Truyện và phim Nam yêu Nam
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Go down
Admin
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 1268
Điểm : 1517
Chất lượng : 4
Join date : 09/12/2008
Age : 40
http://lgbt.rachkien.info

Hai nhóc Uke và Seme Empty Hai nhóc Uke và Seme

Sun Mar 20, 2011 8:43 pm
Phần 1: Thằng anh của nhóc Uke

Có bao giờ dạo phố bạn bắt gặp hình ảnh hai chàng trai quấn quýt với nhau một cách rất đáng yêu không? Cảm giác lúc ấy của bạn là gì? Với tôi đó là những giây phút thật sự rất ấm lòng, hạnh phúc và rất đỗi tự hào nữa. Bởi tôi luôn tin rằng trong cộng đồng của chúng ta có rất... rất nhiều tình yêu chân thành của những trái tim khao khát yêu thương.

Đã từ lâu lắm rồi, cách đây cở vài năm chứ chẳng ít ỏi gì đâu, chuyện hai đứa con trai cặp rặp đi chơi với nhau thì cũng đâu có gì là quá ghê gớm và đáng nghĩ ngợi nhưng hai chàng trai đó mỗi lần lọt vào mắt điều khiến tôi cảm thấy có một điều gì đó hết sức xúc động len lõi khắp tâm hồn. Hầu như mỗi lần gặp nhau là tôi thấy bọn chúng luôn cùng với nhau: cùng đi học và cũng cùng đi chơi với nhau như hình với bóng. Hơn thế nữa, tôi tin cảm giác nhận diện "người trong cộng đồng" của mình luôn có một sự chính xác rất cao!

Kể từ ngày vào Táo xanh, tôi bị tiêm nhiễm cái thói phân chia ngôi vị vì thế cho nên tôi gọi thằng nhóc ở đầu hẽm nhà tôi là nhóc Uke còn thằng còn lại, đứa con trai cưng duy nhất của chủ tiệm vàng nổi tiếng trong thị trấn là thằng nhóc Seme! Nhóc Uke vừa trắng trẽo lại vừa đẹp trai. Tức nhiên tôi gán là Uke vì trông nó mong manh, yếu đuối, dễ vỡ lắm. Thằng Seme thì khỏi phải nói, cao ráo, da hơi rám nắng, cái mặt bặm trợn rất là menly. Túm lại một câu: hai đứa nó là một cặp rất đẹp và vô cùng đẹp trong mắt tôi. Nghĩ về chúng tự nhiên bao giờ cũng khiến tôi thấy nhẹ lòng, yêu đời và tin vào tình yêu ghê gớm dù rằng chúng chỉ là những thằng nhóc học phổ thông.

Nhà nhóc Uke có hai anh em, đứa nào cũng trắng phếu và đẹp trai hết. Mẹ nó bán vé số còn ba nó thì chạy xe honda ôm, tuy nhiên với hai thằng con trai cưng thì họ chu cấp cho bọn nó không thiếu một thứ gì để phục vụ cho việc học tập và giải trí. Sau khi đi học về là thằng Seme ghé nhà thằng Uke chơi game online trong người vẫn còn nguyên bộ đồ trắng đi học. Nhìn hai thằng quấn lấy nhau (ý là quấn quýt ấy) chơi game mà... yêu chúng dễ sợ.

Có một lý do tế nhị khác khiến tôi phải dành sự quan tâm tới gia đình thằng nhóc Uke là vì... như tôi đã nói: nó có một thằng anh vừa trắng lại vừa đẹp trai! Hí hí! Thằng anh nó bị tôi mồi chài mấy lần nhưng bất thành. Thằng khốn đó là trai thẳng, thế mà tụi bạn cứ kháo nhau rằng thằng đó là Pede, làm tui tưởng bở, hóa ra bé cái lầm, chắc tại do nó da nó thắng, thịt nó thơm nên người ta nghĩ vậy. "Không phải thằng Gay nào cũng đẹp, nhưng thằng nào đẹp trai thì là Gay." Thích câu này dù rằng nó không đúng trong trường hợp này. Tôi nằm ở vế thứ nhất và thằng anh nó không nằm ở vế thứ hai.
...

Câu chuyện xin được phép mở màn...

Tôi nhớ mang máng cái đêm định mệnh ấy, hôm đó khuya lắm cơ! Sau khi "ta-bà-ha" ở quán chè nhà thằng Bóng Đen (*) về tôi thấy ba của nhóc Uke vẫn còn đi lang thang trong chợ, dạo này sao ổng ốm dữ vậy ta? Nhìn hốc hác, xanh xao tiều tụy thế nào ấy. Lúc chạy ngang qua tôi có gật đầu thưa một cái mà ổng không thèm để ý. Quê ghê! Lúc chạy ngang qua nhà nhóc Uke, theo thói quen tôi ngó vào để tìm coi thằng anh nó có ở trong nhà không. Lúc ấy ở băng ghế tôi thấy nó, thằng nhóc Uke và thằng nhóc Seme hai đứa ngồi đó, rủ rỉ rù rì cái gì. Trông yêu lắm cơ! Bất giác tôi thấy hồn mình bình yên lạ. Nhất định mai phải kể lại cho thằng Bóng Đen.

Đêm quái đó có gì đâu mà kêu là định mệnh?

Sáng hôm sau, sau khi ngủ nướng khét lẹt trên giường, theo thói quen tôi đi ra xe bánh mì của con Tép... nhiều chuyện và hóng trai. Vừa gặp tôi nó la lên bài hãi:

- Êh! Biết tin gì chưa?

Cái miệng tôi bật ra theo quán tính, mắt sáng long lanh một cách... như thường khi:

- Sao.. sao... sao... chuyện gì?
- Xóm mình vừa xuất hiện một con quỷ râu xanh!

Tôi há hốc miệng ra:

- Hả? Quỷ râu xanh là sao má?
- Mày không coi báo hay coi phim hả? Quỷ râu xanh tức là... mấy thằng cha quan hệ hay cưỡng bức nhiều người đó!
- Í... ghê quá! Mà sao mày biết?

Con Tép chắc lưỡi:

- Bởi, cái mặt mày cập nhật tin tức chậm rì... biết con Thi bán vé số không? Hôm kia nó vừa bị con quỷ râu xanh đó cưỡng hiếp đó!

Tôi le lưỡi:

- Ớn quá...

Con Tép vẫn chưa chịu dừng lại ở đó:

- Chuyện có vậy mà cũng ớn, cái thằng đúng là Pede. Vậy là mày chưa hiểu cái khái niệm "quỷ râu xanh" của tao rồi!

Tôi chau mày:

- Là sao nữa?
- Hôm trước đó nữa con Dung bán cà phê cũng bị một người đàn ông... cưỡng hiếp với thủ đoạn tương tự con Thi!

Con quỷ này làm như nó là cảnh sát hình sự hay sao mà biết là thủ đoạn tương tự...

- Mày nói chuyện dựt gân quá! Có không đó má?
- Tao mà nói láo cho bà Trang làm con chó luôn!
- Ý trời vô duyên! Mày nói láo sao bà Trang làm con chó? Lãng nhách!

Nó cười hì hì:

- Thì bã kể tao nghe sao, tao kể lại y chang vậy!

Lúc đó thằng anh của nhóc Uke lù lù đi tới mua bánh mì, cái đầu nó bù xù còn cái mặt nó say ke hình như ngủ chưa đủ thì phải. Tôi chửi nó:

- Bộ đi ăn trộm hay đi đâu mà cái mặt thấy ghê vậy thằng kia?

Nó ngáp ngắn ngáp dài hỏi:

- Tối ông có nhà không?

Tôi mừng rỡ gật đầu:

- Có chứ! Mà có chi không?
- Tối tui xuống chép mấy bài nhạc dùm nha!

Tôi gài hàng:

- Bao tao nhậu trước đi!

Thằng khốn vô duyên mất nết dễ sợ, một tay vừa chụp ổ bánh mì trả tiền cho con Tép, một tay nó vừa.. gãy đít quay lưng đi sau khi trả lời:

- Tui chỉ còn 5 ngàn mua ổ bánh mì này thôi!

Đúng là trai đẹp có khác, chảnh chó thấy ớn! Con Tép tằng hắng một cái:

- Bưởi! Lau nước miếng đi con! Thấy trai đẹp tươm tướp hà! Cái tật mày biết đời nào mới chịu bỏ!
...

Hôm nay là một ngoại lệ, tôi ghé quán chè thằng Bóng Đen sớm hơn thường lệ:

- Êh Đen, nghe tin sốt dẻo gì chưa?
- Dụ gì mà hớt hơ hớt hải vậy gái? Tối qua về... "được" thằng nào híp dâm hả?
- Dẹp cái thói móc lò của mày đi nha!

Nó ngừng hẳn việc lột sầu riêng quen thuộc và hối thúc:

- Chứ chuyện gì nói đại đi! Ông là chúa làm màu!

Tôi dõng dạc tuyên bố với nó từng câu, từng chữ:

- Xóm tao vừa xuất hiện một con quỷ râu xanh! Nó vừa dứt xong hai người.

Cũng y như tôi, nghe tới cái cụm từ "quỷ râu xanh" cái nó co rúm người lại khẽ rùng mình:

- Ghê quá!

Sau khi lấy lại bình tĩnh nó bèn hỏi tôi:

- Thế con quỷ đó quất đàn ông hay đàn bà vậy mày?

Tôi nhìn nó dò xét:

- Bộ mày tính đi tìm cho nó.. quất hay sao mà hỏi vậy? Thử đi, biết đâu được nó quất một phát!
- Quất cái đầu ông đó, tui chỉ tò mò thôi!

Tôi thều thào ra vẽ nghiêm trọng:

- Hai đứa con gái bị nó hại rồi đó!
- Ghê vậy cha! Ông đi đường cẩn thận nha, lúc về nhớ bóp kèn lớn lớn!

Tự nhiên nghe nó nói mà da gà nổi lên cục cục:

- Ừh! Khỏi cần bóp kèn, có gì tao la lớn lên là được chứ gì! Miệng tao bự lắm! Khỏi lo!

Thằng Đen nhảm nhở:

- Khỏi nói cũng biết cái miệng ông bự rồi. La lớn chi vậy cha già?
- Để hàng xóm nghe chứ chi!
- Khùng, tui kêu ông bóp kèn lớn lớn để con quỷ râu xanh nó nghe nó còn biết đường ra mà híp ông đó cha già ha ha ha!

Hai thằng đá giò láy qua lại được một chút thì thình lình hai thằng nhóc Uke và Seme xuất hiện. Tôi đá lông nheo với thằng Bóng Đen, nó gật gù:

- Đẹp đôi hen! Nhìn tụi nó mà hạnh phúc!

Hai đứa nhóc bước vào quán kêu hai ly chè Thái rồi bước ra tuốt đằng sau ngồi. Tôi hăm hở quên mất luôn chuyện con quỷ râu xanh:

- Đó, đó cái cặp tao kể với mày là hai đứa nhóc đó đó! Thấy sao? Dễ thương hôn?

Thằng Bóng Đen sau một hồi suy nghĩ bèn nói:

- Nhưng mà tui nghi quá ông ơi!
- Nghi gì nữa!
- Thằng Seme nó men-lỳ quá hà! Chắc chỉ có một đứa thôi! Nhìn nó chả giống Gay gì hết!

Tôi cự lại:

- Xía! Ai đời hai thằng con trai nào mà quấn quýt nhau suốt ngày như thế!
- Thì có thể tụi nó là bạn thân!
- Xì... con khỉ mốc? Có hai thằng con trai nào thân với nhau theo cái kiểu khuya lắc khuya lơ mà còn ngồi ngoài băng ghế tâm sự hôn? Đã thế mày thấy hôn? Đi ăn chè nữa! Chỉ có Gay với vậy thôi!

Thằng Bóng Đen im lặng. Nó không thèm cãi với tôi nữa. Còn tôi nhanh chóng chạy về nhà chuẩn bị cái hẹn với thằng anh của nhóc Uke!
...

Còn sớm chán nên tôi ghé nhà con Tép nghe ngóng tình hình thời sự trong xóm. Đúng y như rằng cả nhà nó đang bàn tán xôn xao về cái vụ có thêm một nạn nhân mới của con quỷ râu xanh nữa. Quỷ Râu Xanh: nghe tới hai cái từ đó tự nhiên tôi rùng mình thấy sợ sợ thế nào ấy! Tôi tự hỏi tại sao người ta chỉ bàn bạc mà không đi báo công an nhỉ? Ghê nhất là tuyên bố của thím Mười:

- Tao bảo đảm con quỷ râu xanh đó là người trong xóm mình chứ chẳng ai xa lạ đâu!

Tôi đắn đo:

- Sao thím Mười không báo công an?
- Mấy con nhỏ đó không báo thì thôi mắc mớ gì tao báo?
- Nhưng mà chả lẽ bị híp dâm như vậy tụi nó không la lên ngay lúc đó sao? Mà nếu như bị vậy rồi sao nó ngu tới mức đi là làng cho người ta dị nghị làm chi?

Thím Mười nạt tôi một cái:

- Mày khùng quá hà, chuyện này là bí mật của cuộc đời người ta đó! Bữa con Thi nó vừa khóc vừa kể cho một mình tao nghe thôi đó! Mày đừng có điên mà đi la um sùm! Chết cả lũ! Tội nghiệp con gái người ta nữa nha thằng quỷ! Tội nghiệp con đó, học ít mà ba má mất sớm phải đi bán vé số nuôi mấy đứa em...

Tôi nuốt nước bọt ừng ực:

- Thím Mười đừng có lo, con thề con sẽ không có nói cho ai nghe đâu!

Sau đó bà ta quay qua chửi con Tép:

- Con quỷ cái, chuyện này tao kể cho một mình mày nghe mà mày đi la um sùm vậy đó hả?

Con Tép trề môi cả thước phân bua:

- Mệt bà quá! Tui chỉ kể cho một mình nó nghe hà bà ơi!

Tôi vội chạy tót về nhà, chỉ còn tiếng chửi bới của hai mẹ con nó văng vẳng bên tai. Để chứng tỏ mình là người biết giữ miệng và rất uy tín nên tôi điện thoại dặn dò thằng Bóng Đen thật cẩn thận:

- Đen! Chuyện con quỷ râu xanh híp người ta mày giữ kín miệng giùm tao nha, la um sùm là chết cả lũ đó!

Thằng Đen nạt tôi một cái:

- Ông điên quá! Mẹ con tui kín miệng lắm ông nội ơi!
- Cái gì? Mày nói cho mẹ mày nghe chuyện con Thi bán vé số bị ấy luôn rồi hả?

Thằng Đen la còn lớn hơn tôi nữa:

- Cái gì? Con... nhỏ bị ấy là... con Thi hả? Lúc nãy ông đâu có nói tên tui biết đứa nào?

Tôi gầm lên:

- Lỡ biết rồi, thì im dùm tao cái! Tao không muốn bị người ta nói là thằng nhiều chuyện đâu!

Thằng Đen tỏ vẻ cảm thông:

- Ừh! Tui biết rồi! Để tui dặn mẹ tui một lần nữa cho ông an tâm!
- Vậy tao cúp máy àh!
- Êh! Khoan!
- Gì nữa mậy?
- Chừng nào có tin gì mới nhớ báo tui một tiếng nha!

Tôi gắt gỏng:

- Biết rồi, mày khỏi lo, nhưng nhớ là đừng có nhiều chuyện nha thằng quỷ kia!
- Êh khoan đã, nói nghe nè...

Mắt tôi lại được dịp sáng lên:

- Sao ... sao... chuyện gì nữa hả?
- Hồi nãy lúc bưng chè ra sân sau, tui thấy thằng Uke nó gục đầu vô vai thằng Seme khóc ông ơi!

Đang vui tự nhiên nghe nó nói mà... tôi cũng thấy buồn.

- Có chuyện gì hả? Tụi nó giận nhau hả?
- Tui không biết nữa, mà hình như không phải! Thấy hình như thằng Uke có chuyện gì buồn!
- Mày có lại gần nghe tụi nó nói chuyện gì không?
- Có chứ sao không?
- Tụi nó nói gì?
- Tụi nó nói nhỏ xíu, tui chả nghe được gì hết! Chỉ có thằng Uke thút thít thôi hà!
- Mày thiệt tình! Lúc đó sao không kêu tao lên rình!

Thằng Đen chửi tôi một nước:

- Thôi cúp máy đi cha già nhiều chuyện. Nghe nói sắp có hẹn với trai hả?

Tôi cười hí hửng:

- Ừh! Mày nhắc tao mới nhớ!
Admin
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 1268
Điểm : 1517
Chất lượng : 4
Join date : 09/12/2008
Age : 40
http://lgbt.rachkien.info

Hai nhóc Uke và Seme Empty Re: Hai nhóc Uke và Seme

Sun Mar 20, 2011 8:44 pm
Anh thằng Uke ngáp ngắn ngáp dài xuất hiện trước nhà tôi. Theo thói quen tôi gõ đầu nó cái cốc, hì hì, bắt nạt trai đẹp là sở thích của tui mà:

- Ra sau nhà trình diện bả cái đi thằng quỷ!

Nó tần ngần một chút rồi te te ra đằng sau thưa mẹ tôi một cái, bà già tui khó chịu ghê nơi, bạn bè nào tới chơi mà không thưa gửi là bả nhằn tôi hết tháng này qua tháng nọ nghe muốn nhũn cả não. Bởi vậy tôi muốn bả dành cho nó một ấn tượng tốt mà! Thằng nhỏ sau khi trình báo bèn đi lên nói với tôi:

- Nhậu!

Tôi nhìn nó:

- Mày bao hả?

Nó tự nhiên dắt xe tôi ra khỏi nhà và đề máy.

- Tui còn hai chục!

Tôi thích nhất là được ngồi sau lưng ôm và gõ đầu thằng đẹp trai này:

- Má... hai chục chỉ mua đủ hai chai Sài Gòn đỏ, không có mồi!

Giọng nó có vẻ gì đó chán chán:

- Ông sang vậy! Mua dĩa đậu phộng muối với bia hơi uống được rồi!

Tôi cự nự:

- Ghê! Mặt tao mà đi uống bia hơi hả?
- Cứ thử đi! Bia hơi rẽ lắm chứ tui tiền đâu mà uống Sài Gòn đỏ!

Nói chung là kệ nó đi, tui uống có bao nhiêu đâu, chủ yếu là chuốc cho nó say để... dể bề dê nó thôi! Thằng khốn, uống bia như uống nước, cũng hên là bia hơi, thấy dĩa đậu phộng muối đạm bạc mà nó cứ nhai rạo rạo rồi khen ngon khiến tôi mũi lòng ghê! Kêu thêm con khô mực nước làm nó cứ tấm tắc suýt xoa.
...

Nói là dê cho nó sang chứ gặp trai là tui nhát như thỏ, chỉ dám ôm thôi chứ có dám làm gì đâu! Và thằng này cũng không là ngoại lệ, nói chung là ôm được nó hổng chừng còn được xem là một may mắn lớn. Gặp mấy thằng trai thẳng khác,sớ rớ nó đá cho dập... hòn bi. Tôi kêu nó dừng xe ở đầu hẻm, lúc ấy hai nhóc Uke và Seme vẫn còn đang ngồi tâm sự tình tứ với nhau ở băng ghế trước nhà:

- Xuống đi thằng quỷ!
- Về nhà ông chơi đi!
- Thôi khùng quá, mày xỉn rồi! Về ngủ đi!

Cái thằng cứng đầu thấy ớn, mặc dù cũng muốn nó tới nhà tôi chơi một lát lắm chứ, nhưng mà "đạo đức thiệt" của tui nó không cho phép, thôi thì nó muốn chết thì cho nó chết! Mà chẳng biết là một chút nữa ai mới là đứa chết nữa. Xe tới cầu vào nhà bổng nhiên nó dừng lại:

- Còn tiền không cho mượn sáu chục coi!

Tôi định đánh nó một cái rồi, nhưng thấy cái mặt trắng trẽo dễ thương quá nên không nở:

- Tiền đâu mà cho, mày mượn tiền tao làm gì?
- Mua thuốc hút!
- Khỏi đi con! Nghĩ sao có chút xíu mà bày đặt hút thuốc, dẹp, biến về nhà đi mày! Tính lợi dụng tao hả? Khỏi đi nha con!

Cái thằng tự nhiên mắt nó rưng rưng nhìn tôi rồi quay ra sau vuốt ve tôi nữa chứ!

- Đi mà... cho tui mượn đi! Mốt có tiền tui trả!
- Không là không! Cái mặt mày làm gì có tiền? Đi móc túi hả?

Rồi nó nhảy xuống xe, chạy ra sau ngồi và.. ôm tôi cứng ngắt:

- Đi nha! Cho tui mượn năm chục cũng được nữa...

Tôi bực dọc hất tay nó ra, dù mỗi cái ôm của nó làm tôi thích tê cả người:

- Má! Dẹp, biến đi cho tao àh thằng khốn nạn! Mày làm trò gì vậy?
- Năm chục thôi nha!

Mặc cho tôi xô đẩy nó vẫn ôm tôi cứng ngắc trước cái cầu nhà con Tép làm tôi sượng cứng người.

- Buông tao ra coi!

Trước phản ứng yếu đuối của tôi nó càng ôm tôi chặt hơn nữa... miệng thì không ngớt van xin:

- Năm chục nha! Tui mượn chứ có giựt đâu mà sợ!
- Mẹ bà mày! Bộ mày hút... thuốc lắc hay sao mà mượn tới năm chục! Cho hai ngàn mua mấy điếu con mèo nè...
- Tui hút thuốc Jet..
- Thuốc Jet cũng hai ngàn!

Nó bấy giờ mới chịu buông tôi ra và xuống xe đứng chờ tôi móc tiền ra... vừa thấy tờ polyme một trăm của tôi nó giựt nhanh và chạy đi... tôi gầm lên:

- Má, không thối lại đủ là tao thiến dái mày luôn đó thằng kia!

Nó chạy đi đâu mất khoảng mười phút sau thì quay lại, tôi đang bực bội đứng chờ nên chửi luôn:

- Đi đâu vậy? Sao không ghé quán ông Tư mua? Tiền thối tao đâu?

Tôi thô bạo đút tay vô túi quần nó móc tiền ra... còn nó tỉnh bơ, hờ hững đang phì phà điếu thuốc mới mua.

- Cái gì? Sao còn có bốn mươi mấy ngàn... mày giỡn mặt với tao hả?
- Không tin thì ông xét đi!

Vừa nói nó vừa giở cái áo lên để lòi cái bụng trắng như tuyết trong đêm. Tôi hơi đỏ mặt chưa kịp phản ứng thì nó đã mở luôn cái nút quần Jean, kéo dây kéo ra để lộ cái quần lót ra trước mặt. Tôi phải la làng lên:

- Má, giữa đường mày khùng hả thằng kia! Biến về nhà mày cho tao đi!

Dù là một thằng Gay đi nữa nhưng tôi phải... có lòng tự trọng một chút chứ, những gì thằng khốn này vừa làm khiến tôi cảm giác như mình bị xúc phạm. Thấy tôi phản ứng dữ quá, nó gài nút quần lại, buông áo xuống và nói:

- Về nhà ông chơi!
- Dẹp, lấy tiền tao đã rồi, hài lòng rồi thì biến đi, về nhà tao chi nữa!

Nó leo lên xe, chu cái mỏ phà khói thuốc vào mặt tôi và nói tỉnh rụi:

- Cho mượn laptop của ông search mấy bài nhạc coi!

Trời ơi là trời! Sao mà cái thằng tôi dại trai thế này!
...

Tôi qua nhà mang cái laptop đem vô kho cho nó. Còn cu cậu đang phì phà khói thuốc nằm tòng teng trên võng đầy.. khêu gợi. Thằng chó đó kéo áo lên để lòi cái bụng và lộ cả cái đai quần lót trông khó chịu không thể tả.

- Tắt đèn đi!

Nó nói như ra lệnh còn tôi lại thắc mắc:

- Chi vậy?
- Tôi không thích ánh sáng!

