Truyện và phim Nam yêu Nam
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Go down
Admin
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 1268
Điểm : 1517
Chất lượng : 4
Join date : 09/12/2008
Age : 40
http://lgbt.rachkien.info

Hậu: The love of SIAM Empty Hậu: The love of SIAM

Mon Apr 27, 2009 3:05 pm
Sáng tác của bạn Karxie

" Cuộc sống của tớ sẽ ra sao đây khi thiếu vắng cậu ???
Con người đâu thể sống 1 mình mãi ,dù tớ biết rằng 1 khi yêu ai đó ,ta sẽ không chịu được cái cảm giác sẽ mất đi người đó ,nhưng đó là trước đây ,vì dần theo thời gian tớ biết rằng tớ sẽ sống được khi không có cậu bên cạnh ,dù cậu đã đi nhưng tình yêu của cậu sẽ mãi còn trong tớ ,tớ sẽ sống tốt vì cậu ,cám ơn cậu về tất cả ,Tong ! "

Sau đêm giáng sinh đó ,trong lòng Mew đã bị 1 tổn thương to lớn ,Cũng như khi Tong ra đi lúc trước ,để lại trong lòng Mew những vết rỉ máu ,những vết rỉ máu đó biến thành sự cô độc đi cùng Mew suốt 5 năm ...Cho đến khi Tong trở lại ,và lần này Tong lại ra đi ,1 nỗi đau lại đè nặng lên vết thương cũ tưởng chừng như không thể tệ hơn ,nhưng lần này nó lại không rỉ máu ,vì lần này Tong đã hàn gắn "kín đáo" vết thương đó bằng chính tình yêu của mình .

"Tớ không thể là bạn trai của cậu ,nhưng không có nghĩa là tớ không yêu cậu ,Mew à !"

Câu nói trên không hề phủ nhận việc 2 người không thể trở thành bạn ,thực tế họ là đôi bạn thân ,Nhưng việc gặp nhau cũng rất thuận lợi cho việc "dậy sóng" tình yêu của họ .... 1 lần nữa !

Mew ,sau khi bước sang năm mới thì rất tất bật với việc biểu diễn cùng nhóm AuGust ,nhò đêm giáng sinh đó mà 1 tương lai rộng mở đã đến với nhóm ,"Gan Lae gan" trở thành 1 hit bự mở đường cho họ đến với ngành giải trí ,Bây giờ nơi đâu ta cũng nghe được bài tình ca này bên cạnh những cặp đôi đang yêu nhau .

Và Mew trở thành 1 ngôi sao trẻ tài năng trong ngành giải trí âm nhạc ,Nhưng Mew lại không muốn mình đứng trong vẻ hào nhoáng đấy ,cậu vẫn còn con đường học hành phải tiến ,việc biểu diễn chỉ là 1 sở thích của những đứa trẻ tài năng này .

Tong ,gia đình cậu đã được hàn gắn sau bao nhiêu năm sống trong sự dằn vặt về Tang ,hạnh phúc sẽ ở bên những con người luôn biết yêu thương người khác ,chia sẻ tình yêu của mình cho họ chính là 1 hạnh phúc ,1 hạnh phúc giản dị mà ít người nào biết được .

Từ tình yêu "không thể" ,họ đã cho nó trở thành tình bạn ,nhưng chỉ thỉnh thoảng họ mới gặp nhau ,bị vì sự bối rối sẽ chen chân vào những cuộc gặp nếu nó kéo dài quá lâu ,tình huống gặp gỡ sẽ sặc mùi gượng gạo ,và nó sẽ trở nên xấu đi nêu như ta không khéo léo ,cho nên ,chỉ khi cần có những bài hát của AuGust ,Tong mới gặp Mew (đây chính là cái cớ hợp lý nhất )

Nhưng cuộc đời rất kì cục ,những thứ mà mình không muốn gặp thì luôn luôn đến với mình .Đó là lúc mà trường Tong và trường Mew cùng cắm trại tại 1 khu gần biển ở Chiang Mai trong 3 ngày 2 đêm

*******

Đó là 1 ngày cuối tháng 1 ,buổi sáng sương sớm trong lành ,những cơn gió nhẹ thổi qua những tán dừa mang theo mùi biển rũ rượi lười biếng phủ lên trên những chiếc xe bus vừa lịch kịch đỗ vào bãi đậu xe khu cắm trại .

Tong nhảy khỏi xe ,thoải mái hít 1 luồng khí trời mát mẻ và trong lành ,cố gắng tránh xa ra khỏi những đám khói xấu xí hôi thối của những chiếc xe thổ tã vừa cập bến .Tong vui sướng nhìn xung quanh ,quả là 1 khu trại tuyệt đẹp ,1 khu nhà nghỉ nhỏ xây bằng gỗ nằm sát liền nhau dọc theo bờ biển trong xanh có những hàng dừa tươi mát thả bóng râm dọc lên bãi cát trắng ,ngó sang bên trái khu nhà nghỉ là 1 sân khấu nhỏ thiết kế lung linh chuẩn bị cho đêm biểu diễn ngày mai ,và xung quanh là những khu vườn nhỏ ,có cả những hồ bơi nước ngọt .