Hic hic, thằng này đang có ý đồ gì đây trời? Mấy lần trước biết bao nhiêu phen mồi chài nó thất bại, sao hôm nay nó làm mình khó chịu thế nhỉ? Chả lẽ người ta đồn nó là Gay là không sai? Mặt nó lừ đừ trông thế nào ấy! Hơi đáng sợ:

- Tắt đèn đi!
- Mày ông nội tao chắc?

Tôi cũng gầm lên không vừa, nhưng nó đã nhanh tay kéo đầu tôi lại sát mặt nó, mắt nó lờ đờ, môi nó phả một đám khói thuốc vào mặt làm tôi điên tiết lên xô nó ra. Nó thì thào:

- Ông tắt đèn đi nghe chưa!

Chả hiểu tôi có bị điên hay không mà lại đi về phía ổ điện và.... tắt đèn.

- Mày ngồi đây đi, tao về nhà!
- Cho mượn điện thoại đi rồi về!

Tôi quăng mạnh cái điện thoại xuống võng và bước mạnh về nhà. Cám giác vô cùng khó chịu và khó hiểu. Hình như nội tâm trong tôi đang đấu đá dữ dằn lắm thì phải. Thích thì cũng thích nó thiệt nhưng mà tôi cảm giác nó không tôn trọng tôi. Dù rằng đúng là mưu đồ của tôi cũng chẳng tốt lành hay cao đẹp gì cho lắm!

Mẹ tui đã ngủ say ở nhà trước. Tôi thì đang nằm tòong teng trên võng ở nhà sau nghĩ ngợi mông lung. Một lúc sao tôi nghe tiếng nó thì thào cái gì đó... tôi rón rén chạy qua nhà kho coi có phải nó đang kêu tôi không?

Trong ánh sáng từ cái màn hình laptop, khói thuốc bay lên nghi ngút, tôi nghe tiếng nó lè nhè với ai đó qua điện thoại:

- Em có yêu anh không?

Rồi nó nạt lớn:

- Nói coi! Em có nhớ anh không?

Trời... thằng quỷ này có ghệ hả trời? Con mắm dzố nào sao tôi không biết ta? Nó kết thúc cuộc điện thoại:

- Anh nhớ em nhiều lắm! Đừng cúp máy mà...
Admin
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 1268
Điểm : 1517
Chất lượng : 4
Join date : 09/12/2008
Age : 40
http://lgbt.rachkien.info

Hai nhóc Uke và Seme Empty Re: Hai nhóc Uke và Seme

Sun Mar 20, 2011 8:44 pm
Tự nhiên thấy xấu hổ vì hành động vụng trộm của mình nên tôi định quay về nhà, nhưng nghĩ lại thì nó cũng đã cúp máy thôi thì nín thở chờ coi nó làm gì nữa. Nó để cái điện thoại tôi xuống đất rồi dán mắt vô màn hình laptop, khói thuốc vẫn bay nghi ngút. Cái thằng mới có chút xíu mà đã hút sách thiệt là hư đốn hết sức. Tôi giả vờ quay về nhà rồi bước trở qua chỗ nó lại, tôi nói từ đầu cửa nhà kho để cho nó biết tôi đang bước vào...

- Down nhạc xong chưa thằng quỷ? Về được chưa?

Nó không quay đầu lại, tôi tiến tới gần và ngồi lên cái ghế lùn đằng sau nó... y đang ngồi võng, vừa phì phà khói thuốc vừa nghe cái nhạc kỳ quái gì đó. Lúc tôi qua nó nằm xuống, nhìn tôi. Bất giác tôi chột dạ:

- Nhìn gì vậy thằng quỷ?

Nó kéo áo lên... Tôi bậm môi cố gắng tỏ ra rất bình tĩnh. Trời ạh, cái dây kéo quần lúc nãy nó cũng không thèm kéo lên.... tay nó nhẹ nhàng gỡ nút quần Jean ra, tôi ngó lên trần nhà...

- Điên hả? Mày làm trò gì vậy?

Nó vứt mạnh điếu thuốc xuống sàn và nắm tay tôi. Tôi giựt lại, nhưng đã không kịp nữa rồi. Nó ghì tay tôi chạm phải một cái gì đó đang nóng hổi. Tôi la lên:

- Mất dạy! Mày điên hả?

Nó cười, lấy tay kéo đầu tôi nhìn xuống, giọng nó rõ ràng là đang rất khiêu gợi:

- Không phải ông "muốn" tôi lắm sao?

Tôi nóng giận:

- Muốn bà nội mày đó! Về đi! Đừng chọc tao điên lên àh! Biến!

Nó nẫy người lên võng và kéo hẳn luôn cái quần lót xuống.... cái gì đó bật ra ngạo nghễ. Tôi nóng mặt thật. Tình huống này đúng là đang ngoài tầm dự đoán. Tôi đứng bật dậy muốn bỏ đi... nó nhanh hơn, chụp hay tay tôi lại ghì xuống. Tôi té xuống ghế cái bịch. Quay mặt đi cố gắng xua tan mọi suy nghĩ, thậm chí tôi đang cố gắng thốt lên: "Nam mô a di đà phật!" nữa kìa.

- Mày xỉn quá rồi! Về đi! Tao không giỡn kiểu này nữa nha!

Nó buông tay tôi ra để chụp lấy đầu tôi, nó lại nẩy người lên và đè đầu tôi xuống sát phần dưới bụng của nó... tôi hoảng lên hất tay nó ra thật mạnh, tôi đấm một phát vào mặt nó rồi bỏ chạy ra ngoài. Tôi đứng dựa người vào cánh cửa, ngước mặt lên trời và thở dốc... tôi nhìn ra bên ngoài nói lớn:

- Về nhà mày ngay! Từ nay đừng hòng xuống nhà tao nữa nha thằng mất dạy kia!

Nó nói vọng ra:

- Không phải ông thích tôi sao?
- Tao mà đi thích một thằng khốn như mày hả? Đừng có mơ!

Giọng nó vẫn điều trân trong khi tôi đang rất mất bình tĩnh:

- Ông dám thề là ông không thích tôi đi? Vô đây!

Tôi như muốn hét lên nhưng sợ mẹ thức dậy:

- Mày biến về cho tao àh! Nói lảm nhảm tao lấy cây đập cho mày thấy mẹ mày luôn đó!

Tôi nghe thấy nó cười khanh khách.

- Cười nhỏ dùm tao cái, mày muốn cả nhà tao thức hả?

Nó lại hỏi:

- Ông có chịu bước vô đây không?
- Đừng có mơ!

Nó im lặng, tôi cũng nín thở chờ đợi xem điều gì, tuyệt nhiên tôi không dám liếc mắt vô đó một chút nào hết. Từ trong nhà kho bổng nhiên tiếng rên xiết bổng lớn hơn. Tôi bắt buộc phải nhìn vào. Thằng khốn đó đang ngồi dậy và mở phim SEX trên máy tôi. Nó cố ý để âm thanh thật lớn, tôi gào lên:

- Thằng mất dạy kia! Tắt ngay!
- Ông không vô thì tôi mở maximum luôn!
- Mày là thằng mất dạy!
- Còn ông là một thằng Pede nhát cáy!
- Pede kệ mẹ tao mày!
- Pede! Ha ha!

Nó càng cười càng mở cái âm thanh ghê rởn kia lớn hơn khiến tôi mất cả bình tỉnh. Tôi quyết định nhào vô nắm tóc nó và giáng một nắm đấm tiếp tục vô mặt nó. Nó văng xuống võng, rồi bật dậy. Trên màn hình máy tính là cảnh giữa một người và... một vật. Tôi quay đi nhìn nó:

- Mày... mày... là thằng biến thái... tắt ngay cho tao!

Mắt nó lừ đừ, ngồi dậy mở volume nhỏ xuống rồi nó nằm duỗi thẳng chân ra, vẫn đang nude.

- Tắt ngay thằng gớm ghiếc!

Trong bóng tối, tôi không biết là mình đang cảm giác hay đang thấy toàn bộ cơ thể trắng ngần của nó nữa, mồ hôi của tôi vã ra ướt cả áo. Thật không ngờ thằng nhóc này nó mất dạy và biến thái quá sức tưởng tượng của tôi. Tôi thấy hai chân mình bất động và đứng yên đó. Nó đang tự sướng bằng tay, cái võng run lên bần bật phát ra âm thanh kẽo kẹt thật đáng ghét! Nó thều thào trong hơi thở:

- Ngồi xuống...

Tôi cảm thấy ghê sợ cái thằng này... hoàn toàn ghê sợ. Tôi đứng đó rất lâu, từng ấy thời gian là từng ấy lúc nó tự xử rồi tự rên rĩ... tôi nhìn cái mặt man dại của nó nhờ ánh đèn của màn hình hắt lên. Thật dâm đãng. Còn tôi chả thấy thích thú gì cả dù chỉ một tẹo. Nó ngừng tay thở hổn hển.... đã nữa tiếng hơn nhưng nó vẫn chưa ra. Tôi chả sợ phải nhìn nó nữa, cả cơ thể của nó nữa. Chỉ thấy khinh khinh mà thôi. Nó với tay móc túi quần ra... một tờ giấy bạc từ trong gói thuốc, một tờ tiền 500 đồng được se rất nhỏ, một điếu thuốc Jet... Tôi tròn xoe đôi mắt nhìn nó.... cái gì thế này?

Linh cảm có điều gì đó chẳng lành thì phải. Nó càng làm tôi càng há hốc...

- Trời đất? Thằng mất dạy... mày chơi ma túy?

Tôi lao đi:

- Tao sẽ báo công an còng đầu mày thằng khốn!

Lần nào nó cũng nhanh hơn tôi cả. Nó chụp tay tôi lại:

- Tôi xin ông mà... đừng!

Tôi gào lên trong đêm tối:

- Thằng chó kia, tao không ngờ mày lấy tiền của tao để chơi thứ này! Mày biết ba mẹ mày sẽ ra sao không? Tao sẽ báo công an! Mày chờ đó đi!

Nó nắm chặt tay tôi.

- Đừng mà, tôi xin ông!
- Vậy thì khôn hồn vứt cái thứ đó ngay, bằng không tao sẽ báo công an còng đầu mày!

Thằng khốn ấy cuối cùng cũng chịu vứt các thứ ấy xuống đất. Nó nhẹ nhàng đặt tay tôi ép sát vào nơi nhạy cảm nhất của nó. Tôi chết trân người đi!

Tức nhiên trong giây lát tôi cũng đủ tỉnh táo để giật tay ra khỏi cái cạm bẩy đầy hấp dẫn đó. Thằng khốn đó chỉ mỉm cười. Nó chụp lại cái đống mà tôi cho là ma túy dưới đất và bật quẹt... tôi la lên:

- Mày mà dám là tao la lên ngay!

Nó cười khẩy:

- Tùy ông!

Nó lấy điếu thuốc, nó rê rê rắc rắc cái gói gì nhỏ xíu vô tờ giấy bạc, tờ năm trăm nó vo lại thật nhỏ, sợ quá tôi la lên, tay chả dám đụng cái thứ ma túy đó:

- Mày dừng tay lại ngay! Không tao báo công an đó!

Nó mỉm cười tắt quẹt, đặt mấy thứ kia xuống đất, nó quay qua tôi nói:

- Lại làm cho tôi đi!

Tôi nghệch mặt ra:

- Làm gì? Tao thách mày dám hút cái đó ở đây đấy!
- Ngu quá... làm là làm thế này nè...

Nó lấy tay và làm cái động tác khốn khiếp ấy....

- Đừng có mơ thằng bệnh hoạn kia!

Vừa nói tôi vừa bước đi, nó la lên:

- Ông đứng đó! Ông bỏ đi là tôi hút ngay!
- Mày... mày...
- Đứng yên đó!

Chả biết thằng khốn đó nghĩ ra được một cách hay ho gì để mà tra tấn tôi nữa mà nó cứ... nằm oằn oại trên võng thủ dâm và bắt tôi nhìn. Tôi cũng chả thèm ngán hay sợ nữa. Mày muốn làm gì thì làm, tôi đứng trân gân nhìn nó.... cảm thấy ghê sợ lắm! Nó rù rì trong lúc hành sự:

- Phải có người khác làm giùm hoặc đứng coi tôi mới ra được!
- Kệ bà mày nói chi tao!
- Phải coi phim với thú tôi mới có hứng!

Tôi phun một bãi nước bọt. Quả thật bao nhiêu yêu thích dành cho thằng này đã tan biến, thay vào đó là sự gớm ghiếc thế nào ấy. Chốc chốc nó lại nhìn vào màn hình... tôi nhăn mặt:

- Mày... thật là gớm! Đi coi ba cái đó...

Nó im lặng chả thèm trả lời... nó bắt đầu rên lớn... nó ra... nhiều, rất nhiều thì phải. Lần đầu tiên tôi thấy một ai đó ra nhiều đến thế. Nó thở hồng hộc như heo và chụp lấy mấy món đồ chơi đã hai lần được bỏ xuống đất. Nó bắt đầu hít mấy thứ đó thật, sợ quá tôi chạy ra ngoài vì nghe nói hít nhầm là nghiện ngay! Nó thều thào kêu tôi sau khi hành sự xong:

- Vô đây đi không sao đâu!
- Vô ông nội mày chứ vô, tính dụ cho tao ghiền hả? Mày khá lắm! Sáng mai tao không báo công an tao là con mày!
- Ông báo công an ông cũng bị liên lụy thôi!
- Mắc nhục quá! Mày tính hù con nít hả?
- Vô đây! Tui hút xong rồi!
- Không vô, mày về đi!

Nó lừ đừ mở âm thanh lớn lên:

- Thằng Pede này vô đây biểu, tui hút hết rồi! Ông mà không vô tui la lên ông với tui cùng hút đó!
- Thách mày luôn đó! Tao cóc sợ!

Nó tiếp tục thều thào:

- Đã nói là hút xong rồi vô đi!
- Vô làm gì?
- Ông không vô tui hít nữa đó!
- Kệ xác mày đi! Tao đi kiếm ba mày!

Tôi bỏ đi. Chỉ còn nghe tiếng nó vọng lại:

- Đừng mà....
...

Mở cửa cho tôi là thằng nhóc Uke đang ngáy ngủ.

- Ba em đi đâu rồi không có nhà!
- Còn mẹ em?

Thằng nhóc nhìn tôi một lát rồi lắc đầu. Tôi cảm giác hình như có điều gì đó! Thằng khốn anh nó cũng đã bắt kịp tôi. Nó kéo tay tôi ra rồi nạt thằng em nó:

- Ngủ đi!

Tôi khoanh tay nhìn nó:

- Mày chuẩn bị tinh thần đi cải tạo là vừa! Mày đã không nghe lời tao! Mai tao báo công an!
- Ông làm ơn đi mà! Đừng nói, ông giết tôi đó!

Tôi gầm gừ:

- Cái thứ bất hiếu ngu muội như mày phải cho đi cải tạo mới sáng mắt ra!
- Tôi đi cải tạo là tôi chết đó! Đừng mà...

Tôi vẫn tỏ vẻ cương quyết. Nó ngồi phịch xuống băng ghế:

- Tôi thề là tôi sẽ không bao giờ hút nữa! Cho tôi một cơ hội đi!
- Tao không phải là đứa con nít lên ba!
- Mai tôi sẽ đem tiền xuống trả ông mà... đừng nói ba tôi, đừng báo công an!

Tôi chau mày:

- Tao không phải đòi tiền, tao chỉ muốn tốt cho mày thôi!

Tự nhiên nó quỳ thụp xuống đất, chụp lấy tay tôi, trong đêm tôi thấy nước mắt nó ròng ròng:

- Tôi năn nỉ ông thật mà... ông muốn cái gì tôi cũng nghe lời ông hết! Tôi thề...

Quả thật lúc ấy lòng tôi đã mềm nhũn ra, nhưng tôi vẫn tỏ vẻ cương quyết:

- Liệu hồn mày đó! Tao sẽ chống mắt coi mày như thế nào! Còn bây giờ thì vô ngủ đi!

Tôi bỏ đi về nhà nằm trằn trọc... cuối cùng lại quyết xách xe chạy vòng vòng cho khuây khỏa. Những gì vừa xãy ra với tôi hình như nó quá nhanh quá khủng khiếp. Nhất là lần đầu tiên trong đời tôi được thấy một người chơi ma túy.

Tôi lại gặp ba của nó lang thang ngoài đường lần thứ hai. Tự nhiên thấy rùng mình, ớn lạnh! Ông ta nhìn tôi chằm chằm và tiến tới gần. Xe tôi tắt máy và tôi muốn hét lên!
Admin
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 1268
Điểm : 1517
Chất lượng : 4
Join date : 09/12/2008
Age : 40
http://lgbt.rachkien.info

Hai nhóc Uke và Seme Empty Re: Hai nhóc Uke và Seme

Sun Mar 20, 2011 8:45 pm
Tôi muốn hét lên, tôi sắp hét lên, nhưng cuối cùng tôi không... hét lên vì dù sao đi nữa tôi với ổng cũng là chỗ quen biết và chòm xóm với nhau tự nhiên hét lên là sao? Tôi đâu phải là thằng yếu bóng vía đâu chứ? Có một điều rất đỗi kỳ lạ là mắt ông ta tuy nhìn lấy tôi chằm chằm nhưng không hề có chút thần sắc gì cả. Cuối cùng ổng cũng lướt ngang qua như thể tôi là một viên đá nhỏ bên đường. Hình như cái gia đình này đang có chuyện gì thì phải!
...

Người được tôi kể vụ án ma túy của nó đầu tiên là con Tép. Hai đứa tôi sau đó ai cũng run hết vì đó giờ ở cái xứ hẽo lánh này ma túy chỉ là một sản phẩm có trong truyện hay phim ảnh mà thôi làm gì có chuyện người quen của chúng đối diện hằng ngày chơi cái đó được? Tôi định báo công an nhưng con Tép khuyên can là nên nói với ba nó thì hơn, nhắc tới ba nó tôi lại kể tiếp chuyện hai lần gặp ông thất thần ngoài đường giữa đêm khuya. Bổng nhiên con Tép la lên:

- Trời! Có khi nào ổng là... là....

Tôi thoáng nổi óc o:

- Khùng quá đi mày! Ổng hiền queo!

Sau đó nhớ lại ánh mắt vô hồn của ổng trong đêm tôi xui xị nói:

- Nhưng mà mắt ổng lúc đó trắng dã nhìn... ớn ớn! Ủa mà vụ yêu râu xanh sao rồi?
- Vẫn còn đang trong vòng bí ẩn! Không chừng mày chính là người đưa ra manh mối đầu tiên đó! Để tao về hỏi má tao đã...

Hai đứa tôi đang say sưa đưa ra những suy đoán của mình vốn được tổng hợp từ phim ảnh và kinh nghiệm sống thì thằng đó xuất hiện. Nó gãy đầu nhìn tôi nói:

- Trả tiền ông nè...

Tôi lườm nó:

- Tiền gì?
- Tiền tối qua mượn!

Tôi hù nó:

- Thế chuẩn bị đi lên đồn công an chưa?

Mắt nó cụp xuống buồn hiu, tôi thấy cũng mủi lòng, con Tép nhéo tôi một cái rồi cười xởi lởi:

- Ổng nói giỡn đó! Từ nay đừng có làm vậy nữa nghe chưa! Không là anh chị méc ba đó!

Phải chi nhắc vàng bạc cũng đở, vừa nói méc ba thì ổng đã xuất hiện, mặt mày hốc hác, ốm đi rất nhiều và mắt ổng trông hiền từ, khác hẳn lúc tôi nhìn thấy trong đêm. Vừa gặp tôi ổng mỉm cười và nói:

- Con coi có việc gì làm hay chỗ nào học cho chú gửi thằng ôn dịch này đi! Tối ngày lỏng nhỏng phá làng phá xóm hoài. Chú sợ mắc công mai mốt nó hút chích gì nữa thì khổ.

Tôi hăng hái:

- Dạ trường con đang mở khóa mới đó, có gì mai con chở nó lên đó đăng kí học khóa quản trị mạng.

Ông ấy nói như muốn khóc với tôi:

- Thôi thì trăm sự chú nhờ con, có gì chút ghé nhà chú lấy tiền đóng học phí, chú không dám giao cho nó giữ tiền đâu!

Tôi gật đầu:

- Dạ, chú an tâm, thằng này để con trị!

Tôi nói cứ thể như tôi là cái gì của nó không bằng ấy! Xem ra cũng bao đồng và tự tin gớm. Tôi khẽ liếc thì chỉ thấy cu cậu cụp mắt xuống đất ngó lơ!
...

Chiều hôm đó, xóm tôi bu đen lấy nhà của ông Ba để xem hổn chiến. Chả là ông Ba với bà Ba đang cãi nhau và đánh nhau. Cái xóm nhà lá chúng tôi từ người già tới trẻ nhỏ xếp hàng ngay ngắn đen kín căn nhà sang trọng của ông bà để... xem. Từ đàn ông tới đàn bà ngoan ngoãn ngồi xếp de, không ai nhảy vào can gián, họ chỉ bàn bạc xôn tụ giống như là đang cổ vũ hai võ sĩ ấy.

Ông Ba đánh bà Ba rất nhiều, thậm chí ông còn nắm tóc bà kéo lê khắp sân nhà, bà Ba vừa khóc vừa la làng, la xóm, làng xóm thì ồ lên trầm trồ suy đoán lý do... không ai nhảy vào nhà họ để cản ra. Thậm chí có một số nhóm còn cải nhau vì bất đồng lý do tại sao ông bà đánh nhau nữa.

Tôi chở con Tép đi ăn hột vịt rang me về, thấy um sùm cũng quăng xe nhảy vô coi! Thấy bà Ba bị ông Ba giật tóc lê đi tôi hoảng hồn la lên:

- Trời ơi! Sao không ai nhảy vào can hết vậy?

Con Tép thì nhanh nhảu hơn:

- Chở tao ra ngoài nhà dì Chín nhanh lên, kêu chị Mai về!

Chị Mai là con của ông bà Ba. Chỉ sống chung với bà Kiều ở nhà Chín như vợ chồng. Chỉ là giang hồ thứ thiệt nên có lẽ chỉ có chỉ mới có thể can ngăn được việc này. Tôi và con Tép cấp tốc phóng xe đi rước chị Mai về...

Đám đông càng bàn tán, dự đoán tình hình chiến cuộc huyên náo hơn khi sắp tới có thêm một nhân vật mới tham chiến. Thiệt tình! Không ngoài dự đoán. Chị Mai vừa về tới nhà, chỉ nhảy xuống xe đá bay cái cửa sắt trước cổng nhà. Ông Ba cứng đơ như đứng hình sau tiếng thét như hổ gầm của chỉ. Bà Ba khóc dữ hơn lê lếch thân người trông thật thảm thương về phía con gái. Bà khóc như mưa bấc, kể lể tội lỗi của ổng. Nói chung là những tội lỗi kín đáo về chuyện vợ chồng hay cái gì đó đại loại như thế thì phải...

Kết thúc chị Mai thô bạo kéo tay ông Ba và đá đít ông ra khỏi cửa nhà. Võ đài kết thúc, làng xóm ai về nhà nấy! Đêm đó mấy đứa con của ông bà Ba đi làm trên thành phố lũ lượt kéo nhau về... họp nhà. Tôi không hiểu chuyện gì khiến ông bà cãi nhau như vậy. Chỉ nghe thoang thoáng con Tép nói vu vơ thế này: "Đàn ông bốn mươi như trai mười bảy! Bà Ba đã đẻ cả mấy đứa con thì sao bằng mấy đứa con gái chưa có con!"
...

Mỗi ngày tôi mỗi chở thằng ôn dịch đó đi học vì lời hứa với ba nó. Nó ngồi sau xe co ro, im re như một đứa bé ngoan. Tối tới tôi chở nó về chung và giao tận tay cho ba nó. Hôm đó như thường khi tôi lại đến rước nó đi học thì ba nó bảo:

- Bữa nay nó xin chú đi sinh nhật bạn một bữa nên ngủ lại ở trên thành phố luôn. Con đi một mình đi! Nhưng vô trường nhớ tới lớp xem nó có đi học hay không dùm chú nha!

Tôi gật đầu rồi đi học. Đêm đó trên đường về, linh cảm của tôi thấy giống như có chuyện chẳng lành thế nào ấy... nhưng mà thôi, đó là chuyện của nó, quan tâm làm chi nhiều. Dù sao nó cũng có đi học là được rồi! Hôm sau nữa thì ba nó lại nói:

- Nó xin ở trọ với mấy đứa bạn ở trển để tiện học bài thi, sau khi thi xong mới về. Có gì con đi học lâu lâu nhớ ngó chừng nó dùm chú nha!

Tôi lại gật đầu chạy xe đi một mình. Đó giờ quen có hai đứa, tôi hay chửi bới, hù dọa nó tự nhiên mấy ngày nay và những ngày hôm sau nghĩ tới việc đi học một mình nên chắc là sẽ buồn lắm. Còn thằng khốn ấy từ ngày không còn đi chung thì chẳng buồn ngó mặt tôi lấy một cái.
...

Hôm đó, khi học xong, tôi mới rũ thằng Bóng Đen nghỉ bán chè một bữa để dạo phố phường
cũng như ngắm trai đẹp sau một quảng thời gian dài gồng mình ở dưới quê. Thiệt tình bung lụa nó đã ơi là đã... hai "chị em" chốc chốc cứ suýt xoa: "Trai đẹp, trai đẹp kìa bây!" Ôi cái cụm từ cửa mệng quen thuộc ấy mỗi lần thốt ra sao mà dễ chịu thế nào ấy! Bổng nhiên thằng Đen nảy ra sáng kiến:

- Êh! Tui với ông chạy qua đường Nguyễn Kim ngay Parkson Hùng Vương chơi, trai ở đó đứng đầy đường luôn! Toàn trai đẹp!

Tôi giả bộ trề môi điệu nghệ:

- Thôi đi! Đi ngang qua đó người ta tưởng tao là Bóng sao mậy?
- Má! Bóng thì chịu Bóng đi! Bà đặt làm màu! Khổ Gái này thiệt đó!

Nói thì nói vậy thôi chứ đi qua đó coi bộ cũng thú vị... tôi ngân nga:

- Ê! Mầy lỡ anh đại gia nào thấy tao đẹp tưởng tao đang lượn lờ rồi kêu tao đi thì sao mậy? Tao đẹp quá mà! Chả biết nói giá bao nhiêu cho nó xứng!

Nó cười ha hả:

- Thì lúc đó ông leo lên xe theo nó về dinh, còn tui về một mình!
- Thôi tao thích... threesome hơn mày ơi!
- Gái này nói chuyện thấy gớm... thèm quá ta ơi!
...

Và quả thật không thể tin vào mắt tôi được. Ai như thằng quỷ sống đó đang ngồi ở trạm xe buýt ngay trước cổng trường Hồng Bàng vậy ta. Tôi khều thằng Đen:

- Êh! Đen mày coi coi phải nó không?
- Giỡn hoài cha! Bộ nó Bóng hay sao ngồi đây?
- Đâu phải ngồi đây là Bóng đâu? Mày coi kỹ phải nó không? Thấy trai đẹp cái mắt tao tèm nhem nhìn hổng có rõ.

Thằng Đen gật gù...

- Ừh, hình như là nó ông ơi! Giờ tính sao?

Tất nhiên là tôi dừng xe ngay trước mặt nó luôn. Thằng Đen la oai oái:

- Trời ơi! Ông làm vậy người ta tưởng mình đi mua hoa sao cha! Gặp chỗ này nhiều người quen của tui lắm!

Tôi không quan tâm và gọi tên nó. Trái với suy đoán của tôi, thay vì ngượng ngùng, mắc cở hay thậm chí là phải bỏ chạy thì nó chỉ biếng nhác cười khẩy ngó tôi:

- Tính đi àh?

Tôi la lên, mất cả bình tỉnh:

- Thằng mất dạy! Mày... mày... làm cái trò gì ở đây vậy hả?
- Đỉ đực! Pede như ông mà không biết chỗ này sao?
- Mày.. mày...

Tôi tức muốn điên lên la lớn tiếp:

- Được rồi! Mày khá lắm! Tao sẽ báo công an! Tao sẽ méc ba mày!

Trời ơi, thằng khốn này chẳng những không sợ mà còn lấy tay che miệng cười rồi quay đi, nó trả lời tỉnh rụi:

- Bình tỉnh lại đi! Ông làm gì như Bóng vậy? Đúng là Pede! Hù con nít hả!
- Được rồi tao sẽ gọi 1 1 3 cho mày sáng mắt lên!

Tôi gầm lên như con thú dữ trước thái độ của nó, thằng Đen vỗ vai tôi chửi:

- Kệ bà nó đi! Ông làm quá!

Tôi nạt nó luôn:

- Làm quá gì! Tao điện 1 1 3...

Tôi móc điện thoại ra phân vân rằng gọi 113 lúc này có đúng hay không? Rồi... ba nó, mẹ nó sẽ ra sao? Chưa kịp bấm máy thì một chiếc xe Jeap trờ tới, thằng Đen hoảng hồn la lên:

- Ông điên hả? Nói chơi làm thiệt hả cha nội?

Còn tôi thì ú ớ:

- Tao.. tao... có biết gì đâu trời?

Hai người dân phòng nhảy xuống kéo nó lên xe, tôi cũng được mời lên xe, một người dân phòng khác nhảy xuống chở thằng Đen... về phường. Những người xung quanh đó một số bu lại ngó mặt chúng tôi, ôi! Lúc ấy ước chi có cái lỗ chung xuống thì hay biết mấy!

Về tới đồn công an thằng Đen lầm bầm chửi tôi không ngớt. Còn tôi thì cũng rối bời, chỉ có nó là tỉnh rụi. Chúng tôi bị bắt phải trình chứng minh dân nhân ra nữa chứ. Một người dân phòng đưa chúng tôi ba ly nước bự nói:

- Uống đi!

Thằng Đen cười:

- Trùi ui! Lịch sự vậy! Được mời vô phường uống nước lọc nữa ta ơi!

Tôi thì đang rầu thúi ruột nói:

- Dạ được rồi! Anh cảm ơn! Tụi anh không khát!

Thằng dân phòng đó cười ha hả:

- Uống nhanh lên, xong rồi tè vô ly đó luôn!
- Hả? Chi vậy?

Thằng Đen và tôi vuột miệng la lên, người ta trả lời khiến hai đứa Bóng hết hồn.

- Thử nước tiểu!
...

Thằng nhóc phản đối không chịu uống, tức nhiên còn tôi và thằng Đen thì ngoan ngoãn nghe lời răm rắp. Miệng thằng Đen vẫn chửi tôi không ngớt! Trong cái xui có cái hên, lúc chúng tôi chuẩn bị được đưa qua phòng gì đó để tra hỏi thì tôi thoáng thấy một thằng người quen, nó mặt đồ dân phòng. Mừng như bắt được vàng tôi chụp tay nó lại ngay. May mắn là nó cũng nhận ra tôi. Tôi tường trình lại đầu đuôi sự việc với nó và từ từ tìm cách để nhớ nó là ai và tôi quen trong trường hợp nào. Hóa ra nó là đứa học chung khóa với tôi. Hên ơi là hên!
Admin
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 1268
Điểm : 1517
Chất lượng : 4
Join date : 09/12/2008
Age : 40
http://lgbt.rachkien.info

Hai nhóc Uke và Seme Empty Re: Hai nhóc Uke và Seme

Sun Mar 20, 2011 8:45 pm
Thằng nhóc anh đó hôm sau được trả về địa phương để đưa đi cải tạo 2 năm với thành tích "sử dụng ma túy". Ngày nó vào trại có tôi, ba nó và hai thằng nhóc Uke với Seme ra tiển mà thôi. Trước khi đi nó đưa cho tôi một tờ giấy ghi số điện thoại của ai đó rồi to nhỏ vào tai tôi rằng cố gắng liên lạc nhỏ người yêu nó dùm. Pó tay! Tôi gật đầu nhìn ba nó gạt nước mắt quay lưng vào nhà...

Sau đó vài ngày mẹ nó về, tôi đoán là mẹ nó chỉ mới về đây thôi khi nghe tin nó bị bắt đi cải tạo. Lúc tôi ngang qua thấy nhà nó đang cãi nhau dữ lắm. Ba nó hiền từ có tiếng trong xóm mà, vậy nhưng hôm ấy thấy ông vứt quần áo của mẹ nó ra đường... mọi chuyện hình như im ắng khi hai nhóc Uke và Seme đi học về.

Lúc mọi chuyện kỳ bí trong xóm của tôi dần dần được ra ánh sáng là lúc bi kịch bắt đầu ập đến gia đình nhóc Uke. Hôm tôi mới tung tăng ở quán chè thằng Bóng Đen về thì con Tép chặn đầu xe và kéo tôi vô nhà, giọng nó thều thào như người sắp chết:

- Vô đây nhanh lên, theo tao leo lên nóc nhà gấp lắm!
- Chi vậy má? Tự nhiên rũ tao leo lên nóc nhà?

Nói vậy thôi chứ tôi cũng rị mọ bò theo nó lên nóc nhà, thấy thái độ thập thò, lấp nó của nó nên máu nhiều chuyện cũng nổi lên rần rần vì theo linh cảm của tôi thì chắc sắp có chuyện gì có mê ly lắm. Nhưng tại sao lại phải leo lên nóc nhà của nó chứ?

- Nép cái đầu mày xuống, nói nhỏ nhỏ thôi!

Bị nó dặn dò tôi đâm ra gắt gỏng:

- Mẹ bà toàn cái họng mày la, tao có nói gì đâu? Mà dzụ gì?

Nó đưa tay lên môi "suỵt" một hơi dài rồi lom khom nép mình vào thân cây phượng vĩ trên mái nhà của nó. Tôi làm y chang vậy... nó bắt đầu thở nhẹ:

- Tao đã theo dõi mấy ngày nay ở đây rồi...
- Theo dõi vụ gì?

Nó càng lúc càng làm ra vẻ nghiêm trọng nhưng lại cứ ăn nói vòng vo làm tôi như muốn đứng tim:

- Mày nhớ vụ ông Ba bà Ba cãi nhau hôn?
- Nhớ! Mà chuyện gì? Sau vụ đó con cái rước bà Ba đi nước ngoài rồi...
- Thì đó... từ khi bả đi nước ngoài mới nãy sinh chuyện! Mày nhớ cái vụ con Quỷ Râu Xanh trong xóm mình không? Mày biết là ai không?

Tay tôi ép sát lồng ngực và nín thở, mắt há hốc như muốn lòi ra:

- Mày ám chỉ ông Ba?
- Ừh, chứ còn ai nữa! Chính là ổng! Tao nói mày nghe, mẹ tao đã nói đàn ông 40 như con trai 17 là vậy! Ổng hồi Xuân rồi nên ham muốn chuyện đó cũng là lẽ thường tình...
- Nhưng còn vụ hiếp dâm người ta thì sao?

Con Tép phẩy tay:

- Hiếp dâm con khỉ mốc gì, ổng dụ gái về nhà lúc bà Ba đi bán thì có, ăn bánh trả tiền thôi, lúc bà Ba phát hiện ra làm dữ nên mới xãy ra đánh nhau...
- Ghê quá hà... thế còn con Thi bán vé số thì sao?

Nghe tôi nhắc tới con Thi con Tép vỗ đùi cái đét rồi la lên, cũng may tôi kịp đưa tay lên ra dấu nó nói nhỏ thôi:

- Con quỷ con Thi tưởng tốt lành lắm, ai dè mới chiều hôm qua nè, tao thấy nhân lúc trời nhá nhem nó mò vô nhà ổng nè... chắc là có vụ gì với ổng nên nó mới tung tin ra chợ như vậy, làm má con tao thấy tội nghiệp, hổng dám hó hé với ai...
- Cái gì? Con Thi hôm qua ghé nhà ổng chi?
- Thì đó mới nói... mày thử nghĩ coi, chiều tối một người đàn ông ở nhà một mình mở cửa đón một đứa con gái vô nhà hơn một tiếng sau đi ra.... thử hỏi coi nếu là mày, mày sẽ nghĩ gì...

Tôi nhún vai le lưỡi:

- Mày nói tao nghe ghê quá!
- Cái quan trọng là thế này nè... tao theo dõi cả tuần nay! Có tới ba bốn đứa lúc nhá nhem tối không ai để ý là bấm chuông nhà ổng, hơn một tiếng sau mới bước ra...
- Cái gì! Tới ba bốn đứa luôn hả? Ớn vậy?
- Có mấy đứa lạ, nhưng cũng có đứa quen nữa, mày nhớ con Sương quậy hôn, nó ghé hôm kia! Bởi vậy chiều nào tao cũng leo lên canh me hết!

Câu chuyện của nó tôi đã thỉnh giáo hết và bây giờ hai đứa chỉ việc im lặng hướng mắt về phía sân nhà ông Ba nhìn người qua kẻ lại...

Càng về tối, người đi tập thể dục cũng như qua lại trong hẻm ít dần, con Tép nheo mắt tôi: "Sắp rồi đó..."

Trong nhà, ông Ba ở trần mặc cái quần đùi chạy bộ xung quanh vườn trông không có gì khác lạ hay bất thường, thỉnh thoảng ông dừng lại cổng ra vào nhìn ra ngoài một lúc như đang mong ngóng ai. Khoảng mười lăm phút sau, tiếng chuông cửa nhà ông reo lên, trái tim của tôi và con Tép như muốn nhảy ngược ra ngoài, tiếng cửa mở kẽo kẹt. Tiếng đóng cửa nặng nề khiến tôi thấy thật khó thở. Ông Ba đi vào nhà cùng với một người phụ nữ nào đó trong bóng đen. Họ nói chuyện nho nhỏ, tôi nghe tiếng ông Ba cười. Bất giác tôi thấy người đi cùng với ông Ba quen quen tới lạ kỳ, nhưng có lẽ do bóng đêm tôi nhìn không rõ lắm! Họ đã đi vào nhà trong nhường lại không gian im lặng cho khoảng sân. Tôi nhướng mắt nhìn con Tép:

- Ai vậy?

Con Tép tức tối:

- Tao không thấy rõ, nhưng mà cái dáng quen lắm!

Tôi gật gù:

- Ừh, tao cũng thấy ngờ ngợ... nhưng mà không kịp nhớ ra ai! Nhưng mà giờ sao mậy?

Con Tép nhổm dậy:

- Đi xuống nhà dưới, tao với mày giả bộ xuống sân chơi đánh vợt, khi nào ổng bả làm xong thì hai đứa mình đi ra cổng bắt quả tang tại trận!

Tôi rút cổ vào vai:

- Thôi! Ghê quá mày ơi! Tự nhiên ra nhìn mặt người ta, lỡ đụng người quen chắc... chắc kỳ lắm!

Nó chửi tôi:

- Thằng Pede nhát như cáy, mày không dám thì để tao! Người ta gian người ta sợ mình, mắc mớ gì mình sợ người ta chứ!

Tôi níu tay nó lại:

- Thôi mày ơi! Biết vậy được rồi! Lỡ ổng phát hiện ra mày biết việc làm của ổng, ổng... thủ tiêu mày thì sao?

Còn Tép phẩy tay, nó móc dưới lai quần ra một con dao thái gọt trái cây nhỏ có võ nhựa dí vào cổ tôi:

- Thằng cha đó mà lạng quạng với tao, tao chơi một đường Song Phi Kiếm là mất giống, là khỏi thành quỷ râu xanh luôn!
...

Chả biết bình thường một tiếng là bao nhiêu phút mà sao hôm nay tôi thấy nó trôi qua lâu ơi là lâu. Đánh vợt muốn gãy tay ra, mồ hôi ướt đẫm mà chỉ mới gần được một tiếng... mà nói là đánh vợt cho nó mang hơi hướm menly, thể thao một tí chứ tôi và nó chỉ việc quơ vợt lên xong rùi ngó qua sân nhà ông Ba nghe ngóng tình hình mặc cho trái cầu nó bay đi đâu thì bay.

Thời khắc vàng đã tới, bên nhà ông Ba có tiếng rù rì trở lại, hai đứa tôi quýnh quáng, hoảng loạn lên ngay tức khắc. Chân tay tôi tự nhiên quíu lại, con Tép kéo tay tôi sát lại nép dưới yên xe nhìn ra cổng. Vậy là mới nãy đây anh hùng lắm, đòi bắt quả tang tại trận. Người phụ nữ đi nhanh ra khỏi nhà ông Ba, lúc này con hẻm không có ai, chờ khoảng ba mươi giây con Tép tót lên xe, đề máy:

- Nhanh lên thằng quỷ, bả đi mất bây giờ! Ra tới lộ là hết biết ai là ai luôn đó!
- Tao chở cho!

Tôi cũng gấp rút, nhưng con quỷ đó nạt:

- Dẹp, mày chạy chậm rì, leo nhanh lên, còn không là ở nhà một mình!
- Nhưng mà mày chạy ẩu lắm! Tao sợ!

Nó rồ ga, nẹt bô đì đùng một cái thay cho câu nói tiếp theo, tôi nín thở leo lên cho nó phóng xe đi, hên sao đối tượng vẫn còn đang ở phía trước. Bà ta đi thật nhanh, khi có tiếng xe hai của hai đứa tôi tới bả mới chịu đi thong thả lại, chúng tôi chạy qua... con Tép dông thẳng luôn ra chợ, nó quành một vòng lớn. Hai chúng tôi mặt mày xanh mét như tàu lá chuối. Không ai nói với ai tiếng nào khi cả hai vừa kịp nhìn mặt được người phụ nữ đó....

... mẹ của thằng nhóc Uke.
Admin
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 1268
Điểm : 1517
Chất lượng : 4
Join date : 09/12/2008
Age : 40
http://lgbt.rachkien.info

Hai nhóc Uke và Seme Empty Re: Hai nhóc Uke và Seme

Sun Mar 20, 2011 8:45 pm
Tự nhiên bây giờ tôi sợ đi ngang qua nhà thằng Uke và nhà ông Ba ghê gớm. Chả biết cũng như chả tưởng tượng ra được điều gì nhưng tôi biết mình rất sợ, bao giờ đi gần tới chỗ đó tôi cũng chạy nhanh hơn bình thường.

Chiều tối nào hai đứa tôi cũng leo lên nóc nhà nhìn sang bên sân ấy, chúng tôi bắt gặp mẹ của nhóc Uke đi vào đó tới vài lần. Tự nhiên tôi đâm ra vừa sợ, vừa hận bà ghê gớm. Hận tới muốn khóc dù rằng chả có bà con gì với nhau. Tôi thấy lo lo cho một cái gì đó vô hình, không tả được. Con Tép lúc nào cũng thích làm thám tử:

- Phải rồi mày ơi, ba của nó nhìn cà tong cà teo, yếu sinh lý chắc, bởi tối ngày nai lưng ra làm dầm sương dãi nắng kiến tiến để bị cắm sừng. Mà dạo này ổng gầy rộp đi thấy rõ luôn. Trong xóm nhiều người thấy ổng khuya khuya đi ngoài đường thất thần như kẻ mất hồn, lúc thì đi tìm bả, lúc thì đi tìm thằng anh. Thiệt tình hết nói nổi.

Tôi ngập ngừng nói với nó:

- Êh, nói nghe nè, chuyện này của gia đình thằng nhóc Uke, mày làm ơn đừng nói với ai nha! Tao sợ lắm!
- Mày có quái gì mà sợ?

Tôi rầu rĩ:

- Thôi mày ơi, chuyện này đỗ bể ra ảnh hưởng tới hạnh phúc gia đình của người ta đó! Nhóc Uke năm nay đang học 12 nữa, gặp thằng anh thì đang trong trại cải tạo. Mấy cú sốc đó sao gia đình người ta chịu nổi?

Nó bĩu môi dài cả thước nhìn tôi:

- Xì... tao không đồn cũng sẽ có người khác đồn thôi, đi đêm có ngày gặp ma hà! Cái đó là do bả không biết thương chồng, thương con, trách ai bây giờ!
- Nhưng mà làm ơn đi, thằng Uke nó vô tội!

Còn quỷ này đúng là quỷ:

- Chứ không phải mày còn mê thằng anh của nó sao?

Mặt tôi đỏ rần rần lên:

- Dẹp mày đi nha! Tào lao!
- Được rồi, chuyện này coi như tao không thấy gì hết!

Nhắc tới thằng anh nó tôi mới nhớ cái số điện thoại trong tờ giấy nó nhờ tôi liên lạc với con ghệ...

- Êh, mày biết tin tức gì của con Dung ghệ thằng anh hôn?
- Cái gì? Thằng anh nó quen con Dung hả? Trời ơi, thứ con gái đó mà cũng quen được sao?

Tôi tròn xoe con mắt:

- Mày nói gì ghê vậy mậy?

Còn Tép nói giọng khinh bỉ:

- Mày chưa nghe danh con đó thôi, chỉ cần thằng nào trong bàn nhậu uống 1 ly rượu với nó là tối có thể ngủ được với nó đó! Trong ba cái huyện lân cận của mình chả có thằng con trai quậy nào mà chưa ngủ với nó cả. Thứ con gái gì...

Nghe con Tép nói mà muốn rụng rời:

- Mày nói có quá không con quỷ, làm gì ghê vậy?

Nó chắc lưỡi, xoa đầu tôi thương hại:

- Chậc, chậc tội nghiệp cho mày, chưa biết bụng dạ đàn bà con gái nó ra sao hết hả? Hèn chi tối ngày chỉ biết trai với trú...
...

Ba của nó càng ngày càng gầy hẳn đi, ba tháng sau ngày thằng anh đi cải tạo vì tình nghĩa cũ tôi chở ổng đi thăm nó... ổng giận không thèm vào nói chuyện chỉ đứng ở ngoài nhìn tôi và nó nói chuyện...

- Ông tới đây chi vậy?

Tôi nổi cáu lên:

- Mất dạy! Tao đập mặt mày bây giờ! Tao tới thăm không được hả?

Nó cười khẩy, chồm người sát vào tai tôi rù rì, làm tôi tưởng nó tính hôn vô mặt mình:

- Tui bị Sida rồi...

Sau đó nó ngồi xuống quan sát thái độ của tôi.

- Mày nói với tao chuyện đó chi vậy?

Tôi cũng nhìn chằm chằm vô bản mặt nó. Anh chự hất mặt lên:

- Sao? Còn dám tới thăm nữa không? Ông về đi! Lần sau còn dám tới nữa thì tui tiếp!
- Mày nghĩ tao không đoán ra được chuyện đó sao? Cái thứ mày ngu như thú không bị Sida mới là lạ...

Nó tròn xoe con mắt nhìn còn tôi thì tự nhiên nóng giận:

- Mày đừng tưởng lấy chuyện đó là hâm dọa là tao sợ mày, thật đáng thương. Tao chỉ tội là tội cho ba mày, cho em mày thôi!

Nước mắt nó rớt ra, giọng vẫn ngang tàng:

- Tôi không muốn gặp những người đó!
- Còn mẹ mày nữa thì sao?

Nó gạt phắt tay ra, cũng giận dữ:

- Ông cũng đừng bao giờ nhắc bả trước mặt tôi!
- Mày... mày... mày có biết mày là thằng bất hiếu lắm không hả?
- Kệ tui! Còn ông cũng cút đi! Không tôi lây một phát cho hết cái tội lo chuyện bao đồng!

Tôi tức giận kéo mạnh tay nó về phía mình gào lên:

- Nè... có giỏi mày lây tao xem thằng ngốc kia! Thằng khốn nạn! Tại sao mày không bao giờ biết suy nghĩ, không bao giờ biết sống cho có ý nghĩa hả? Chuyện tới nước này mà mày vẫn chưa tỉnh ngộ ra hay sao?
...

Tôi chưa bao giờ cải vã nhau với nó nhiều như lúc đó. Cuối cùng khi đã hết thời gian thăm nuôi tôi đứng dậy nói:

- Ở đó đi! Tháng sau tao tới, mày mà chưa tiến bộ thì liệu hồn, coi chừng tao đó thằng khốn! Mày sẽ sống không yên mà chết cũng không yên đâu!

Tôi quay đi để tránh cho nó thấy mắt mình ướt khi nhìn những giọt nước đang tràn trên mắt nó. Tôi mà sợ nó àh? Tôi mà sợ một người người bị nhiễm HIV sao? Còn lâu!