"Đây sẽ là 1 buổi cắm trại thú vị đây !!!"

Tong thầm nghĩ ,8 giờ sáng rồi ,Tong xem đồng hồ ,bỗng 1 cái gì đó dập vào lưng cậu ,Tong quay lại ,cáu gắt hỏi :

"Thằng nào vậy ???"

Là 1 thằng bạn của Tong ,thằng này có đôi mắt hếch ,khuôn mặt vuông ,nước da hơi sáng ,nó đưa cho Tong 1 cái balo đen ,giọng bực bội :

" Ngon há ,tới nơi là biến ngay xuống xe ,đồ đạc gì cũng vứt hết phải không ???"

"Tại tao quên ,trên xe mệt mỏi quá nên mới biến lẹ lẹ ,cám ơn mày !"

"Ừ !"

Rồi thằng mát hếch nhìn quanh ,đúng lúc có 1 đoàn xe khác vừa vào bãi đỗ ,Mắt hếch nói ,tay khều khều vai Tong ,lúc này đang nhìn ra biển .

" Eh Tong ,cái trường này nghe nói có nhiều em xinh lắm !"

Tong quay lại nhìn ,thắc mắc :

"Sao mày lại biết ,có ghi tên trường trên xe đâu ?"

" Tại tao cũng có biết mấy đứa trong trường đó !Eh bên cửa sổ có 2 em xinh lắm kìa !"

"Wow ,nhanh mắt thiệt ! mà trường này là trường nào ???"

Mắt hếch bĩu môi :

"Đương nhiên ai mà lù khù như mày ,có bạn gái đẹp mà cũng không biết giữ ,thật là tiếc ,Donut ơi !!!"

Lúc này 1 thằng khác tiến tới chỗ 2 đứa ,thằng này có khuôn mặt nhọn và 1 cái trán dồ ,nó nói :

"Đi tập trung kìa 2 thằng khốn !"

Mắt hếch ngoác nó lại ,hỏi :

"Eh trường này có nhiều đứa đẹp lắm ba !"

"Nó đó ,tao có nói mày qua 1 lần không nhớ hã ???"

"Có không ???"

Tong lại hỏi :

"Mà trường này là trường nào ???"

Thằng trán dồ trả lời :

"Là trường của cái thằng mà mày thường đi chung hồi giáng sinh đó !"

Tong thót tim ,1 niềm vui sướng lan tỏa ra ,nhưng đi kèm theo nó là 1 sự sợ hãi ,nó không rõ ,không định hình ,cẳng không biết là sợ cái gì ,chỉ biết là sợ ...Nhưng nỡi sợ chẳng xuất hiện được bao lâu ,niềm phấn khích được chào đón hơn

"Vậy là được cắm trại cùng Mew ,xem ra kì cắm trại này thật sự thú vị rồi !!!"

1 tiếng còi giục lên ,kéo Tong ra khỏi những suy nghĩ ,cậu cùng 2 thằng bạn bước về nơi tập trung .

*******

Mew xách theo balo xuống xe ,cậu ngồi xuống 1 chiếc ghế gỗ gần đó để nghỉ mệt sau 1 chuyến đi dài mệt mỏi ,Chuyến đi dài như rút đi sự tươi tỉnh của mọi người .

Mew ngồi đó và nhìn trầm ngâm về biển

" Biển thật to lớn ,thật đẹp nhưng biển cũng thật đáng sợ ,vì trong biển chỉ chứa sự lạnh lẽo ,sự cô độc mà thôi ..."

Nghĩ tới đây Mew cảm thấy chạnh lòng ,đêm giáng sinh hôm đó vẫ còn in rõ trong kí ức cậu ,cái sự vừa hạnh phúc vừa buồn mà nỗi buồn chiêm ưu thế hơn kéo dài hơn cậu nghĩ .

Thời gian có lẽ không có ảnh hưởng đến nó ,ngược lại còn làm cho nó trở nên vô cùng mạnh mẽ ,từ đó sinh ra sự bứt rứt không thể chịu được của việc chỉ được ngồi nhìn mà không chạm vào được .

Dù rằng cậy đã nhủ với lòng rất nhiều lần rằng Tong có yêu mình ,mình không cô độc nhưng xem ra ... Nó không hiệu quả ,việc cần 1 vòng tay có lẽ thiết thực hơn 1 lời nói yêu thương bóng gió .

Nhưng Mew biết rằng ,rất rõ ràng rằng đó sẽ là điều không thể .
...
" Đi cắm trại mà cũng phải vác theo mấy cái sở thích loại này ,lềnh kềnh