Hết phần 1

Admin
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 1268
Điểm : 1517
Chất lượng : 4
Join date : 09/12/2008
Age : 40
http://lgbt.rachkien.info

Hai nhóc Uke và Seme Empty Re: Hai nhóc Uke và Seme

Sun Mar 20, 2011 8:45 pm
Phần 2: Xin lỗi mày Seme!

- Dũng... Dũng... chờ Huyền một tí!

Nhóc Uke đang thong thả đi ra cổng trường thì một con bạn kêu í ới:

- Có gì không Huyền?

Mặt cô bé đỏ hồng, khựng khịu một lát rồi ngập ngừng móc trong cặp ra một phong thư màu hồng xinh xắn nói:

- Dũng chơi thân với Tâm, có gì chút... Dũng gởi Tâm tờ giấy này dùm Huyền ha!

Nhóc Uke mỉm cười nhìn cô bạn, có lẽ do cái thằng trưa nên trông nụ cười ấy có vẻ hơi héo hon một tí:

- Thư tỏ tình àh? Tớ đọc được không?

Huyền vỗ vai bạn một cái chát, sắc mặt hồng chuyển màu đậm hơn:

- Dũng nói bậy! Cái này chỉ là tớ viết tờ giấy tính hỏi Tâm cái đề toán coi giải thế nào thôi...

Thằng Uke tinh ranh nheo mắt:

- Thế àh? Vậy để tớ giải hộ cho!

Thấy tên UKe cười mình lém lĩnh, Huyền chạy đi sau khi nói thòng một câu:

- Ông còn khuya mới giải được bài toán khó đó! Nhớ chuyển dùm nha! Cám ơn trước, thành công tui dẫn ông đi ăn Xiên Que quán anh Đen!

Nhóc Uke nói theo chọc:

- Xì... lúc mới nhờ vã thì Huyền, Huyền, Dũng, Dũng ngọt sớt nha! Xong chuyện cái là... đổi tông sang "tui" với "ông" liền!

Nhìn lá thư trên tay bất chợt nhóc Uke ngẩn người ra một lúc...

- Leo lên xe nhanh lên, nắng chết mồ, làm cái gì mà đứng "lơ ngơ như bò đội nón" vậy ku?

Thằng Seme từ trong bãi xe mới đi ra, một tay đưa lên trán còn miệng hét toáng lên...

- Làm gì im re vậy ku? Thường bữa đi học về mày huyên thuyên lắm mà!
- Tâm!
- Gì? Mày bị gì hả?
- Mày thấy con Huyền sao?

Thằng Seme vẫn hì hục chạy, mồ hôi mồ kê nhễ nhãi:

- Sao là sao? Ai quan tâm mà biết trời!
- Thì mày thấy nó có dể thương hay đáng yêu gì đó không ấy mà...
- Xì... tao không để ý ba cái chuyện ruồi bu đó! Mày nhắc tao mới nhớ, con quỷ đó dạo này làm gì hay nhìn tao lắm! Có bữa đụng mặt, tao hỏi nó có chuyện gì không mà nhìn tao miết... cái nó chạy mất tiêu! Con gái đúng là khó hiểu!

Uke đập vào vai Seme một cái kèm theo nụ cười mỉm:

- Mày sao dzô dziên thúi vậy? Con gái người ta mà kêu là quỷ này quỷ nọ, nó thích mày đó!

Thằng Seme vuột miệng:

- Xạo pò mày!
- Mày không biết thì thôi, nó nhờ tao gửi thư tỏ tình mày nè...
- Có luôn nha! Sao mày không mở ra xem coi nó viết gì ở trỏng?
- Thư của mày mà kêu tao mở ra xem! Tào lao quá!

Thằng Seme tỉnh bơ:

- Có gì đâu! Nhắc mới nhớ...

Nó chưa nói hết câu thằng Uke đã nhéo hông một cái:

- Mày sao lúc nào cũng hả họng ra là "nhắc mới nhớ..." không vậy? Tao không nhắc chắc suốt đời mày không bao giờ nhớ hả? Chưa già mà đã lẩn...
- Hì hì... bởi vậy tao mới nhờ cái miệng không liền da non của mày nhắc nhở nè... he he!

Hai đứa cười rúc rích với nhau:

- Nhớ chuyện gì nói coi!
- Bữa con Hồng Mắm Dzố cũng nhờ tao chuyển cho mày một lá thư...

Thằng Uke bất chợt giãy nãy lên:

- Đâu? Lá thư đó đâu? Nó gửi lâu chưa? Sao mày không nói tao nghe?

Tên Seme cười nghiêng ngã:

- Làm gì sốt sắng vậy ku? Mê con đó rùi hả? Nó gửi cách đây cả tuần lận. Tao canh me lúc nó đi mất là nhảy vô toa-lét xé ra coi nó viết nhăng viết cuội cái gì. Hóa ra là những lời có cánh cùng với lời mời mày tham gia vô đội văn nghệ của trường, con đó đúng nhảm! Có gì thì nói mẹ trước lớp đi, bày đặt màu mè...

Thằng Uke hỏi gặn:

- Rồi lá thư đó của tao đâu rồi?

Thằng Seme quay mặt qua nhìn bạn một cái rồi cười nham nhở:

- Nó viết thư tao đọc xong thấy mắc.. ị quá nên lấy chùi luôn rồi! He he he!
- Mày...

Thằng Uke nhảy xuống xe, nó la lên:

- Chán mày quá, mày không biết tôn trọng sự riêng tư gì của người khác hết vậy? Mày phải biết là tao muốn vô đội văn nghệ của trường lắm không hả? Mày... thiệt tình!

Thằng Seme ngạc nhiên:

- Gì vậy ba? Tự nhiên nóng... thôi đi mày ơi, con trai gì mà đi hát văn nghệ, nó sến sến thế nào ấy...
- Kệ tao!
- Thôi được rồi, tao xin lỗi được chưa!
- Dẹp đi, mày lúc nào cũng chỉ biết nói xin lỗi...

Nhóc Seme cười hề hề cầu hòa:

- Chứ sao giờ!
- Tao sẽ quay lại qua nhà nó hỏi xem nó đã nộp danh sách cho trường chưa! Nếu mà lỡ dịp này là tao không nhìn mặt mày luôn!

Tên Seme kéo tay bạn mình lại, nó nhe răng ra:

- Thôi đi mày ơi! Tập văn nghệ tốn thời gian lắm! Về nhà mày chơi PES 2011 (PRO EVOLUTION SOCCER) vui hơn...
- Chơi thì lúc nào chả chơi được! Cái mặt mày toàn chơi với chơi!
- Chứ đi văn nghệ cũng là chơi vậy?

Thằng Uke ương bướng:

- Nhưng mà tao thích văn nghệ!
- Còn tao thích đá banh!
- Thích thì mày đá banh một mình mày đi!
- Nhưng mà chơi một mình chán lắm! Tao thích chơi với mày hơn!

Nó vừa nhìn tên Uke vừa cười cầu hòa...

- Mày lúc nào cũng chỉ nghĩ tới bản thân của mày! Tao lúc nào cũng chìu theo sở thích của mày hết, còn mày, tao thích cái gì cũng chê, cũng nói là ghê...

Vừa gãy đầu nhìn bạn, thằng Seme vừa bối rối, nó nheo mắt:

- Chứ mày kêu tao phải làm sao bây giờ?
- Mày đi về đi, tao phải quay lại trường tìm con Hồng!

Nói đoạn nhóc Uke quay lưng lại, thằng Seme quýnh quáng cũng quành xe lại gọi theo í ới:

- Ê, thằng quỷ, leo lên tao chở qua nhà nó nè, đi bộ nắng lắm!

Lúc đó thì con Hồng ở đâu xuất hiện, thằng Seme đứng khựng lại... chửi thề, nhăn nhó:

- Cái thằng quỷ sống khó hiểu, làm quái gì cũng bắt lỗi được! Biết sống làm sao cho vừa lòng nó đây trời!

Nhóc Uke gọi lớn:

- Hồng... Hồng... lại đây Dũng nói cái này cái...

Hồng e ấp đi tới gần thằng nhóc Uke, tên Seme la lớn:

- Hồng... Mắm Dzố! Đi đâu đó em?

Cô nàng đỏ mặt chu mỏ nhìn thằng Seme:

- Dzô dziên quá nha!

Còn thằng nhóc Uke thì quay qua trừng mắt liếc tên Seme một cái rồi cu cậu nhanh chóng mỉm cười nhìn con bạn đang xịt khói lỗ tai vì bị tên Seme kêu đích danh cái nick name mà nàng ác cảm nhất!

- uhm... Đội văn nghệ của trường mình đã đủ người chưa vậy Hồng?
- Trời? Sao tới hôm nay Dũng mới hỏi Hồng? Cách đây cả tuần khi mà lên danh sách tuyển thành viên Hồng đã kêu Dũng đăng kí rồi mà, Hồng vừa nộp cho thầy rồi. Tưởng là Dũng không thèm tham gia...

Nhóc Uke lắc đầu nguầy nguậy:

- Đâu có, Dũng cũng thích tham gia văn nghệ lắm...
- Thôi đi! Xạo quá, thích tham gia gì mà người ta hỏi không thèm trả lời, trả vốn. Hồng cứ nghĩ Dũng chảnh
- Trời ơi! Không có mà... tại... tại... Dũng quên...

Hồng nhăn mặt leo lên xe và bỏ đi:

- Quên gì mà kỳ cục, thôi chờ học kỳ sau đi...
...

Nhóc Uke quay cái mặt chù ụ đi về, thằng Seme nhe răng khỉ ra khoe:

- Sao... sao còn chỗ trống nào không? Có gì mày xin một chân kéo màn sân khấu cũng được mà... tao một bên, mày một bên!
- Dẹp cái mặt mày qua một bên đi luôn đi!
- Ê, rồi không leo lên cho tao chở về hả? Nắng thấy bà luôn nè...
- Khỏi. Quê rồi!

Thằng Seme ngần ngừ nhìn bạn rồi chửi thề:

- Má... đừng nói làm con đó giận cho đã cái rồi chém ngược lại tao nha!
- Ừ đó rồi sao? Ai kêu mày dám lấy thư của tao đọc đã rồi bỏ...
- Tao đâu có bỏ? Tao lấy đi chùi...

Thằng Uke bịt lỗ tai lại:

- Im coi! Nói bậy!

Tên Seme cười hề hề:

- Có bỏ là do mấy cô lao công bỏ chứ tao cất trong sọt tính kêu mày vô đọc...
- Dẹp mày luôn đi! Thô bỉ!
...

Tên Seme vẫn kiên trì đeo bám bạn:

- Thôi leo lên xe đi, chiều tao dẫn đi ăn chè Thái chuộc tội!
- Dẹp, mày về nhà mày đi, đừng lại nhà tao nữa!

Tên Seme khựng lại:

- Ê, có cần phải nặng lời vậy không mậy? Sao lúc nào cũng thích làm lớn chuyện ra hết vậy? Vì một đứa con gái mắm dzố vậy hả?

Uke quay qua gân cổ cãi lại:

- Ừ tao vì nó đó rồi sao?
- Ừ thì kệ mày!
- Kệ thì kệ, đừng lếch qua nhà tao nữa!
- Tao cứ lại đó, làm gì nhau nào?

Nhóc Uke bước nhanh hơn:

- Tao suỵt chó cắn!
- Tao quen hết mấy con chó rồi! Hì hì...
- Vậy chơi với chó đi!

Thằng Seme lại cười:

- Thì đó giờ tao toàn lại nhà mày chơi với "chó" không đó...

Thằng Uke tức giận:

- Câm mồm mày lại đi, sủa hoài!

Tên Seme vừa đạp xe vừa kéo vai bạn lại, mỉm cười làm trò tiếp:

- Gấu... gấu... Kuuuu....giận hoài ai chơi PES với tao đây!


Được sửa bởi Admin ngày Tue Mar 22, 2011 8:32 pm; sửa lần 1.
Admin
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 1268
Điểm : 1517
Chất lượng : 4
Join date : 09/12/2008
Age : 40
http://lgbt.rachkien.info

Hai nhóc Uke và Seme Empty Re: Hai nhóc Uke và Seme

Sun Mar 20, 2011 8:46 pm
Tên Uke vẫn im lặng đi một mạch về nhà, vừa tới nhà nó thay đồ rữa mặt rồi lấy xe đạp chạy đi mất, thằng Seme ngơ ngẩn trối chết chạy theo...

- Ê... ê... đi đâu vậy mày?

Nhóc Uke chạy qua nhà con Trang (con này và thằng Seme không hạp nhau lắm, đấu khẩu hoài) nằm lì trên võng, còn Seme thì bối rối đứng nhấp nhứ ngoài sân, chó sủa rân trời. Con Trang vừa bưng tô cơm vừa liếc xéo:

- Sao? Chắc cãi nhau hay giận nhau nữa chứ gì? Chứ cái mặt chó của mày dễ dầu gì qua kím tao giờ này! Cơm nước gì chưa?
- Mệt, để tao ngủ!

Con Trang làu bàu:

- Đói thì ra bới một tô đi! Đồ ăn tao bỏ trong tủ.
...

Trang bước ra sân, liếc xéo thằng Seme:

- Cha... quý hóa quá, mấy khi rồng tới nhà tôm! Vô nhà tao chơi, làm gì lấp ló như ăn trộm vậy?
- Kêu thằng Dũng ra dùm tao cái!

Con vừa Trang trề môi vừa cho một muỗng cơm vô họng:

- Mày có chân thì tự đi vô, tao không phải con nô tỳ I-Xo-Ra của mày!

Nhóc Seme gầm gừ:

- Đồ Trang ghẻ!
- Ê, ê thằng kia, tin tao ói họng cơm này vô đầu mày không? Đồ con trai mất nết!

Thằng Seme đổi giọng năn nỉ:

- Vô kêu nó ra dùm một cái đi, có chuyện quan trọng lắm!

Con Trang le lưỡi:

- Cục "Shít" nè... Tâm!

Thằng Seme cũng không vừa:

- Nó nằm trong tô cơm của mày á, kêu nó ra dùm tao đi! Không tao tiết lộ bí mật "ghẻ chóc" hồi nhỏ của mày cho thằng Hải nghe, nó xù mày ráng chịu!

Con Trang mặt đỏ rần rần, te te bỏ vào nhà một nước.

- Thằng chó đó réo mày ở ngoải kìa!
- Kệ, suỵt chó cắn nó đi!
- Nó nói có chuyện gì đó quan trọng kìa!

Thằng Uke quả quyết, mắt nhắm nghiền:

- Kệ nó đi!

Con Trang hí hửng bước ra báo cáo:

- Nó nói cho dù có chuyện gì quan trọng đi nữa thì cũng kệ mày đi, từ nay đừng tìm nó nữa, nó không nói chuyện với cái mặt chó của mày nữa đâu!

Thằng Seme rầu rĩ kháng cự, tay nó đập ầm ầm lên cổ chiếc xe đạp tội nghiệp:

- Mày nói láo!

Con Trang thề độc:

- Tao nói láo cho bà bắn mày đi!
...

- Có gì hôn?

Thằng Uke bước ra, giọng nó cộc cằn. Thằng Seme thấy bạn bước ra mỉm cười:

- Về ăn cơm!
- Cơm nhà tao, tao muốn ăn lúc nào chẳng được!

Sau đó nó quay qua nhìn con Trang ra lệnh:

- Trang, vô xúc cho tao tô cơm mày!

Con Trang quay vô nhà cười:

- Cơm tao để dành cho chó ăn hết rùi, không có dư tới lượt mày! Tao vô ngủ đây! Tụi bây tự giải quyết đi! Ha ha ha!

Thằng Seme nhăn nhó:

- Bữa nay mày sao vậy?
- Tao chẳng sao hết!
- Làm quá!
- Kệ tao!

Thằng Uke rấm rứt:

- Mày biết là tao chờ cái đợt tuyển văn nghệ này từ đầu năm tới giờ rồi không hả?
- Thôi được rồi! Tao xin lỗi là xong chứ gì? Về ăn cơm đi! Tao đói quá, đứng ngoài nắng nãy giờ nè...
- Mày thì lúc nào cũng chỉ biết nói xin lỗi...

Thằng Seme khổ sở:

- Chứ mày muốn sao bây giờ nữa?
- Tao muốn tham gia văn nghệ!
- Con Hồng đã nói là học kỳ sau sẽ có đợt tuyển mới mà...
- Tao muốn diễn trong học kỳ này!

Thằng Seme tròn xoe mắt nhìn bạn:

- Mày thích lắm à?
- Thích chứ sao không?
- Mày tham gia văn nghệ rồi ai đi chơi với tao?
- Mệt! Bây giờ tao chỉ biết là tao thích tham gia văn nghệ thôi!

Thằng Seme nuốt nước bọt, cái giọng của nó chuyển sang tông buồn một cách đột ngột:

- Thật không? Mày không thích đi chơi với tao nữa hả?
- Không, chơi với mày chán chết!

Nhóc Seme bóp mạnh cái thắng xe, mắt đỏ hoe, giọng nó như muốn lạc đi:

- Ờ, tao xin lỗi, thế cũng tốt!

Rồi nó quay xe đi, cái bánh nặng nề nhích từng vòng...

- Ê khoan!

Thằng Uke gọi lại, "Két" Chiếc xe được thắng gấp một cái rồi quay ngược cái vèo điệu nghệ, mặt thằng Seme tươi tỉnh lại ngay:

- Sao? Đổi ý rồi hả?

Thấy thằng Seme thở ra một cái và mỉm cười, thằng Uke tiến tới gần móc trong túi ra cái bao thư:

- Con Huyền gửi!

Seme thoáng chau mày:

- Có vậy thôi à...
- Ừ, chỉ vậy thôi! Mày về đi!

Thằng Seme hỏi câu chót:

- Nhưng cuối cùng mày cũng đâu có được tham gia văn nghệ. Hay là...
- Đó là chuyện tao! Mày không cần phải quan tâm nữa, từ nay cũng đừng quan tâm nữa...

Chiếc xe đạp quay đi và chạy nhanh nhất với tốc độ có thể của nó, thằng Uke thoáng buồn quay vào nhà, nơi có con bạn đang lấp ló ngay cửa đứng chờ:

- Mày hôm nay sao làm giá ghê thế! Cơm còn kìa, tự bới mà ăn đi! Mặc dù không ưa nhưng thấy nó tội tội sao á mày ơi, mày có nặng lời quá không hả?
- Chứ biết sao bây giờ!
- Mày điên rồi! Làm vậy ích gì? Tao thấy nó cũng tốt mà, chỉ mỗi cái tội miệng thúi thôi!
- Nhưng tao không tốt!

Thằng Uke phán một câu làm con bạn sặc phèn.

- Cái gì? Mày nói mày không tốt là sao? Tao chả hiểu?
- Tao thích nó...

Con bạn ôm bụng lăn ra đất mà cười:

- Ha.. ha... má ơi! Cái mặt mày có chữ yêu nó chà bá trên mặt rồi, tưởng gì ghê gớm! Ai mà chả biết mày ơi!
- Nhưng nó không biết! Thằng đó coi vậy chứ ngu lắm! Ham chơi nữa!

Con Trang quay lại vấn đề:

- Nhưng mà... mày nói mày không tốt ở chỗ nào?
- Trong khi nó coi tao là bạn còn tao lại đi yêu thầm nó, lỡ khi nó biết ra thì nó sẽ như thế nào? Chắc sẽ sốc và khinh bỉ tao lắm!

Con bạn trề môi:

- Mày nói cho quá! Nó mà khinh bỉ khi biết mày như vậy thì nó là một thằng không đáng để mày thích đâu! Nhưng lỡ đâu nó cũng thích mày thì sao?

Nhóc Uke chép môi lắc đầu:

- Không có đâu mày ơi! Nó là Straight, nói chung cái thằng đó óc bã đậu, chả bao giờ biết suy nghĩ hay quan tâm tới chuyện gì đâu!
- Mày nói quá... nhưng mà sao mày lại...

Vừa thở dài nhìn lên trần nhà kiếm... thằn lằn, nhóc Uke nói:

- Trong khi hai thằng càng chơi thân thì tao càng yêu nó, còn nó lúc nào cũng vô tư, tao sợ cái cảm giác đó lắm mày ơi! Thà bây giờ dứt ra ngay từ đầu, tất cả chỉ là cái cớ để nó đừng tìm tới tao nữa thôi...
- Mày trở thành Uke già hồi nào vậy?
- Cũng nhờ con Huyền hoa khôi của lớp A1 viết thư tỏ tình cho nó tao mới kịp thức tỉnh nhận ra mình là ai...

Mắt con Trang sáng lên:

- Hả mày nói gì? Con Huyền viết thư tỏ tình cho nó à? Thật không? Tin sốt dẽo à nha!

Nhóc Uke xua tay:

- Thôi, thôi, tao lạy mày! Kín miệng dùm tao cái!

Bất chợt con Trang nhìn nó gian manh:

- Ê, tao cũng để ý thấy ánh mắt con Hồng Mắm Dzố nhìn mày không bình thường chút nào nha...
- Mày chỉ nói bậy!

Dù nói thế nhưng nhóc Uke cái mặt vẫn đỏ ngầu lên. Con Trang chỉ đơn giản nghĩ rằng:

- Nếu không muốn thích thằng đó nữa thì thử quay sang thích con Hồng đi! Biết đâu...

Nhóc Uke mím môi lại:

- Có lẽ tao phải cố thôi chứ biết làm sao bây giờ! Đó là lý do tao muốn tham gia văn nghệ để bớt thời gian đi chơi với nó... nhưng tất cả đã tan tành!

Con Trang nhéo bạn một cái:

- Lo gì, danh sách đó còn thay đổi bổ sung tè le! Để tao chạy giúp mày cho! Nhưng suy nghĩ kỹ chưa? Có nghe câu "miễn cưỡng không hạnh phúc" không hả?

Nhóc Uke khẽ gật đầu! Nhóc quyết định nhắm mắt quên tên Seme kia đi!

" Xin lỗi Tâm! Kiếp này Dũng thành thật xin lỗi vì không thể làm bạn thân của Tâm được! Ngàn lần xin lỗi!"
Admin
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 1268
Điểm : 1517
Chất lượng : 4
Join date : 09/12/2008
Age : 40
http://lgbt.rachkien.info

Hai nhóc Uke và Seme Empty Re: Hai nhóc Uke và Seme

Sun Mar 20, 2011 8:46 pm
Vừa bước về nhà nhóc Uke đã bị ba chửi:

- Tụi mày đi đâu trưa giờ không về ăn cơm vậy? Rồi còn thằng Tâm đâu!

Tên Uke lí nhí trong họng và đi ra sau nhà:

- Dạ, tụi con ăn ở nhà con Trang rồi!
- Mai mốt ăn hay không thì nói trước ở nhà một tiếng, bỏ phí cơm mang tội biết không? Nhà mình không phải giàu có gì đâu!

Haizzz cái điệp khúc này của ba quen ơi là quen! Chán muốn chết! Nó nằm ình lên võng một cái mạnh rồi ngủ thiếp đi! Cho tới khi nó bị một bàn chân đá vào lưng thì mới chịu thức dậy, trong tầm mắt hắn là một gương mặt với nụ cười rất đỗi quen thuộc. Thấy hắn mở mắt, tên Seme ngồi sề xuống võng chung luôn, răng nhe ra như khỉ làm như chưa có chuyện gì xãy ra vậy:

- Tới giờ chơi game rồi kìa! Nhanh lên mày, tao chờ mày ngủ nãy giờ đó!

Vượt qua cảm giác khó chịu một lúc, nhóc Uke bật dậy ra khỏi võng, cu cậu gắt gõng:

- Hồi trưa tao nói rõ ràng như vậy rồi, sao mày ngoan cố quá vậy?

Tên Seme này hình như bị chạm sợi dây thần kinh cười hay sao mà cứ tỉnh bơ:

- Hồi trưa mày giỡn với tao thì có, tao đâu có ngu mà bị mày gạt đâu! Thôi giỡn hoài, lên mở máy đại đi ku! Tao ngứa tay ngứa chân quá rồi nè!

Nhóc Uke đi te te lên nhà trước, tên Seme hí hửng nối bước theo sau, nhưng mà thằng Uke đi thẳng ra ngoài sân trước, hắn móc điện thoại ra:

- Trang hả? Mày có nhà không? Cho tao qua tỵ nạn coi! Có con đĩa dai quá! Tao chịu hết nổi rồi!

Thằng Seme chạy tới, giật cái điện thoại, nó tắt máy cái rụp:

- Mày đừng có giỡn nữa được không?
- Tao không giỡn! Chính tao mới là người kêu mày đừng giỡn nữa thì có!

Tên Seme biết thấy không thể giả vờ và hiện thực trước mắt không phải là một trò đùa nên nó biết mình phải đối diện:

- Nhưng tại sao? Tao không tin vì lý do cỏn con đó mà mày có thể quay lưng với mọi thứ như vậy được!
- Phải rồi! Với mày thì lý do đó rất là cỏn con! Còn với tao, đó là mơ ước mày hiểu không!

Tên Seme cúi đầu, hắn quay đi một lúc cho cảm xúc đè nén xuống và nói tiếp:

- Tao xin lỗi, tao không có ý như vậy, nhưng tao muốn nói là cho dù mơ ước gì đó của mày có lớn như thế nào đi nữa chẳng lẽ tao so với điều đó chẳng là cái gì hết hay sao? Mày không thể tha lỗi cho tao được sao?

Nhóc Uke mắt đỏ hoe trước những lời thằng Seme nói, nó chạy đi, quẹt tay vào mắt:

- Không! Nói chung là không thể, tóm lại là mày đừng bao giờ kiếm tao nữa! Chỉ biết vậy thôi!

Tên Seme chết đứng tại sân nhà, mãi một lúc sau hắn mới tiu ngĩu nặng nề đạp xe về nhà. Từ sáng tới giờ hắn chưa hề bỏ gì vào bụng. Từ nhà con Trang trở về sau trận cãi nhau với nhóc Uke hắn vô phòng nằm úp mặt xuống nệm một lúc rồi lại vắt tay lên trán suy nghĩ. Miên man được một chút hắn quyết định đi tới nhà tên Uke lần nữa để hỏi cho ra lẽ, bởi vì mọi thứ tới quá bất ngờ và vô lý, không cách gì hắn thích nghi và tin được. Nhưng tên Uke đang nằm ngủ say trên võng, chắc do mệt quá! Nghĩ thế hắn ngồi thừ trên cái ghế kế bên và chăm chú nhìn thằng bạn suốt hơn hai tiếng đồng hồ. Cố gắng tìm ra lý do giải thích cho những gì đang xãy ra.

Và tên Uke có vẻ dứt khoát không muốn làm bạn của hắn nữa. Hắn trách mình tệ thật, phá vỡ cái mơ ước của bạn một cách vô tâm, thực ra trong bụng hắn không thích bạn mình đi tập văn nghệ chút nào, lấy ai chơi game với hắn? Phải làm sao đây? Hắn tự hỏi mình phải làm sao đây?

Tên Uke tới nhà con bạn thân và nằm khóc rấm rức. Như phần nào hiểu được tâm trạng của bạn mình con Trang nhẹ nhàng hỏi han:

- Có chuyện gì vậy mày?
- Nó làm tao... chịu đựng không được! Chả biết khi nào tao sẽ mềm lòng và gục ngã khi tiếp tục đối diện với nó nữa! Tao sợ lắm!

Vừa xoa lưng thằng Uke, con Trang vừa triết lý:

- Thôi ráng cố gắng đi! Con trai phải cứng rắn lên chứ mậy! Như tao nè, đá biết bao nhiêu thằng dù trong lòng vẫn còn yêu nó mà có bao giờ tao tốn hột nước mắt nào đâu? Vài bữa sau thấy thằng bị tao đá tung tăng với con khác...

"Nước mắt" mà con quỷ này làm như kim cương hay sao mà kêu bằng "hột", với lại câu chuyện của nó có vẻ gì đó buồn cười, thằng Uke mới dụi mắt quay lại nhìn con bạn hỏi:

- Rồi sao?

Nó nhe cái răng khỉ ra cười:

- Lúc đó tao mới khóc! He he!

Xô con bạn ra nó chửi:

- Con quỷ! Nói chuyện đâm hông!
- Nói vậy thôi chứ cũng đừng có buồn hay suy nghĩ gì nhiều, không có mày thì nó cũng kiếm được đứa khác chơi chung, rồi sau này mày cũng phải chấp nhận chuyện nó có bạn gái, nó lo cho bạn gái của nó, rồi còn phải tưởng tượng cảnh nó dẫn con đó đi khách sạn quất nữa chứ!

Con bạn này đang nghiêm mặt nói chuyện ra vẻ triết lý nhưng cuối cùng cũng ráng chêm thêm một câu "bậy bạ" khiến tên Uke méo cả mặt:

- Con quỷ, nói bậy quá, im miệng mày lại dùm tao cái!

Nó tỉnh bơ nhún vai:

- Đó là sự thật cuộc sống mày ơi! Phải chấp nhận thôi. Với lại tụi mình còn trẻ, dễ thay đổi trong tình cảm lắm! Nay thích đứa này, mai thích đứa khác hà, mốt thấy thằng khác đẹp trai hơn mày chạy tò tò theo người ta, lúc đó khi nghĩ tới chuyện mày đã từng khóc vì thằng Tâm như hôm này mày sẽ thấy nhục mặt vô cùng! Tin tao đi!

Cười chả nổi với cái tương lai hài hước của con Trang đang hào hứng vẽ ra, nhóc Uke buồn bã:

- Tao cũng hy vọng là vậy!
- Thôi đi lên quán ông Đen ăn chè đi mày ơi!
- Ừh! Đi thì đi!

Hai đứa kè nhau đi, có một ánh mắt buồn bã từ xa nhìn thấy, một cái thở dài buông ra trong cơn gió chiều. Sao trời không đổ mưa cho lòng ai nhẹ đi bớt!

"Tâm ơi! Giờ đây Dũng nhớ Tâm nhiều lắm, dù sự chia cắt hôm nay là do chính Dũng cố tình tạo ra, Dũng ước rằng trái tim mình dễ dàng thay đổi và thích nghi với một người khác nhanh chóng như con Trang từng nói. Liệu Dũng có làm được điều đó không? Liệu khi thấy Tâm đi bên người khác Dũng có chịu đựng nổi chăng?"

...

Huyền chận thằng Uke ngay trước đường về lớp vào sáng hôm đó, mắt nàng đỏ hoe đầy căm phẩn khi chìa ra trước mặt hắn một lá thư màu hồng còn chưa được mở, nhưng giờ đây đã bám đầy bụi đất:

- Ông nói coi, tại sao ông không đưa dùm tôi lá thư mà lại vứt nó ngoài đường như vậy? Ông ác lắm! Nếu tôi không tình cờ lụm được mà nó rơi vào tay người khác thì sao? Đồ ác độc!

Tên Uke ú ớ thì con Trang xen vào:

- Có chuyện gì vậy Huyền?

Con Huyền đưa lá thư về phía con Trang và kể lại câu chuyện thương tâm của số phận lá thư ấy...

- Nè bà coi nè, thằng Dũng nó chơi tui như vậy đó!
- Gì kỳ vậy? Tui nhớ hôm qua tui thấy thằng Dũng đưa tận tay cho thằng Tâm mà, có lộn không đó?

Dũng gật đầu xác nhận, con Huyền vẫn còn bán tín bán nghi:

- Nhưng sao nó lại nằm ở trước cổng trường, nhìn coi nè, niêm phong còn chưa mở ra nữa... nếu là Tâm vứt đi thì ít nhất Tâm cũng phải xem rồi mới vứt đi chứ!

Trang đập lưng con bạn một cái như một thói quen cố hủ:

- Con Mắm! Mày xớn xơ xớn xác trách lầm thằng Dũng rồi má ơi! Chắc thằng quỷ thằng Tâm nhận thư xong rồi kẹp dzô nách nên đi về làm rớt mà không hay chứ gì, mày cũng biết thằng khốn đó là chúa ẩu tả mà... có thế mà cũng làm um sùm tưởng nhà cháy tới nơi!

Dũng cười gượng, con Huyền mặt đỏ rần rần cúi đầu rối rít xin lỗi.

- Huyền xin lỗi, tại nãy đi học thấy lá thư giữa đường nên Huyền mất cả bình tĩnh, với lại Huyền cứ nghĩ phải tới sáng hôm nay Dũng mới đưa nó cho Tâm!

Con Trang giật lá thư trên tay con Huyền nói:

- Đưa đây cho tao! Để tao lấy cái bao thư khác dán lại rồi đưa tận tay nó, bắt nó mở ra đứng xem tại chỗ, rồi cũng đứng tại chỗ viết hồi âm cho mày luôn! Vậy được chưa con quỷ!

Huyền la lên chói lói:

- Thôi, thôi, trời ơi, kỳ lắm!
- Ai biết, tao thấy mày cũng nôn lắm mà..

Trang vừa liếc con bạn vừa cười chế giễu. Thằng Uke lúc đó mới nói:

- Thôi được rồi Trang, chọc người ta hoài, có gì Huyền để con Trang nó đưa dùm cho! Vậy đi nha!
- Ừh! Vậy cám ơn hai bạn!
...

Con Huyền đi về lớp, hai đứa còn lại cũng tung tăng cười nói huyên thuyên đi về lớp của mình ở hướng ngược lại. Thằng Seme lùi lũi đi tới, cả ba chạm mặt. Thằng Uke ngưng cười, tên Seme cúi mặt xuống, không thèm nhìn lên, tất cả đang dừng lại lặng yên, lá thư được con trang vỗ về chan chát trên bàn tay. Thằng Seme đứng hình mười giây, nó tiến tới sát con Trang giật lá đi rồi quay lưng đi mất. Con Trang hả họng lên:

- Êh thằng mắc dịch kia, thái độ đó là thái độ gì hả? Đồ mất nết, đồ con trai thúi... cái đồ... mày là cái đồ...
- Thôi nó đi rồi, vô học đi má! Mày chửi toàn tao nghe!

Trang ngưng chửi, nó chuyển sang ngạc nhiên hỏi thằng Uke:

- Ủa sao nó không vô lớp mà đi đâu vậy?
- Ai biết nè! Mày hỏi tao, tao hỏi ai?

Nhóc Uke buồn bã đáp.

Hôm đó thằng Seme cúp học. Cái bàn của hai đứa giờ đây sao rộng ra mênh mông và lạnh ngắt. Con Trang chốc chốc quay xuống nhìn thằng Uke nháy mắt an ủi. Lần đầu tiên tên Seme cúp học, lần đầu tiên đầu óc tên Uke không tiếp thu được một chữ của thầy cô. Và cũng lần đầu tiên con Trang bị bà cô địa cho ăn nguyên cục phấn vô đầu vì cái tội quay ra đằng sau trong lúc cổ giảng bài.

Admin
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 1268
Điểm : 1517
Chất lượng : 4
Join date : 09/12/2008
Age : 40
http://lgbt.rachkien.info

Hai nhóc Uke và Seme Empty Re: Hai nhóc Uke và Seme

Sun Mar 20, 2011 8:47 pm
Con Trang coi thế mà tài, mới bữa kia nói bậy nói bạ mà hôm nay đã trúng tùm lum tà la. Sáng hôm kế tiếp đi học đã thấy thằng Seme kè kè, to nhỏ gì với con Huyền, nhìn điệu bộ con Huyền cười chúm chím hạnh phúc thấy mà ghét. Nhóc Uke con mắt bị bụi bay vô hay sao áh, bước đi vô lớp muốn thiếu điều không nổi. Thấu hiểu tâm trạng của bạn, con Trang rù rì:

- Theo ý mày muốn rồi còn đòi hỏi gì nữa, chúc phúc cho người ta rồi kiên cường lên mà sống đi con! Trai thẳng nó là thế đó mày ơi!

Nhưng còn chuyện hai đứa ngồi kế nhau nữa, đối diện thế nào đây? Đã sắp hết mười lăm phút truy bài đầu giờ mà tên Seme vẫn chưa chịu vào là sao? Lẽ nào hôm nay hắn cúp tiết tiếp? Đã vui vẻ với con Huyền thế kia mắc gì lại cúp tiết nữa chứ? Cái bàn chỉ có hai chỗ mà sao rộng thênh thang thế kia? Thằng Uke nằm dài mẹp xuống bàn chán chường, suy suy nghĩ nghĩ...

Thằng Seme cuối cùng nghêng ngang bước vào lớp, con quỷ lớp trưởng mê nó nên im re không nói gì, chứ gặp đứa khác mà không bị vô sổ bìa đen mới lạ. Nhưng còn lớp phó trật tự Trang làm chi? Nó cất giọng oanh vàng hăm dọa:

- Thằng Tâm đi học trễ, lớp trưởng đâu ghi vô sổ đầu bài trừ điểm thi đua tổ 4 cho tao! Đừng có thấy trai cái là bỏ qua nha mậy?

Tên Seme dường như chẳng quan tâm chuyện đó, nó nhẹ nhàng đi vào chỗ ngồi kế tên Uke. Không khí đột ngột tăng áp suất. Cả hai im lặng không nói với nhau cũng như nhìn nhau lấy một cái, hoặc có thể là không cùng lúc nhìn thấy nhau. Tự nhiên thằng Uke ước gì tên Seme lại năn nỉ hắn giống như hôm qua thì biết đâu hắn sẽ từ bỏ ý định kia thì sao? Nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì nó đã có con Huyền rồi mà...

Ra về con Trang hí hửng bảo với thằng Uke:

- Tao lấy nó liếc mày cả thảy bảy cái.
- Kệ nó đi, tao không quan tâm!

Vừa đá mạnh cục đá bên đường thằng Uke chán chường nói, nhưng con Trang vốn là quỷ đội lốt người mà:

- Phải rồi, may là không quan tâm nhưng mày lại liếc nó tới mười hai lần! Gần gấp đôi! Ê... ê... nó chở con Huyền đi học về kìa mày! Trời ơi! Thằng đó láo thiệt, hôm nay dám công khai luôn nha!

Tên Uke không dám nhìn về hướng chỉ tay của con Trang, nó chỉ bước đi nhanh hơn:

- Chuyện đó bình thường mà, người ta thích nhau thì người ta chở thôi. Mày đúng lạ!

Con Trang chắc lưỡi:

- Thôi tao thấy có lẽ mày nên quay đầu về phía em Hồng Mắm Dzố đi thì hơn! Gái thiếu cha gì không thích, đi thích con trai! Mày quen con Hồng biết đâu nó cất nhắc mày vô đội văn nghệ...
- Tao chả thèm vô đội văn nghệ làm gì nữa!
- Gì kỳ vậy, thế hôm qua thằng nào cho rằng đó là một mơ ước bự...
- Hôm qua khác, hôm nay khác!
- Cái thằng... đổi thay như mưa với nắng!
- Kệ tao!

Két! Tiếng thắng xe đạp quen thuộc chặn trước mặt hai đứa. Con Huyền điệu đà bước xuống xe vỗ vai thằng Uke cái đét:

- Dũng cho Huyền xin lỗi về chuyện hiểu lầm lúc sáng nha! Để chuộc lại Huyền mời Dũng đi ăn kem!
- E.. hèm.. con Trang này để chó nó tha hả con kia!

Con Trang vừa chống nạnh vừa hất mặt nói với con Huyền, nhỏ Huyền cười thật hiền trả lời:

- Ấy chết! Huyền xin lỗi, quên rũ cả Trang nữa! Có gì chiều mai 4 giờ nha hai bạn!

Con Trang không chịu buông tha:

- Thôi đi baà.... có trai cái nó kêu mình Trang ngọt sớt như đường phèn, bình thường kêu tao là mày tao không mà... cái thứ gì đâu không!

Huyền vỗ vai con bạn cười hề hề, nhóc Uke lên tiếng:

- Xin lỗi Huyền nhưng mà bốn giờ chiều mai bọn mình...

Tên Uke chưa nói hết câu thì con Trang nhéo nó một cái thiệt mạnh rồi nhảy vô họng:

- Bốn giờ chiều mai bọn tao chỉ thèm bún riêu thôi! Phải ăn mặn trước mới ăn ngọt sau!

Con Huyền cười giả lã:

- Ừh thì đi ăn bún riêu trước cũng được mà, đâu có sao!

Con Trang hỏi con Huyền mà mắt nó ngước nhìn ba gai thằng Seme:

- Thế thằng Dũng dẫn theo người yêu nữa có được không vậy bạn Hhhhuyềnnnn?
- Được mà, càng đông càng vuiii!

Con Trang ngắt ngay giọng con bạn:

- Đông vui hả? Vậy để tao nắm đầu thêm thằng ghệ của tao nữa cho đủ ba cặp!

Dũng đạp chân con Trang một cái:

- Thôi đi, ham hố vừa thôi má, mốt ai dám nhờ vã mày nữa! Bọn này cám ơn Huyền trước nha!
- Vậy thôi Huyền về nha! Bái bai!
...

Đợi thằng Seme chở con Huyền đi khuất tên Uke giải nãy:

- Mày khùng hả? Tự nhiên đồng ý đi chi vậy? Tao không muốn đi, tao không muốn nhìn mặt hai đứa đó...
- Mày sao vậy? Rũ con Hồng Mắm Dzố đi nữa cho tao! Mày phải chứng minh cho thằng chó Tâm biết là: nó kiếm được người yêu thì mày cũng phải y chang như vậy! Đừng có tưởng bở.

Thằng Uke khổ sở:

- Nhưng mà tao không thích con Hồng, tao không muốn đối diện với chuyện này thêm chút nào nữa, mày có biết cảm giác của tao ra sao không hả? Nghĩ tới chuyện nhìn hai đứa nó tình tứ bên nhau làm sao mà tao chịu nổi hả? Tao thật không ngờ thằng Tâm nó lại chọn chiêu trả thù độc địa như vậy!
- Xì... cũng tại mày bày đầu ra mà trách ai! Đúng là mâu thuẩn quá!
- Nhưng mà nó cứ hạnh phúc một mình nó đi, việc gì phải lôi tao vào chứng kiến nữa...

Bổng như chợt nhớ điều gì con Trang khiều nó:

- Êh! Nhắc thằng chó Tâm tao mới nhớ, lúc nãy nó nhìn mày quá chừng, tao thấy nó mắc cỡ hay sao áh mày ơi! Chưa kể lúc tao nói mày dẫn theo người yêu là sắc mặt nó biến chuyển liền...
- Thôi đi, mày chỉ giỏi vẽ chuyện! Toàn dệt mộng cho tao! Nghĩ cách giúp tao vượt qua chuyện này đi chứ ở đó là tưởng tượng!

Con Trang ra vẻ đăm chiêu:

- Giác quan thứ sáu của người con gái cho tao biết nó có cái gì đó với mày!

Thằng Uke bước nhanh đi, nó xua tay:

- Thôi thôi, cho tao xin! Nó chỉ coi tao là bạn thôi, mày đừng có nói kiểu đó, tao chơi với nó tức nhiên tao hiểu rõ hơn mày! Nó là trai thẳng má ơi!

- Hồng Mắm Dzố, lại tao biểu coi!

Con Trang la cái biệt danh của nhỏ Hồng một cách chát là rồi ngoắc tay kêu nó lại như một đứa chị cả gọi đàn em. Con Hồng mới sáng sớm vô lớp nghĩ bị con quỷ này kêu chắc là sẽ xúi quẩy cả ngày cho mà coi:

- Gì má? Mày làm ơn đừng có rống tên tao cho cả trường nó nghe như vậy chứ! Có kêu thì kêu trong lớp thôi!
- Hì... hì, xin lỗi, tao quên! Nói mày nghe nè, mai rãnh hôn?
- Chi vậy? Tính rũ tao đi ăn chè hay chi mà hỏi?

Con Hồng kênh kiệu tính hỏi sốc bạn ai ngờ lại thấy con Trang cười tủm tỉm:

- Con này ngu dốt thường xuyên lâu lâu lại thông minh đột xuất ta ơi! Không phải tao chỉ rủ mày đi ăn chè đâu!

Thấy điệu bộ hí hửng xỏ lá của nhỏ Trang, con Hồng vì đã quen với cách ăn nói đó nên lơ đểnh hỏi:

- Chứ còn gì nữa!
- Ăn bún riêu nữa!

Đúng là đời học sinh chuyện ẩm thực luôn là vấn đề muôn thưở. Con Hồng nghe tới hai từ "bún riêu" là đã thấy cồn cào ruột gan, mắt mũi mờ hẳn đi.

- Thiệt không đó con quỷ, hay là mày thấy tao chưa ăn sáng nên giở trò...

Con Trang dương dương tự đắc:

- Tao mà nói láo cho tao là con của ông ngoại mày luôn! Nhưng đó vẫn là yếu tố phụ thôi, cái quan trọng nhứt, hấp dẫn nhứt, hồi hộp nhứt là....

Con Hồng không thèm giữ gìn ý tứ nữa, nó vuốt ve lấy con bạn từ vai xuống tay và hỏi tới:

- Còn cái gì nữa con kia? Mày làm tao hồi hộp quá hà, quan trọng là có ăn với uống là được rồi!

Con Trang chu mỏ nhìn bạn một cách khinh bỉ như thể nó đang đối diện với một thứ gì xấu xa lắm:

- Bởi.. mày chỉ biết ham mê vật chất tầm thường, cái giá trị tinh thần mà tao sắp nói ra đây mới là đáng trân trọng, mới là đáng để mày ghi xương khắc cốt đời đời...

Thấy con quỷ Trang vòng vo nãy giờ con Hồng đâm bực dọc, nó dò xét và làm một lèo:

- Má... đừng nói là nhường cái dzinh dzự trả tiền cho tao nha! Thôi khỏi luôn đi! Tao chưa lãnh tiền tuần đâu, rồi còn tiền quỹ lớp nữa... thôi mệt quá, tao đi dzô đây, làm nãy giờ mừng hụt! Đúng là ở đời không ai bất tử tốt với mình hết!

Con Trang chặn đường bạn lại, nó la bài hãi lên, cũng hên tụi nó đi học sớm nên chỉ có lác đác vài đứa trong sân trường, mà cũng chả ai thèm để ý tới chuyện của tụi nó, bởi tất cả đã quá quen thuộc với cái giọng "bô xe lam hết nhớt" của con Trang rồi!:

- Êh! Êh! Cái con Mắm Dzố kia! Thì ra ông bà ta ngày xưa đặt biệt danh Mắm Dzố cho mày quả không sai chút nào hết! Đứng lại coi! Đừng bao giờ lấy dạ tiểu nhân của mày mà đem đi so với lòng quân tử của tao nha! Qua chuyện này mới thấy rõ bản chất vừa ham ăn hốt uống vừa keo kiệt bủn xỉn của mày đó!
- Sáng sớm mày ăn nhằm phân bò hay gì vậy con kia? Hết chuyện đem tao ra xài xể nặng nhẹ là sao? Tin tao đem cặp giấy trắng ra trước lớp đốt Phong Long Hà Bá không hả?

Con Trang cũng không phải tay vừa, nó biến một cuộc rũ rê thành một trận cãi nhau nhanh như chớp, tay nàng ta chống nạnh lên dõng dạc nói:

- Tao là tao có ý định rũ mày đi ăn bún rêu, rồi sau đó dẫn mày ăn chè Thái nữa, tao biết mày tttthhhhèèèèmmmmm mấy thứ đó mấy năm nay lận mà, tao tính cho mày ăn ngập mặt một bữa luôn. Để mai mốt có gặp món đó nữa thì đừng có mà chảy nước miếng ròng ròng, kẻo người ta nói tao bỏ bê cho bạn bè chết đói, chết khát. Tức nhiên tao rũ thì chuyện tiền bạc mày khỏi lo. Được chưa con quỷ!

Nghe tới đó con Hồng bình tĩnh lại đôi chút dù rằng nó vẫn tức anh ách vì được ăn mà lại bị con Hà Bá Trang nặng nhẹ như con nó đẻ vậy. Con Trang thì tiếp tục với bài thuyết giáo vĩ đại của mình cho con bạn nghe:

- Con người tao mà Hồng, chuyện tiền bạc nó không có ý nghĩa gì hết đó Hồng ơi, ai bao cũng vậy hà, chỉ có mày mới quan trọng ba cái thứ phù du đó thôi, tại vì sao? Tại vì nhà tao giàu mà mậy? Ba má tao chở nhau đi bán kim cương hằng ngày mà mậy...

Con Hồng bụm hai lỗ tai lại la lớn:

- Thôi, thôi! Dẹp cái màn trình diễn tấu hài của mày lại dùm tao cái đi, muốn gì thì nói đại mẹ ra cho rồi, vòng vo một hồi tao chết với mày quá, tao còn đi ăn sáng nữa đó!

Tự nhiên con Trang đâm ra tỉnh rụi, nó vỗ vai con bạn rồi nói:

- Dzô dẹp cặp đi, dẫn tao đi ăn sáng, tao nói thông tin này cho mày nghe! Không hấp dẫn thì tao bao lại mày!
- Chuyện gì sao mày cứ úp úp mở mở hoài vậy?
- Đó là sẽ có một Bạch Mã Hoàng Tử, mày nên nhớ, người rũ mày đi sẽ không phải là con Trang tầm thường này đâu! Mà sẽ có một Bạch Mã Hoàng Tử xuất hiện, nắm tay và dẫn mày đi ăn bún riêu, tao chỉ là bà Tiên nhân hậu đi ăn ké mà thôi!

Con Hồng lôi bạn mình đi, nó vừa thích thú ngạc nhiên vừa tức cười:

- Thôi đi con quỷ, xuống dùm tao cái, mày leo dây điện cao thế coi chừng té lòi bản họng đó!

Con Trang chớp mắt mơ màng nhìn bạn:

- Hồng....
- Gì con quỷ?
- Sao mày không hỏi tao chàng Bạch Mã Hoàng Tử đó là ai hả Hồng?
- Mệt mày quá, ừh thì.. ai? Mày nói coi?
- Đó là chàng Dũng Bạch Mã Hoàng Tử trong mộng của mày đó Hồng ơi!

Con Hồng im re, nó đi te te một nước làm con Trang chới với dí theo:

- Êh chờ tao với, tao chưa nói hết câu mà...
- Nãy giờ mày chọc tao phải không? Tao không thích vậy đâu!

Con Hồng giận dỗi nghĩ rằng con Trang đang ghẹo nó nãy giờ, nhưng khi nhác thấy bóng thằng Uke đi tới và con Trang í ới gọi vào thì nó mới biết: con Trang không đùa. Tên Uke gãy đầu liên tục và nói:

- Chiều mai bốn giờ Hồng có rãnh không?
- Có gì không Dũng?

Dù đã biết trước kịch bản, nhưng nàng Hồng vẫn mơ màng, nhìn xa xăm ra sân trường và ngây thơ hỏi. Còn thằng Uke thì khó khăn lắm mới nói được hết ý của mình:

- Đi ăn bún riêu với tụi này!

Con Trang xen vào:

- Sau đó còn đi ăn chè Thái nữa!

Rồi nó quay phắt qua con Hồng trừng mắt lên:

- Sao con kia! Tin lời tao chưa?

Hồng đánh vào vai con bạn cái bốp, mặt đỏ rần:

- Mệt mày quá!
- Vậy đi nha Hồng! Có gì Dũng qua nhà rước cho!

Hồng cúi mặt xuống đất, nó ngập ngừng:

- Dũng nè, cho Hồng xin lỗi chuyện lá thư luôn nha, hôm qua Tâm có gặp Hồng và giải thích hết mọi chuyện rồi, Tâm đã xin lỗi Hồng và kêu Hồng xin lỗi vì đã trách lầm Dũng... Hồng sẽ cố gắng tìm cách sắp xếp để đưa Dũng vào danh sách văn nghệ của trường, Dũng đừng lo!
- Chứ không phải tại người ta dẫn đi ăn nên đổi ý hả con kia!

Con Trang tiếp tục xen vào, thằng Uke nhăn mặt nạt con bạn:

- Con quỷ Trang này ghẹo Hồng hoài, uhm... chuyện đó không sao đâu, Dũng chờ sang học kỳ sau cũng được mà... miễn Hồng đừng hiểu lầm Dũng là được rồi!
- Nghe chưa con kia, xớn xơ xớn xác àh!... Ái da... thằng quỷ mày đạp chân tao!

Thằng Seme đi ngang qua căn tin, nó thấy ba đứa kia đang cười giỡn, con Trang thì không nói gì rồi nhưng tại sao hôm nay lại có thêm con Hồng Mắm Dzố ở đó nữa chứ? Lẽ nào...

Admin
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 1268
Điểm : 1517
Chất lượng : 4
Join date : 09/12/2008
Age : 40
http://lgbt.rachkien.info

Hai nhóc Uke và Seme Empty Re: Hai nhóc Uke và Seme

Sun Mar 20, 2011 8:47 pm
Thằng Uke giãy nãy lên khi con bạn cứ đè nó ra thử hết bộ đồ này tới bộ khác.

- Thôi đi con quỷ, đi ăn bún rêu mắm ruốc không mà bày đặt ăn mặc rườm rà chi? Khỏi, tao mặc vầy được rồi!
- Mày ngu quá, đứng yên đó tao lựa coi, mày phải đẹp trai lên, menly lên mới rạng rỡ cùng với con Hồng chứ, có như vậy thằng Tâm nó mới toàn tâm toàn ý dứt mày ra vì thấy tụi bây đang hạnh phúc!

Nhóc Uke bĩu môi:

- Má... "toàn tâm toàn ý dứt tao ra" mày làm cứ như là nó mê tao lắm vậy!

Con Trang la lên:

- Tao nói là nói có sách, mách là mách có chứng! Hôm nay học nó liếc mày tám cái, hơn hôm qua một cái, chưa kể nó còn nhìn con Hồng ba bốn cái luôn!
- Trời, đừng nói tao mày không lo học chỉ lo nhìn nó không thôi nha!

Con Trang chu mỏ:

- Ai nói vậy? Tao còn thấy mày liếc nó hai lần lúc cô Sinh kêu nó phát biểu mày nhìn nó tám giây và lúc hết tiết văn nó gục đầu xuống bàn mày nhìn nó tới bốn mươi ba giây!
- Trời, mày... ở không dữ vậy hả?
- Lớp phó trật tự mà mậy! Ha ha ha! Phát phát sóng khắp cả lớp chứ!
- Chứ không phải bà tám hả?
- Thôi lôi hết đống áo của mày ra cho tao đi! Êh! Khoan, tao thấy cái áo thun Hồng này được nè... ở đâu vậy?
- Mày khùng hả? Đó là áo ủa má tao con quỷ!
- Nhưng mà mày mặc vừa không? Hình như mày với bả cũng một cở mà..

Thằng Uke nhăn mặt:

- Mày chừa tao điên với con kia! Không giỡn được trong chuyện này đâu nha!

Con Trang tỉnh bơ:

- Tao đã nói là mày không được cãi nghe chưa! Mày nhất định phải mặc cái áo hồng này!
- Khùng! Tao không đùa nữa, con không thì ở nhà, mày đi một mình đi!
- Trời ơi, mày ngu quá, mày mặc cái áo hồng này vô thằng Tâm mới biết là mày chỉ yêu, đang yêu và sẽ yêu con Hồng Mắm Dzố, mày hiểu chưa! Mặc vô thử cho tao coi đi!
- Thôi khỏi đi! Ở nhà!
- Êh thằng quỷ! Tao giỡn mà cũng giận nữa hả? Tại mấy hôm nay tao thấy mày xuống sắc quá hà, phải tươi tỉnh lên biết chưa con, phải cho thằng Tâm thấy là mày đang hạnh phúc với em Hồng. Hiểu chưa! Lúc ăn thì phải tình tứ, phải múc mắm ruốc bỏ vô tô nó nhiều nhiều bởi thế người ta mới kêu nó là Hồng Mắm Dzố! Sau khi ăn xong phải lấy khăn giấy chùi mồ hôi trên trán em ấy, phải lấy tăm xỉa răng cho em ấy...

Thằng Uke đứng bật dậy nó nói:

- Rồi phải lấy đũa thọt cho lòi cái bản họng mày ra luôn phải không?
...

Khi tất cả đã chuẩn bị sẳn sàng đâu vào đó thì bổng nhiên con Trang có điện thoại, nó hét lên:

- Cái gì? Mày giỡn mặt với tụi tao đó hả con quỷ? Mày có biết là tụi tao đặt mâm từ tháng trước rồi hay không hả? Mày có biết là hôm nay đích thân tao đi ăn nên nhà hàng phải thuê riêng một bầu bếp từ Trung Quốc qua không hả? Em mày bệnh hả? Kệ nó chứ! Tao không biết, mày nhất định phải đi!
- Dụ gì vậy con kia?

Thằng Uke giật điện thoại con Trang... hình như con Hồng gọi thì phải:

- Có chuyện gì không Hồng?
- Dũng hả? Hồng xin lỗi nha, tự nhiên thằng em ở nhà của Hồng nó bị đau bụng, giờ Hồng phải chở nó lên bệnh xá khám rồi.. chắc Hồng không đi được quá!
- Ừh, vậy thôi để dịp khác, có gì đâu!

Con Trang chụp điện thoại nó ra lệnh:

- Mày không được vắng mặt hôm nay! Giờ mày cấp tốc chở thằng em mày đi xin thuốc xong chở nó về rồi chạy tới quán chè liền cho tao! Không ăn bún riêu thì cũng phải ăn chè... đau bụng một cái thôi chứ có phải là cái gì ghê gớm đâu!
- Con quỷ mày dzô dziên quá, em của Hồng...

Thằng Uke chưa kịp nói hết câu thì con Trang đã nhe răng ra cười:

- Chị Trang này đã sắp xếp thì trời có muốn cản cũng không được đâu! Tao hù một cái là nó tuân lệnh liền thấy chưa! Đau bụng thì quất hai gói Smecta vô là tao cho nó táo bón luôn!
- Thôi! Thôi... đi đại đi rồi về, đừng để người ta chờ kỳ lắm!

Con Trang kéo dài cái miệng ra:

- Chứ không phải nôn nóng gặp trai hả mậy?
...

Bốn đứa gặp nhau tại quán bún riêu bình dân quen thuộc ở xóm trên, hầu như suốt thời gian đó chỉ nghe tiếng con Trang, tên nhóc Uke cái mặt nặng nề, u ám, nhưng thằng Seme thì trông có vẻ gì đó vui vui, háo hức và hy vọng: Ai mới có người yêu cũng vậy chăng. Còn con quỷ con Huyền cứ mỉm cười tủm tỉm nhìn thằng Seme miết, thứ đồ con gái dại trai.

Lúc tính tiền chuẩn bị đi ăn chè thì con Huyền ghé vô lỗ tai con Trang to nhỏ điều gì đó. Con Trang hét lên một cái hết công suất:

- Hả? Mày nói thiệt không hả? Nó mà dám hả?

Chỉ thấy con Huyền thơ ngây gật đầu lia lịa:

- Đâu, đâu? Bây giờ mày chắc là còn không? Được rồi! Mày chỉ điểm cho tao đi!

Nhóc Uke nhăn mặt:

- Dzụ gì mày la um sùm vậy con kia, cái tật mất nết cũng không bỏ!

Mặt con Trang tự nhiên đỏ gay lên hầm hầm một cách đáng sợ. Nó xoăn cả tay áo lên đùng đùng đi ra xe, nó gào lên:

- Mày ở đó chờ tao cái nha Dũng, còn không tới quán chè chờ đi, tụi tao tới liền! Huyền theo tao leo lên xe nhanh! Tao thề tao sẽ thiến nó.... Thằng Tâm đưa chìa khóa xe honda cho tao mượn coi!

Con Huyền lật đật leo lên sau con Trang như một cô robot được lập trình sẳn. Thằng Uke chạy theo:

- Con quỷ, có chuyện gì vậy? Mày tính bỏ tao ở đây hả?

Tất cả đã muộn... con Trang hình như không còn nghe thấy gì cả, miệng nó lầm bầm chửi bới ai đó và lao xe đi như một quái xế thứ thiệt.

Bấy giờ thằng Uke mới ý thức được rằng hiện giờ chỉ còn nó và thằng Seme, bất giác nó thấy tim mình rụng rời, trước đây không biết bao nhiêu buổi chiều hai đứa đạp xe đi lên đây ăn bún riêu mà sao giờ đây đứng giữa khung cảnh này nó bối rối dữ thần vầy nè... không lẽ đi về? Thằng Seme sau khi tính tiền bước tới thật gần, nhìn nó mỉm cười, một nụ cười đủ làm tim nó loạn nhịp, hồn nó đảo điên.

- Giờ mình lên quán chè chờ tụi nó!

Đó giờ toàn mày tao mây tớ, hôm nay giọng thằng Seme ngọt như mía lùi kêu xưng "mình" nữa, nghe sao sao đó. Thằng Uke đứng như trời trồng. Một bàn tay ấm vịn lấy vai nó:

- Dũng mày sao vậy? Leo lên tao chở nè!

Thằng Seme đã nhanh chóng ngồi sẵn lên xe của nó và gọi. Nó chần chừ leo lên chiếc xe của chính mình theo tiếng gọi của trái tim mặc cho lý trí đang kêu gào rằng nó đang hành động sai trái.

Con quỷ Trang chẳng biết bị chuyện gì mà chạy bay tốc tráng như cháy nhà, để bây giờ nó phải ngồi sau lưng cho thằng Seme chở, bao nhiều kỉ niệm của những buổi chiều trước không hẹn nhau mà bay về. Lần nào nó cũng say sưa nói chuyện cho thằng Seme nghe, thằng Seme lâu lâu quay ra sau nhìn nó ấm áp mỉm cười. Ôi những lúc ấy nay còn đâu? Bây giờ ngồi sau lưng tên Seme mà nó cảm giác như hai đứa đang cách trở nhau một đại dương bao la, tay nó khoanh tròn, cố thu người lại để cảm thấy ấm áp. Để chống lại cái cảm giác xa lạ và lạnh lẽo hiện có. Chẳng biết thằng Seme đang nghĩ gì? Thằng Seme nó đang hạnh phúc với con Huyền không? Chắc là có rồi, lúc này thấy con Huyền mỉm cười hoài, còn thằng Seme cũng vui vui! Chả lẽ chỉ có vài ngày không gặp nhau mà thằng Seme đã vội quên nó đi? Đã vội thấy vui vẻ bên người con gái khác một cách nhanh chóng vậy sao? Mà hôm nay cớ sao ông trời lại trêu gan để cho thằng Seme chở nó đi trong tình thế éo le, đau buồn này!

Anh chủ quán chè tên Đen dù da ảnh trắng như bột. Anh rất vui tính, ngày đó mỗi lúc tụi nó lên ăn chè Thái bao giờ ảnh cũng cười vui vẻ và tống thiệt nhiều Sầu Riêng vô ly chè hai đứa. Thằng Seme dựng xe mỉm cười nhìn ảnh:

- Hai thằng này sao mấy bữa nay không ghé hả? Làm quán chè tao ế muốn chết luôn!

Nhóc Uke đi thằng ra vườn sau, còn thằng Seme thì bị níu áo lại bởi anh chủ quán... nhiều chuyện:

- Êh! Dụ gì vậy Tâm?

Thằng Seme ngơ ngác:

- Vụ gì là vụ gì anh?
- Thằng Dũng hôm nay mặt nó sao vậy? Không cười với tao một cái là sao?

Thằng Seme nhún vai:

- Dạ, em cũng không biết nữa!

Như nắm bắt được tâm lý của giới trẻ, anh chủ quán mỉm cười:

- Chắc giận hờn vu vơ nữa chứ gì! Ráng năn nỉ đi nha kưng! Chứ tụi bây mà giận nhau là quán chè tao mất mối ruột đó nha!

Thằng Seme le lưỡi, bẽn lẽn bước ra đằng sau.

Hồi đó, (lại là hồi đó) hai đứa chỉ ngồi duy nhất cái bàn tuốt trong góc vườn, vì nhóc Uke nói thích vị trí đó, vừa có thể nhìn ra vườn mận của nhà anh Đen vừa có thể nhìn ra sông, Nhưng hôm nay thằng Uke cố tình ngồi bàn khác. Thằng Seme cũng không vừa, nó giả vờ như không thèm để ý mà đi tới chỗ cũ ngồi, đúng ngay cái ghế cũ. Nơi mà mỗi lúc tính tiền anh Đen luôn cười mím chi chọc ghẹo:

- Cái chỗ đó tao độc quyền dành cho hai đứa bây thôi đó nha! Khách nào đòi vô đó ngồi là tao đuổi cổ hết! Mướn bao nhiêu tiền tao cũng không cho ngồi đâu!

Thiệt ra trời về chiều, giờ này có ai rãnh đâu mà đi ăn chè với uống nước, quán chỉ đông khách khi đêm xuống thôi. Từ lúc đây là quán quen của hai đứa thì lâu ơi là lâu mới có một vị khách ngồi trong vườn vì đa số họ thích ngồi nhà trước hơn. Vườn sau hầu như chỉ dành cho tình nhân và các tốp học sinh đi chè một lần cả đám cần một nơi rộng rãi, thoáng đãng để quậy phá, la hét.

- Lại đây ngồi nè, mày làm gì ở đó vậy?

Thằng Seme nói lớn khi thấy tên Uke ngoan cố ngồi chỗ lạ. Trong khi hắn ngần ngừ thì anh Đen đã bưng hai ly nước xuống. Thằng chả giậm chân nhìn nhóc Uke:

- Cái thằng này! Mặt mày hôm nay sao vậy? Lại bàn kia ngồi cho tao, bàn này tao đã dành cho người khác rồi!

Chẳng chờ nó đồng ý, thằng chả kéo tay nó qua bên kia luôn. Sau khi đá lông nheo một cái điệu nghệ với thằng Seme ổng cười mỉm chi đi lên nhà trước:

- Nhường lại không gian riêng lãng mãn cho hai trẻ nha!
...

- Thôi về mày ơi! Chắc tụi kia không tới đâu!

Thằng Uke đứng bật đậy. Nó đang đấu tranh nội tâm dữ dội. Thằng Seme chụp tay nó lại kéo xuống:

- Mày ngồi xuống đó đi! Chút tụi nó tới bây giờ, làm gì gấp gáp vậy? Tao có chuyện muốn hỏi?

Tên Uke lớn tiếng cướp lời, giọng nó ngang phè:

- Giữa tao với mày có gì nữa đâu mà hỏi?
...

- Trời ơi! Xin lỗi Dũng nha, Hồng tới trễ!

Tên Seme chưa kịp hả họng thì con Hồng xuất hiện. Thằng Seme phát cáu lên:

- Đi đâu dzạ Hồng Mắm Dzố? Ra đằng trước ngồi để hai anh mày nói chuyện mau lên?

Hồng chu mỏ trả treo:

- Dzô dziên, Dũng mời tui đi ăn chè chứ bộ, ông ở đâu chung ra mà nói!

Thằng Seme trố mắt nhìn sang nhóc Uke, hắn cười đáp:

- Đúng rồi! Hôm nay tao tính rũ Hồng đi ăn bún riêu chung nữa nhưng do Hồng có công chuyện đột xuất nên chỉ đến ăn chè được thôi!

Thằng Seme im lặng. Thằng Uke cố gợi chuyện để nói với con Hồng... con Hồng thì vô tư phải biết! Trời tối mà hai con quỷ Trang và Huyền vẫn chưa thấy xuất hiện cũng như điện thoại báo tin thế là ba đứa lục đục ra về... Lúc lấy xe thằng Uke nhanh nhảu:

- Tâm! Hay là mày chạy xe đạp bỏ ở nhà tao trước đi, tao đưa Hồng về...

Thằng Seme lao đi thật nhanh vào bóng tối! Con Hồng mỉm cười:

- Thế lúc đưa Hồng về rồi Dũng về nhà bằng gì? Nhà Hồng và Dũng đâu có gần nhau đâu!
- Có gì đâu! Dũng sẽ đi bộ về, tính tập thể dục cho nó dẻo dai sức ấy mà!
- Cám ơn Dũng nha!

Cuối cùng con Hồng lại mới chính là người đưa thằng Uke về nhà sau cả tiếng đồng hồ hai đứa chạy long nhong ngoài đường một cách im lặng. Trước khi thằng Uke bước vào nhà con Hồng gọi lại:

- Dũng nè, cho Hồng xin lỗi về chuyện văn nghệ nha! Tại chờ cả tuần chẳng thấy Dũng ừ hử gì hết nên Hồng giận quá nộp luôn danh sách cho trường rồi! Để ngày mai Hồng xin thầy Đại bên đoàn trường xem có bổ sung thêm được không?

Dũng le lưỡi:

- Thông không cần đâu Hồng ơi, thiệt ra bây giờ Dũng cũng chả có tâm trạng tập dợt gì đâu. Với lại bộ Hồng không biết thầy Đại ghét nhất mấy vụ "xin đi xỏ lại" sao mà còn dám? Ổng mà nổi trận lôi đình lên không khéo lại ảnh hưởng cả lớp nữa thì khổ. Thôi Hồng về học bài đi! Dũng vô nhà đây!
- Ừh Hồng về! Chào Dũng nha!

Vừa bước vô nhà ba thằng Uke đã hạch hỏi:

- Mày bỏ đâu chơi mà sao thằng Tâm nó đem xe về rồi ngồi chờ mày cả buổi vậy?

Hắn nói dối:

- Tại tụi con chia nhau đưa mấy đứa bạn về mà xe của bạn con bị bể bánh, phải dẫn bộ.

Ba nó hỏi tiếp:

- Sao mấy ngày nay không thấy nó ghé ăn cơm?

Thằng Uke thở dài:

- Chắc nó muốn ăn cơm ở nhà nó cho sung sướng, chê cơm nhà mình chứ gì, ngày mai ba khỏi nấu cơm chừa phần nó nữa!
- Sao kỳ vậy? Vậy thì tao biết ăn nói với bà nội nó như thế nào?
- Thì ba cứ nói là... không thấy nó ghé ăn cơm nữa! Dễ mà ba! Với lại tự nhiên thấy nó về nhà ăn cơm là bà nội nó cũng biết mà!

Ba nó húng hắng ho dặn dò qua loa thêm một chút rồi vác đi ngủ. Còn nó thì lếch qua nhà tìm con Trang hỏi xem là đang có chuyện gì xãy mà nó biến mất tiêu không để lại một chút dấu vết. Con quỷ Trang vẫn chưa về nhà, điện thoại thì lại không bắt máy, con này nhiều lúc làm nó điên lên vì lo lắng, thôi thì đành chờ tới sáng mai vậy.

Ba nó chạy xe ôm còn bà nội của thằng Seme thì hay đi chùa vì thế cho nên bà là mối quen của ba nó. Hồi đó lúc mới bắt đầu chơi với nhau hai đứa đều cảm thấy như là rất thân thuộc vậy bởi thế thằng Seme cứ đòi trưa đi học về là ở lại nhà nó ăn cơm luôn, sau bữa cơm hai thằng quần thảo game một chút rồi lếch ra sau võng nằm ngủ ngon lành cho tới chiều. Nói chung là quãng thời gian đã qua hai đứa cứ như là hình với bóng, là... "anh em một nhà" trong mắt những người lớn vậy.

Có thể thằng Seme cũng coi nó như anh em hay bạn bè thân thiết gì đó. Còn thằng Uke ngay từ đầu nó biết rõ cái cảm giác mà nó dành cho thằng Seme là gì. Lúc đầu thì cũng thinh thích với hoàn cảnh đó, cũng để cho cảm giác nó tự do tác oai tác oái, nhưng càng về sau khi mọi thứ càng trở nên sâu nặng thì nó biết rằng nó không nên để cho tình trạng cảm xúc ấy kéo dài thêm hơn được nữa. Thằng Seme thì lúc nào cũng vô tư, cũng tốt, cũng chìu chuộng nó hết lòng như một người anh trong nhà, còn nó càng lúc nó càng vùng quẫy, càng muốn thoát ra khỏi mối quan hệ đầy bế tắc này. Theo nó: lấy tình yêu của mình đáp trả cho một tình bạn cao quý của thằng Seme là một điều bất công cho thằng Seme hay thậm chí nó nghĩ đó còn là một tội lỗi lớn lao.

Mấy ngày trước làm gì nó cũng muốn bật khóc cả: vì thói quen là một cái gì đó rất quan trọng với nó. Thói quen làm gì cũng có nụ cười của thằng Seme kề bên từ chuyện ăn uống cho tới học hành hay chơi đùa vậy mà những ngày sau đó nó phải tập việc thích nghi làm tất cả những việc đó một mình. Mà tại ai? Tại nó gây ra, nó mong muốn như vậy chứ tại ai đâu mà nói, mà bây giờ tự than thân trách phận?

Cũng hên nó nhớ một câu nói rằng: "cứ làm gì miễn người mình yêu được hạnh phúc là được". Và theo nó để thằng Seme đi theo con đường bình thường theo đúng bản chất của thằng Seme đấy là hạnh phúc. Hạnh phúc của thằng Seme chính là hạnh phúc của nó.

Thời gian. Ai đó nói thời gian sẽ là liều thuốc hữu hiệu nhất xóa nhòa mọi viết thương nhưng họ lại không chịu cảnh báo rằng để viết thương được xóa nhòa thì người bị thương phải hứng chịu những cơn vật vã, đau đớn khôn cùng mà vết thương gây ra trong quá trình lành lặn và hình thành nên thẹo.

Nước mắt chảy ra, nó lại bật cười vì chợt nhớ tới rằng... chỉ mới có mấy ngày mà tâm trạng nó đã như vậy rồi thì chẳng biết ngày mai, rồi ngày mai nữa nó phải đối diện với tất cả ra làm sao đây!
...

Vô lớp học con Trang gặp lại nó với một nụ cười hí hửng trên môi và như thói quen: nó nói một lèo như tát nước rữa mặt cho đối phương tỉnh táo:

- Làm gì mắt mày đỏ hoe thâm quầng vậy thằng kia? Đừng nó là đêm qua không ngủ nha! Có chuyện gì àh? Sáng nay khi bình tĩnh lại thì tao mới nhớ là đêm qua đã bỏ mày một mình với thằng Tâm? Có chuyện gì hấp dẫn xãy ra hôn? Con Hồng nó có ghé hôn?
- Tao mới chính là người đi hỏi mày rằng có chuyện gì xãy ra không thì có? Đêm qua đi đâu mà chín giờ tối cũng chưa về tới nhà hả con quỷ kia?

Con Trang tự mỉm cười một mình rồi kéo tên Uke vô bàn nói nhỏ:

- Chiều qua tao nhận được mật thư của tình báo nói thằng Hải đang léng phéng với con nào, tao quyết định đi tới thẳng hiện trường rạch mặt hai đứa đó...

Tên Uke hờ hửng hỏi:

- Rồi sao?
- Trăng với sao gì, tao với con Huyền đi vào quán tới tận bàn của thằng Hải với con đó luôn chứ sao!

Con Trang ngừng kể để gây hiệu ứng tò mò, lôi cuốn. Đáp lại thằng Uke lục đục giở tập ra... "Chát!" Con Trang đánh vô vai thằng bạn một cái:

- Êh, thằng kia, vô duyên vừa phải thôi, mày có đang nghe tao nói không dzạ?
- Có!
- Có nghe sao không hỏi tiếp chuyện gì xãy ra...

Tên kia nói mà chẳng thèm nhìn mặt con Trang:

- Chắc mày sẽ chạy lại khóc lóc ầm ĩ lên, tự vạch mặt ăn vạ như Chí Phèo chứ gì! Tao lạ gì mày!
- Êh! Sáng sớm chưa ăn gì mà đã muốn thưởng thức món cháo đêm rồi hả thằng kia?

Tên Uke ngước mắt lên nhìn con bạn:

- Giờ mày có chịu kể thẳng ra một câu duy nhất, ngắn gọn, xúc tích hay là thích đứng đây cà kê dê ngỗng? Tao còn phải dò bài!

Con Trang phụng phịu:

- Mày cứ làm như tao là nhà văn hay sao mà đòi phải xúc tích...
- Giờ nói không? Không thì đi về chỗ!
- Ừ thì nói chung tất cả chỉ là hiểu lầm! Hết!

Biết ý con bạn mình thằng Uke hỏi thêm:

- Hiểu lầm là sao?
- Là con nhỏ đó là em bà con rất gần của nó. Mới lên chơi nên nó dẫn đi ăn thôi.
- Vậy sao về trễ?
- Thì tao phải điều tra ngọn ngành đàng hoàng chứ, phải bắt đem pha giả ra đối chiếu, rồi phải lên Pasteur thử ADN này nọ..

Thằng Uke khoát tay:

- Thôi được rồi! Mày về chỗ đi, trưa ra về kể tiếp.

Nhỏ Trang vừa te te đi là nhỏ Hồng sáp đít vô ngồi ở chỗ thằng Seme ba điều bốn chuyện tiếp. Ôi cái lũ con gái thiệt là nhức đầu. Con quỷ này nói chuyện mà tay chân cứ cạ cạ vô người nó thiệt là nổi da gà. Thằng Uke nhớ mang máng hình như là con đó rũ nó đi đâu chơi thì phải. Hình như là như vậy và nó chỉ nhớ là nó gật đầu trả nợ...

Gần hết giờ truy bài vẫn không thấy thằng Seme tới, chả hiểu cái cảm giác không muốn có bất cứ mối quan hệ nào với người ta nữa nhưng lúc nào cũng muốn người ta ở kế bên cạnh để mình kiểm soát có bao quát hết được tâm trạng của thằng Uke hay không nữa... đã mấy chập nó nhìn ra cửa sổ mong mong ngóng ngóng bóng dáng quen thuộc của ai đó. Chợt nhớ lại lời con Trang mà nó giật mình, nó ngại phải nghe đi nghe lại cái câu: "Mày đã ngó ra cửa sổ bảy lần bảy tám mươi mốt lần trong mười ba giây" thì khổ.

Nhưng không gì ngăn cản được cái mong muốn nhìn ra ngoài của nó khi mà rất... rất gần tới giờ vào tiết. Tự nhiên hơi thở nó như nghẽn lại khi thấy cái tướng lơn tơn vác cặp của thằng Seme ngoài song cửa. Nó tằng hắng một cái để lấy lại bình tình, nó ngồi thẳng người lên cố gắng giữ tự nhiên và nhìn thẳng lên bảng, ví như ngoài kia cho dù có động đất hay sóng thần gì đi chăng nữa cũng không thể nào làm cho nó chú ý. Nó an tâm rằng chỉ một hai phút nữa thôi thằng Seme sẽ lại ngồi kế bên nó. Còn mọi chuyện sau đó có ra sao thì ra nó cũng chả thèm quan tâm.

... quá ba phút, vẫn không có gì thay đổi. Nó không thể không cho phép ánh mắt của nó quét ra ngoài cửa một lần nữa. Thằng Seme đang đứng ở cửa sổ lớp con Huyền, không thể tin được con đó đang mặc áo dài và đang cố gắng ra leo cửa sổ bên dưới có vòng tay đón của thằng Seme, tụi lớp bên kia của con Huyền đang hò reo cổ vũ. Con Trang là đứa trong lớp nó hét lên đầu tiên:

- Trời ơi! Thằng Tâm nhà mình rũ con gái nhà lành cúp học kìa bây? Dũng ơi là Dũng...

Thầy cô từ trong văn phòng bắt đầu túa ra đi về lớp, lúc ấy con Huyền cũng vừa hạ cánh an toàn và biến mất theo thằng Seme xuống hướng căn tin. Hai đứa đó gan tày trời. Âm thanh bàn tán xôn xao trong lớp khác nào những đòn búa tạ đang giáng xuống đầu thằng Uke. Nó rất cố gắng chống lại cơn cay xè càng lúc càng lớn của đôi mắt, nó chả biết gương mặt của mình hiện tại đang như thế nào nữa? Có méo mó mất tự nhiên lắm không?
...

Trưa đó đi về nó và con Trang đi bên nhau không ai với ai lời nào, kể cả chuyện đánh ghen hấp dẫn hôm qua của con Trang mà nó chưa kịp nghe khúc giữa.

Admin
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 1268
Điểm : 1517
Chất lượng : 4
Join date : 09/12/2008
Age : 40
http://lgbt.rachkien.info

Hai nhóc Uke và Seme Empty Re: Hai nhóc Uke và Seme

Sun Mar 20, 2011 8:47 pm
Tên Seme thật sự chắc đã gây ra chuyện lớn, hôm nay là lần thứ ba hắn cúp học không phép, cuối tuần này sinh hoạt lớp thế nào ba mẹ hắn cũng sẽ bị mời vô cho mà coi. Mới chỉ hết tiết 1 thôi mà thằng Uke tưởng chừng như là cả nghìn năm vừa mới trôi qua vậy, chỗ ngồi lạnh ngắt một cách đáng sợ. Thấu hiểu tâm trạng của bạn, con Trang chốc chốc lại quay xuống đá lông nheo an ủi...

Ngặt nổi mấy bữa nay mắc chứng mắc ôn gì mà trời lại cứ đổ mưa miết, mà nó thì nó chúa thích mưa. Bởi lẽ nếu được đi dưới mưa bên cạnh người mình thích chắc là sẽ tuyệt lắm. Lần nào mưa là y như rằng lần đó nó nhớ tới thằng Seme nhiều hơn. Vì bình thường nó vẫn luôn đang nhớ mà. Chả biết cái giai đoạn này chừng nào mới qua nữa...

Ngày thứ hai liên tiếp thằng Seme vẫn không đến lớp. Trời vẫn cứ mưa. Con Trang chắc lưỡi:

- Con trai nó vậy đó mày ơi, hồi đó chơi với con trai thì chưa có hấp dẫn, từ khi quen con gái bén mùi lạ nên nó mê mẫn một thời gian rồi cũng hết àh...

Nó nghe tim mình đau nhói. Hôm thứ ba vẫn y như cũ: trời vẫn mưa, tên Seme vẫn không thấy bóng dáng đâu, nó tưởng chừng như mình chịu hết nổi, con Trang vẫn ngân nga những câu nói quen thuộc nhưng mức độ càng lúc càng nặng hơn:

- Haizzz chả biết thằng chó đó với con Huyền có chấm mút gì được chưa mà sao kéo nhau nghỉ học ngày này qua tháng nọ vậy trời? Dũng hay là mày chuẩn bị để dành tiền mười tháng mười ngay sau đi đám đầy tháng tụi nó đi! Đúng là con trai khoái của lạ nó có khác... Ê thằng quỷ... chờ tao với, mày làm gì vậy? Ê... ê.... tao nói giỡn đó.

Thằng Uke chẳng hiểu sao nghe tới đó, tưởng tượng những khúc đó xong là nó che miệng lại bỏ chạy đi. Nó dừng lại ở một cái hẻm vắng, chống tay lên tường và gục đầu vào đó nghẹn ngào, nấc lên từng hồi không thành tiếng, cả người nó run lên bần bật... nước mắt lã chã rơi ra. Con Trang chạy đến bên cạnh vỗ về an ủi bằng cách thêm chút gia vị ớt cay:

- Buồn gì mày ơi, con trai nó là thế đó...
...

Bữa kế tiếp con Trang không dám đề cập đến thằng Seme nữa mà nó quay qua hỏi:

- Chuyện mày với con Hồng mắm dzố sao rồi? Tính lẹ đi cho bằng chị bằng em..

Nhóc Uke biết là mình không thể nào chịu nổi nữa, nhiều lúc nó muốn chạy thẳng vô nhà Seme chỉ để gặp thằng đó rồi sau đó mọi chuyện có ra sao thì ra...

- Vui lên đi mày ơi! Thấy mặt mày tao hết muốn nhậu... hay là mày không thích con Hồng?

Mặc cho con Trang nói nhăng nói cuội thằng Uke vẫn lắc đầu ngao ngán, dường như sự mệt mỏi suốt mấy ngày qua cũng khiến nó đổ bệnh.

- Hay là không thích con gái? Tao kiếm thằng khác làm mai cho! Cái gì chứ trai là danh sách trong tay tao cả một hàng dài nè...
...
- ...
- Êh thằng quỷ! Tao nói gì có nghe không hả?

Vẫn là sự im lặng, con Trang phát cáu:

- Má... còn chừng mà mê nó quá, liệu bề chịu không nổi thì... đi tìm nó đi! Dẹp cái bộ mặt đưa đám của mày cho tao àh?
- ...
- Được rồi! Không thay đổi phải hôn? Mai tao sẽ viết một lá thư giả mày tỏ tình... í lộn... thú nhận tình yêu với thằng Tâm cho mày vừa lòng!
- Con quỷ! Để im cho tao àh, làm ơn đừng có lải nhải nữa...
...

Hai đứa bắt đầu cải nhau, lúc ấy con Hồng chạy tới, mặt đầy rạng rỡ:

- Dũng, Dũng ơi.... có tin vui, có tin vui!

Con Trang quay qua sẳn giọng:

- Sao? Tụi mày có tin vui rồi hả?

Con Hồng chau mày chưa hiểu:

- "Tụi mày" gì? Tao nói là có tin vui cho Dũng!
- Mày có thai àh? Hay sao mà vui?

Cả hai đứa còn lại quay qua đập con Trang không tiếc tay:

- Điên hả con kia! Chuyện vậy cũng nói được!

Vừa tém lại mớ tóc rối nùi vì bị đánh con Trang trả treo:

- Ai biết nè, thường thì người con gái gặp người con trai mà báo có tin vui...
- Mày im lại dùm tao cái coi con quỷ? Có chuyện gì vậy Hồng?

Con Hồng nhảy tưng tửng lên như một đứa con nít:

- Dũng có tên trong danh sách văn nghệ của trường rồi!

Thằng Uke cười gượng:

- Cám ơn Hồng nha!

Tự nhiên con Hồng bị lây cái tâm trạng của nó luôn:

- Dũng sao vậy? Không vui àh? Hay là giận Hồng chuyện gì?
- Không có gì đâu, tại mấy hôm nay Dũng hơi mệt!

Con Hồng tự nhiên kéo tay thằng Seme đi một nước:

- Lại bảng thông báo của trường coi danh sách nè, không ngờ thầy phụ trách lại đồng ý bổ sung thêm Dũng cho lớp mình. Chắc ổng đã nghe danh tiếng của Dũng từ lâu đó!
...

Khi mà nổi nhớ về tên Seme ngày càng lớn, khi mà con Trang ngày nào cũng tụng kinh mỗi một câu:

- Mày càng ngày càng giống cái xác đó con! Ừh mà nó nghĩ học gần cả tuần rồi mà sao không nghe tin tức gì vậy ta? Bữa trước tao có thấy con Huyền đi học mà...

Tên Uke trở nên cáu gắt:

- Mày tốt nhất là đừng nên mỗi ngày cứ nhãi nhãi về cái thằng đó trước mặt tao được không hả? Tao xin mày đó Trang!

Con bạn chu mỏ:

- Không cho thì thôi, làm gì dữ vậy?
...

Cô Đoan chủ nhiệm liếc sơ sổ đầu bài và bảng tổng kết lớp trong tuần trên bảng của các tổ đang báo cáo rồi nghiêm nghị hỏi:

- Thế cả lớp có em nào biết tin tức gì của bạn Tâm không?
- Dạaa khônggg ạhhhh!

Cả lớp gần như đồng thanh y chang mấy em bé mẫu giáo.

- Thế có ai chơi thân hay ở gần nhà với bạn Tâm không?
- Dạ thằng ... Dũngggg ạhhhhh!

Cô hướng mắt về phía chỗ ngồi của thằng Uke và chợt nhớ ra là hai đứa nó ngồi kế nhau. Cô chưa kịp hỏi gì thì con Trang đã nhanh nhảu cứu nguy:

- Dạ không phải đâu cô! Thằng Tâm... í lộn... bạn Tâm với bạn Dũng không có chơi thân với nhau đâu ạh! Bạn Tâm chỉ chơi thân với bạn Huyền lớp bên kia thôi ạh!

Cô Đoan nheo mắt nhìn con Trang dò xét:

- Thế à?
- Dạ, ngày cuối cùng còn đi học các nhân chứng trong lớp đều thấy bạn Tâm đi chơi với bạn Huyền mà cô!

Trời ơi, con quỷ này làm như đang khai cho công an về vụ án không bằng. Cô Đoan gật gù một chút rồi đi ra ngoài. Cô qua lớp con Huyền gọi nó ra hỏi điều gì đó, cả lớp lúc ấy cũng nháo nhào ra nghe ngóng tình hình và bàn tán như bầy vịt...

- Bạn Huyền nói với cô là bạn Dũng ở gần nhà và chơi rất thân với bạn Tâm! Dũng đâu đứng dậy cho cô hỏi?

Tên Uke ngượng ngùng đứng dậy. Cả lớp hướng mắt về nó. Cô hỏi:

- Thế mấy hôm nay em có qua nhà thăm Tâm không? Bạn ấy đã đở chưa?

Cả lớp ồ lên một cái, thằng Uke há hốc cái mồm tròn xoe con mắt, lắc lư cái đầu, cô mới ôn tồn giải thích:

- Bạn Tâm bị bệnh, phải nhập viện nên nghỉ học mấy hôm nay thế mà trong lớp mình chả ai biết! Thôi Dũng em ngồi xuống đi, có gì chiều em qua xem tình hình bạn ấy thế nào rồi điện thoại báo lại với cô, có thể lớp chúng ta sẽ sắp xếp đi thăm bạn ấy vào ngày Chủ Nhật.
...

Tên Uke thấy tay chân mình rụng rời khi nghe tin đó, nó đi nhanh về nhà, con Trang cũng cố vớt vát nói theo một câu:

- Hóa ra thằng đó nghỉ học không phải vì mê gái! Hông chừng mày nghĩ chơi nó ra, nó tương tư rồi đổ bệnh cũng nên!
...

- Dũng hả con! Lâu quá trời không thấy con ghé nhà chơi, mấy bữa trước cô tính qua nhà nhờ con đưa lá đơn xin nghỉ học dùm thằng Tâm mà nó cản nên cô phải chạy trực tiếp lên trường, con ngồi chơi. Vân lấy nước cho anh uống dùm cô!

Mẹ thằng Seme mỉm cười huyên thuyên với nó được một lúc rồi quay qua với khách hàng, nhỏ Vân người giúp việc của nhà thằng Tâm ngoắc tay nó lại trước khi ra về:

- Anh Tâm có nhờ em đưa cho anh tờ giấy này nè, ảnh biểu em nếu cuối tuần (tức là hôm nay) ảnh chưa về nhà kịp thì chạy qua nhà đưa anh! Sẳn anh ghé đây em gởi anh nè!
- Ủa mà ảnh đâu rồi? Dẩn anh lên thăm ảnh được không?

Con Vân nhanh nhẩu:

- Dạ ảnh nằm ở bệnh viện trên thành phố chưa có về, chú với bà ở trển chăm sóc ảnh đó. Nghe nói vô mấy chai nước biển luôn!

Thằng Uke thưa mẹ của tên Seme rồi chạy gấp gáp về nhà! Nó mở toạc tờ giấy A4 mà con Vân đưa để coi:

Chẳng có gì cả! Chỉ là một tờ cuối cùng trong bảng danh sách những đứa có trong đội văn nghệ của trường. Hàng cuối cùng trong danh sách là tên nó: Hồ Hoàng Dũng. Bên dưới là dấu mộc đỏ của Đoàn Trường có chữ kí của thầy tổng phụ trách.

Trời đổ mưa khiến tờ giấy ướt nhòe!

Ngay tức tốc nó điện con Hồng:

- Ủa Hồng, làm sao mà Dũng được nằm trong danh sách đội văn nghệ của trường vậy? Hồng xin thầy àh?
- Hồng không biết nữa, bữa Dũng đã nói vậy nên Hồng đâu có xin... Chắc thầy đã biết danh của Dũng từ lâu chứ gì? Mà có gì không Dũng?
- Ờ không có gì... thì Dũng chỉ thắc mắc vậy thôi! Hồng học bài đi, Dũng cúp máy đây!
...

Tờ giấy có mộc đỏ mà thằng Seme đưa có ý nghĩa gì? Tại sao hắn lại có? Và tại sao nó lại có trong danh sách mà không phải là do con Hồng xin dùm? Thằng Seme đã xin giùm nó? Vì sao? Chuyện gì đang xãy ra thế này? Tại sao thằng Seme lại đỗ bệnh nữa?

- Mày ra đây tao biểu coi!

Ba nó cái giọng hầm hầm lôi nó ra sau nhà:

- Tại sao cả tuần nay thằng Tâm nó nhập viện mà mày không cho tao biết? Nếu mà hồi nãy không gặp bà nội nó chắc không bao giờ tao biết luôn quá!

Tên Uke giọng buồn buồn:

- Con cũng đâu có biết đâu... con mới nghe cô nói thôi!

Ba nó hét lên:

- Mày làm bạn cái kiểu gì vậy hả? Cả chục ngày nay mày có biết thằng Tâm nó đi ăn cái gì ở đâu hay không mà bị suy nhược cơ thể tới nổi phải vô mấy chai nước biển?

Tên Uke ú ớ:

- Con... cả tuần nay con.. con... không có gặp nó!

Ba nó chau mày suy nghĩ:

- Có chuyện gì vậy? Sao mày nói là nó về nhà cơm! Bà nội nó nói nó chưa bao giờ về ăn cơm chung với ở nhà cả... mày giải thích với tao tại sao coi?

Mắt thằng Uke rướm lệ nó đi từ ngỡ ngàng này sang ngỡ ngàng khác:

- Con... xin lỗi... con không biết gì hết ba àh...

Ba nó nổi giận thật sự, ông bấu mạnh vai nó:

- Dũng àh, mày lớn rồi, cư xử sao kỳ vậy? Sẳn đây tao cũng không giấu mày nữa... nhà mình đâu có dư giả gì đâu con, tao phải chạy xe ôm, mẹ mày thì bán vé số, chạy vạy từng bữa ăn nhưng tại sao gần đây tao với mẹ mày có thể lo cho anh em bây ăn sung mặc sướng, mua sắm điện thoại, máy vi tính này nọ cho mày hả? Mày có biết tại sao không hả Dũng?

Nó ngơ ngác nhìn ba nó thở dài:

- Thiệt ra thằng Tâm tới nhà mình chơi, ăn cơm ở đây cũng không sao cả, tao đâu có tính toán gì chuyện đó vì cũng thấy nó hiền ngoan, dễ thương. Nhưng nó là một thằng rất tế nhị và khôn khéo mày biết không? Nó dặn nội nó phụ tiền cơm cho gia đình mình nên cả nhà mới có được những buổi ăn ngon đó, người ta con nhà giàu có mà, nội nó muốn nó ăn uống cũng phải đầy đủ, nên gửi tao lo chuyện ăn uống của nó dùm, không phải mình có ý lợi dụng gì nhưng tao cũng không biết từ chối bà nội nó thế nào nữa. Nó dặn đi dặn lại nội nó tuyệt đối không để cho mày biết những chuyện này. Cái điện thoại tao đưa lúc sinh nhật của mày cũng chính là của nó mua nhờ tao chuyển dùm đó biết không hả con? Chứ tao làm sao mà biết mày thích cái điện thoại nào, làm sao mà tao có đủ tiền để mua...

Thằng Uke chết đứng. Ngày sinh nhật nó chẳng hiểu vì sao ba lại đem về cái điện thoại Nokia N73 mới cáu cạnh làm quà. Lúc ấy nó cảm động và bất ngờ cực kỳ, không ngờ ba mẹ nó cực khổ nhưng lại ngấm ngầm bất ngờ biết được mơ ước của nó. Hóa ra tất cả không phải là vậy. Suốt cả thời gian chơi chung với thằng Seme hóa ra nó không hề biết bất cứ gì về bạn của mình hết, hóa ra thằng Seme đâu có vô tâm như nó nghĩ. Thằng hời hợt, vô tâm, ích kỷ thật ra chính là nó... không thậm chí không hề biết bạn mình nghĩ gì. Cứ ngỡ hắn chỉ là một thằng ham chơi!

- Ba ơi... còn cái máy vi tính.... chẳng lẽ cũng là của nhà nó? Nhưng sao ba lại lấy?

Ba nó thở dài:

- Tao không có lấy, tao đã cương quyết từ chối rồi! Nhưng nội nó bảo là cứ coi như cho tao vay tiền để mua cho anh em bây học hành... Với lại người ta đã mua rồi thì từ chối làm sao được? Chả lẽ bỏ đi? Nội nó bảo mấy ngày trước đi đâu tới tận khuya tối mới về, gia đình thì cứ tưởng là ở chơi và ăn uống bên nhà mình... cho tới ngày nó lăn đùng ra xĩu vì kiệt sức!
- Ba! Ba đừng nói nữa! Ba chở con lên bệnh viện thăm nó ngay đi ba!
...

Admin
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 1268
Điểm : 1517
Chất lượng : 4
Join date : 09/12/2008
Age : 40
http://lgbt.rachkien.info

Hai nhóc Uke và Seme Empty Re: Hai nhóc Uke và Seme

Sun Mar 20, 2011 8:48 pm
Nó và ba ghé thăm thằng Seme ở bệnh viện Triều An, khi ấy ba hắn đã về nhà, chỉ còn nội hắn ở lại chăm sóc thôi. Nó biết ở nhà thằng Seme rất thương và thân với nội do ba mẹ hắn lo buôn bán suốt ngày. Ba nó ôm cái bịch nylon đựng mấy hộp sữa ông Thọ bước vào phòng còn nó thì không có can đảm làm điều nó, nó chỉ đứng nán ở cửa ra vào, thậm chí không dám nhìn vào bên trong nữa. Quái lạ khu này của bệnh viện sao mà người ta mở máy lạnh đến tê tái cả da thịt.

Khoảng mười phút sau nội và ba nó bước ra, bà mỉm cười thật tươi nhìn nó hỏi:

- Dũng nè, bây với thằng Tâm có chuyện gì phải không?

Nó bẽn lẽn lắc đầu:

- Dạ đâu có gì đâu nội?
- Đừng có xạo với bà nha! Tụi bây là tụi bây không qua được mắt tao đâu nha! Anh em con trai với nhau làm gì mà giận hờn như là người yêu vậy?

Nó lắc đầu liên tục:

- Dạ không có mà nội! Tụi con đâu có...
- Không có giận hờn thì vào thăm nó đi! Làm gì đứng đây! Nó kêu con ở trỏng kìa! Tổ cha tụi bây, chỉ giỏi làm người lớn lo sốt vó!
...

Chưa bước tới cửa mà nước mắt thằng Uke đã chảy ra ròng ròng...khó khăn lắm nó mới bước vào gần giường thằng Seme được. Hãy thử tưởng tượng nếu bạn giận người yêu và không gặp nhau trong khoảng mười ngày thì khi gặp lại bạn sẽ thế nào? Nó đã rất cố gắng mạnh mẽ, nó không muốn khóc, không phải là nó khóc, chỉ là nước mắt ở đâu tự nhiên chảy ra mà thôi. Thằng Seme bật dậy, mỉm cười nhìn nó dù rằng đôi môi hắn rất nhợt nhạt. Còn nó, nó đứng bất động như tượng gỗ.

- Sao lâu quá trời mày mới tới thăm tao vậy? Bộ còn giận tao nhiều lắm hả?

Khóc, à không phải khóc chỉ là nước mắt rớt ra mà thôi. Thằng Seme nắm tay nó kéo tới gần:

- Đừng giận tao nữa mày ơi! Tao đã xin thầy cho mày vô đội văn nghệ của trường rồi đó!
-...
...
- Êh! Sao không nói gì vậy? Lên thăm tao sao tự nhiên lại khóc vậy? Êh... mít ướt... nói gì đi!
-...
...

Bàn tay thằng Seme sao mà chạm lấy tay nó ấp ám lạ kỳ, bất chợt hắn vội buông ra, ánh mắt buồn bã... nhìn ra cửa:

- Hay là ba mày ép mày lên đây? Có đúng không Dũng? Nội tao nhờ mày ba mày kêu mày mới lên đây hả?
- Không... phải...

Nó chỉ nghẹn ngào nói được nhiêu đó, đầu nó cúi xuống, không dám nhìn thằng Seme thêm chút nào nữa hết. Thằng Seme phân trần:

- Cái lá thư đó con Huyền nó cũng rũ tao tham gia văn nghệ chung với nó! Tưởng là gặp may, tao đồng ý liền, con quỷ đó cũng biết lợi dụng gớm, bắt tao dẫn đi ăn chè mới chịu đổi tên tao trong danh sách thành tên mày. Ai dè thằng cha già dịch Đại hắc ám chẳng những ổng không cho mà còn chửi tao với con Huyền một trận tơi bời hoa lá ở văn phòng đoàn.
- Thôi.. mày... đừng nói nữa...

Nó sụt sịt, thằng kia càng nói nó càng muốn tìm cái lỗ chung xuống đất!

- Ừh... tưởng mọi chuyện xong xuôi rồi chứ, cũng hên tao phải nhờ tới bà nội tao đi thỉnh giáo ổng một phen. Tao phải kêu ổng in cái danh sách có tên mày kèm theo mộc đỏ với chữ kí để mày tin đó!
- ...
- Mày còn giận tao hả? Sao hôm nay ít nói vậy? Đừng nói thấy tao bệnh cái khóc nha thằng quỷ! Gì mà yếu đuối thế? Tao coi vậy chứ đã khỏe sân sẩn hà! Đánh lộn còn được!
- Tao... tao không cần phải vô đội văn nghệ nữa đâu Tâm àh...

Hắn to tròn con mắt nhìn bạn:

- Sao vậy? Mày nói đó là mơ ước của mày mà... làm tao tốn công, tốn sức, còn tốn sắc đẹp quá trời đó thằng quỷ, sao hay thay đổi quá vậy? Ai biết mày ngứa chỗ nào đâu mà gãy... xích lại tao biểu coi!

Tên Seme cười hì hì kéo nó ngồi bệch lên giường của hắn luôn. Hắn huyên thuyên:

- Chuẩn bị đi nha con, tao về lần này sẽ đấu PES độ với mày đó. Khăn nè thằng quỷ, trời ơi! Làm như là con gái!

Tên Uke sụt sùi một tí, nó vẫn không nhìn lên, không dám nhìn tên Seme nữa...

- Tâm nè...
- Gì? Mày hôm nay làm sao vậy?

Nó móc cái điện thoại trong túi ra...

- Trả lại mày nè...

Thằng Seme chau mày, nó ú ớ:

- Cái gì... mày... mày làm cái trò gì vậy?
- Khi nào mày hết bệnh hãy đem cái máy tính về nhà mày luôn đi! Tao không cần!

Thằng Seme chồm dậy, bấu vào vai nó lay mạnh:

- Mày điên hả? Tự nhiên... không cần là sao? Mày không cần nhưng tao cần... mày nói đi bây giờ mày muốn cái gì...

Nhẹ nhàng gỡ tay thằng Seme xuống, tên Uke nói:

- Tao đã nói rồi! Tao muốn mày đừng làm phiền tao nữa...
- Mày khùng rồi hả? Tao đã cho mày vô đội văn nghệ theo ý mày rồi, tự nhiên kêu tao đừng phiền mày nữa là sao?

Tên Uke với hai hàng nước mắt chãy dài bật cười gượng gạo:

- Đó chỉ là cái cớ thôi! Tao xin lỗi!

Thằng Seme hất tung cả cái mềm hoảng lên la lớn:

- Hay là tại cái điện thoại này? Hay là do cái máy tính? Mày nói coi Dũng, rốt cuộc là do cái gì?

Thằng Uke chỉ im lặng...

- Thôi mà Dũng, vậy thì tao xin lỗi hết mọi chuyện được chưa! Lỡ rồi mà Dũng...

Thằng Uke đứng dậy nó nổi giận:

- Mày làm cái trò gì vậy? Mắc mớ gì xin lỗi tao hoài? Tóm lại là tao không thích chơi với mày nữa thế thôi!

Nó để cái điện thoại và bước nhanh ra phòng. Tên Seme lặng yên ngồi đó, niềm vui chưa kịp tới thì "tại họa" mới lại ập tới. Nó cứ suy nghĩ mãi cái nguyên nhân sâu xa gì đang xãy ra giữa hay đứa? Hay là do thằng Uke đã thích con Hồng? Không thể nào, nhất định không thể nào!

Sau khi thưa nội thằng Seme, tên Uke leo lên xe ba mình chở và đã nước mắt đã rơi suốt đoạn đường về.
...

Chủ Nhật cả lớp cùng cô Đoan đón xe buýt lên thăm thằng Seme, trong đó không có thằng Uke, trong đám đó có con Trang...
...

Sau màn chào hỏi, động viên của cả lớp thì tất cả được thằng Seme báo tin là hắn đã được xuất viện. Con Trang chỉ đứng nép bên mấy đứa bạn kênh kiệu lâu lâu mới nhìn hắn. Cô Đoan ra lệnh cả lớp và dặn dò thằng Seme:

- Thôi tụi mình về để cho bạn Tâm còn sửa soạn đồ đạc làm thủ tục nữa. Nếu chưa khỏe hẳn thì em có thể nghỉ thêm một hai ngày nữa cũng không sao. Có gì mấy bạn sẽ chép bài giùm cho!

Cả lớp lục đục ra về, thằng Seme nói:

- Trang! Mày ở lại đây tao có chuyện muốn hỏi!

Con Trang giãy nãy như đĩa phải vôi:

- Cái gì? Tao biết gì mà hỏi?

Mắt hắn trừng lên:

- Tao đã bảo ở lại thì ở lại!
...

Thứ hai đầu tuần thằng Seme vẫn không đi học, còn con Trang thì cười tủm tỉm và thái độ thập thò rất khả nghi chả hiểu chuyện gì nữa. Nó muốn chạy lại hỏi xem chuyến đi thăm thằng Seme hôm qua thế nào, nó chưa hay tin thằng đó đã về nhà. Nhưng con nhỏ bạn hôm nay hình như đang lẫn trốn nó thì phải.

- Trang! Chờ tao về với, mày làm gì vậy?

Con Trang quay qua nhìn nó mỉm cười:

- Dũng tao xin lỗi mày!

Rồi nó chạy biến mất đi. Con điên này hôm nay chẳng biết lại giở trò gì nữa mà nói "xin lỗi" trong khi cái miệng lại cười toe toét tới mang tai. Chẳng lẽ hôm qua đi thăm thằng Seme đã xảy ra chuyện gì?
...

Bốn giờ chiều con Trang dừng xe trước nhà nó, mặt nó hớt hơ hớt hãi:

- Leo lên đây nhanh lên thằng quỷ, trong Kén có đứa vừa mới nhảy xuống sông tự tử kìa, người ta đang vớt xác ở đó đó, chạy nhanh vô coi đi!

Gần tới Kén thì con Trang lại giở chứng. Nó thắng xe cái két... rồi lấy điện thoại ra nghe, nó hối thúc:

- Dũng nhảy xuống xe coi!

Nó vừa nhảy xuống xe thì con bạn lại nổ máy chạy đi, miệng la lớn:

- Tao đang có chuyện gấp, mày... mày... vô đó coi trước đi, chút tao tới liền!

Thằng Uke cảm giác trong cái gấp gáp, vội vã của con bạn luôn có một nụ cười bí hiểm thì phải. Mà giờ cũng còn lựa chọn nào đâu ngoài chuyện phải đi bộ thẳng vào kén một mình. Từ xa nó chả thấy có con ma nào hết thế mà con quỷ Trang bảo là đang có vụ vớt xác người. Dù sao buổi chiều vô đây hóng gió cũng chẳng phải là một ý kiến tồi.
...

Vừa nhảy xuống chân cầu nó đã bị khựng lại ngay! Chiếc xe honda của thằng Seme ở đâu ra sao lại nằm ở đây? Nó quay lưng, chạy nhanh trở lại cầu thang mà không cần suy nghĩ...

- Dũng đứng lại!

Tiếng ai quen thuộc cất lên cứ như là một mệnh lệnh. Thằng Seme đã xuất hiện và chặn đường tháo lui của nó. Hóa ra tất cả thái độ của con Trang từ sáng tới giờ là do nó bị con bạn bán đứng. Nó ương ngạnh:

- Xích ra tao về, đã nói là...

Nó chưa nói hết câu thằng Seme đã nắm tay nó lôi ngược xuống chân cầu. Hắn buông tay nó ra, vuốt vuốt mái tóc:

- Hôm nay mày không nói rõ lý do với tao thì đừng hòng bước ra khỏi đây!
- Tao chẳng có lý do gì để nói cả! Tránh ra để tao về!

Hắn quay mặt về phía con sông nhưng nhóc Uke vẫn cảm nhận được một cái cười khẩy đầy thách thức. Hắn đi lại mở cốp xe và lôi ra một cuốn sổ bìa màu đen quen thuộc... thằng Uke tái mét cả mặt mày nó la lên:

- Mày.. mày lấy cái đó ở đâu ra? Thằng khốn!

Thằng Uke nhảy bổ tới, nhưng tức nhiên sức nó thì làm gì được thằng Seme:

- Ha ha! Tao không phải là thằng khốn thì làm sao biết được bụng dạ của mày hả?
- Mày... trả cuốn nhật ký cho tao!


Tên Seme cười khanh khách, hắn đọc to:

- Để tao coi mày viết nhăng viết cuội cái gì ở trong đây!
...

Ngày tháng năm...
Nhật kí ơi, thật không ngờ tao chỉ vừa mới khen mày có một cái mà thằng Tâm đã mua mày tặng tao rồi... từ hôm nay chúng mình sẽ là bạn nha! Yêu thằng Tâm quá nhật ký ơi!

Ngày tháng năm...
Hôm nay sinh nhật tao thằng quỷ Tâm chả nhớ và tặng quà gì cho tao cả buồn thật, nó vô tình quá phải không? Ước chi được nó hôn mặt một cái thì hạnh phúc biết bao mày nhỉ? Nhưng tao cũng rất cảm động vì ba má đã tặng cái N73 mà tao mơ ước. Tao cảm giác rằng dường như tất cả những gì tao thích là tao sẽ có được. Chỉ có thằng Tâm là không bao giờ có được mà thôi. Phải chăng ông trời ban những thứ khác để an ủi cho tao?

Mặt thằng Uke đỏ phừng phừng, nó la lên:

- Thằng chó... câm mồm lại! Trả cho tao ngay, còn không tao sẽ liều mạng với mày!
- Ha Ha! có ngon thì bước qua đây mà giật lại nè! Còn dám ước là "sẽ được nó hôn vô mặt một cái" nữa chứ!

...
Ngày tháng năm...
Nhật ký ơi tao đã quyết định rồi, muốn để thằng Tâm hạnh phúc thì tao phải rời xa nó thôi, không thể đem cái tình yêu chết tiệt của tao mà đi đáp trả lại cái tình bạn tốt đẹp của nó, tao là thằng tồi nhật ký ơi! Những tại sao nhìn nó sánh bước với con Huyền là trái tim tao lại tan nát vậy Nhật Ký ơi!

Ngày tháng năm...
Mỗi ngày mưa là mỗi ngày nó trốn học, là mỗi ngày tao mong chờ hình bóng nó bước vào, tao chỉ cần nó ngồi kế tao thôi, chỉ cần như vậy thôi... tao nhớ nó. Nhớ nhiều lúc phát điên lên được!
....

Thằng Seme gấp cuốn nhật kí lại, nó quay qua nhìn thằng Uke mỉm cười, trong khi tên Uke thì đang... khóc mếu máo:

- Sao vừa lòng mày rồi chứ gì? Tao cũng cóc ngán phải cho mày biết sự thật nữa... bây giờ thỏa dạ mày rồi chứ gì? Vậy thì hãy cút đi! Tao là thằng tồi!

Thằng Seme cười nhẹ, hắn gật gù:

- Mày đúng là thằng tồi thật!

Hắn lại cười tiếp:

- Chơi gì mà chơi yêu một mình vậy bạn? Chơi gì chơi mà khóc?

Hắn đi đến bên cạnh thằng Uke, choàng lấy vai nó... hắn nhỏ nhẹ:

- Mày là thằng ngốc nhất trên đời mà tao đã từng thấy đó Dũng àh...
- ...
- Mày phải biết là mày quan trọng như thế nào đối với cuộc sống của tao chứ? Tao biết mày yêu tao từ lâu rồi!

Nhóc Uke ngước lên nhìn nụ cười rạng rỡ của thằng Seme...

- Nhưng rất tiếc Dũng àh... tao xin lỗi...
- ... mày.. thì có lỗi gì đâu chứ...
- Tao yêu mày trước khi mày yêu tao và tao yêu mày nhiều hơn cả tình yêu mày dành cho tao đấy ngốc ạh! Nhiều hơn rất nhiều! Đừng bao giờ có ý định ngu ngốc là tách rời tao ra khỏi cuộc sống của mày nữa nghe chưa! Mày có biết mày làm tao đau như thế nào không hả ngốc? Mày phải biết là mày nhớ tao thì tao sẽ nhớ mày nhiều hơn như thế nữa...
- Mày... mày...
- Phải... tao thực sự rất hoảng sợ trong những ngày mày đòi tránh mặt tao, tao đã tìm tất cả mọi cách nhưng mày luôn tránh mặt tao... mày ngốc lắm! Mày đã làm tao rất sợ, thật sự rất sợ mày biết không? Con Trang mà không đưa tao quyển nhật kí này nó lẽ hôm nay khi xuất viện tao sẽ nhảy xuống đây thật đó!

Thằng Uke dùng tay chặn miệng thằng Seme lại, hắn mỉm cười trong gương mặt đầy nước mắt:

- Đừng nói bậy! Tâm.. cho tao xin lỗi... tao... thật sự...
- Đừng nói gì nữa...

Thằng Seme gỡ tay tên Uke ra khỏi miệng mình, hắn nhẹ nhàng đặt tay mình lên cằm nó, đưa môi thật sát vào... Gió nổi lên trong chiều, dòng nước ngọt ngào trôi đi... Trên cầu tự nhiên có tiếng con Trang hét lên:

- Êh! Hai thằng quỷ! Hung nhau mười phút hai mươi chín giây rồi đó nha, hung thêm một chút nữa thôi, tao đang chờ trên này nè....

Sóng gió cuốn tới lúc tình yêu bắt đầu...

Hết phần 2

Admin
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 1268
Điểm : 1517
Chất lượng : 4
Join date : 09/12/2008
Age : 40
http://lgbt.rachkien.info

Hai nhóc Uke và Seme Empty Re: Hai nhóc Uke và Seme

Sun Mar 20, 2011 8:55 pm
Vẫn giọng điệu "quê quê", đôi khi suồng sã đến mức "giang hồ, tứ chiến" nhưng đầy cuốn hút. Thích làm sao những câu ví von mà đọc xong không thể nào không cười.

Ở 3 thằng Lộc, ngán tận cổ câu :"Mê trai thì mê trai, nhưng mà mê trai thì cũng có cái giá của nó phải không em?" cứ được "lải nhải" suốt mà vẫn khoái đọc. Không hiểu tác giả bao nhiêu tuổi mà có vẻ "tường tận tâm lý yêu tuổi mới nhú" đến vậy, cái thú vị của truyện là thấy đâu đó những tình huống, những câu nói mà khi còn trẻ mình cũng đã gặp, đã làm. Cả cái thói "đỏng đảnh" 1 cách giả vờ của Lộc "Ai mà thèm yêu anh, nhảm nhí! Đang nằm mơ hả?" cũng đã từng trải qua nhiều lần. Thích truyện này bởi giọng văn có vẻ già dặn hơn, và đã điều tiết chút chút để tránh ảnh hưởng của những truyện trước. Khá thú vị và khiến mình tủm tỉm cười hoài.

Tựa "hai nhóc Uke và Seme" nghe rất lạ và kích thích người đọc ngay từ đầu. Tình tiết truyện khá hấp dẫn,có những đoạn cuốn hút thực sự người đọc bởi không phải tính cách của các nhân vật mà từ những xử lý thông minh của tác giả.

Các truyện viết theo kiểu liên hoàn, truyện nọ có tình tiết, nhân vật của truyện kia, truyện trước, truyện sau đan xen nhau cho người đọc cảm giác được theo dõi, được dẫn dắt vào 1 xã hội nhỏ 1 cách đầy đủ và trở thành người sống trong xã hội ấy bởi thấy ai cũng quen, ai cũng là "hàng xóm, láng giềng" của mình.

Tuy nhiên, với hình thức đan xen này dễ gây nhàm bởi cô lớp trưởng bán bánh mì đến cô lớp phó trật tự hay "cô" Đen bán chè tuy tuổi tác, giới tính khác nhau nhưng cách hành xử tương đối giống nhau. Hoặc "chất đỏng đảnh, ngang tàng đôi khi suy nghĩ 1 chiều" của các nhân vật chính có hình dáng tương tự giống như họ là anh em chú bác. Và hơn hết, thắc mắc về 1 nơi quá yên tĩnh, ít người và ít tính cách sống ấy là ở đâu nhỉ?

Và vẫn là những hạt sạn be bé về chính tả, hoặc lỗi đánh máy đôi khi gây hiểu nhầm cho cả câu văn vẫn thấp thoáng đâu đó dù không còn nhiều như trước.

Và giá mà, chỉ dám là giá mà thôi - tác giả giảm bớt những câu chữ "văng mạng" và những tình tiết hơi phi lý kiểu "người Hàn Quốc" thì có lẽ mỗi tác phẩm sẽ tròn trịa và có giá trị lưu truyền phổ biến rộng rãi tốt hơn.

Không uổng công 3 giờ đồng hồ không ngủ để đọc 2 truyện và thêm 1 giờ đồng hồ viết linh tinh thế này vì không thể cưỡng nổi chuyện phải viết.

Chúc tác giả luôn vui, vững tay viết nhé.


đọc một mạch từ đầu trang.mấy mẫu truyện nhỏ.rất hay tâm lý nhân vật thay đổi bất ngờ.bối cảnh trong truyện là những miền quê làm cho đọc giã thấy gần gũi,không khoe khoan ko theo mô típ nhân vật hoàng tử và chàng lọ lem.không đặt để khoản cách giàu nghèo,phân biệt giai cấp vào tp.chỉ có tình cãm của người trong cuộc.

với câu truyện về nhân vật hiếu với lời tự truyện của tác giả thấy giãn dị sâu lắng.hành động của nhân vật thây đổi bất ngờ vào phút cuối làm thây đổi cãm giác hơi chán của mạch truyện lúc đầu.tuy nhiên để viết được một câu chuyện như vậy là rất hay rồi.
về truyện lộc I hấp dẫn ngay từ đầu truyện.qua truyện tháy được cá tính của nhân vật chính.tâm lí của nhân vật lộc thật sự khó đoán.rất cá tính,hành động thì đi ngược lại với lời nói và tâm trạng.còn nhân vật Tôi thì tâm trạng lại thay đổi từ đầu đến cuối.những đấu tranh giữa lí trí và con tim rất con người rất đời thường.nhưng cũng không kém phần sâu sắc và tình cãm.bởi vậy mới biết tình yêu không phải do ta muốn mà được.người mà ta không nghỉ là yêu mới thật sự là yêu,tình cãm con người nó tự nhiên lắm không gượng ép được.về phần nhân vật bóng đen tuy là nhân vật phụ nhưng lại rất quan trọng là chất xúc tác để tình yêu của nhân vật chính phát triển.
nói chung rất thích truyện này và rất cảm ơn tác giã vì những câu truyện hay mang tính nhân văn ý nghĩa.đã lâu rồi không còn thói quen ngồi hàng giờ vừa đọc truyện vừa nghe nhạc.từ nay phải chăm chỉ hơn mới được.cám ơn bạn nhiều nha Hiếu Ân...
à mà vừa đọc vừa nghe album nhạc này đi hợp tâm trạng lắm đấy
Sponsored content

Hai nhóc Uke và Seme Empty Re: Hai nhóc Uke và Seme

Về Đầu Trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết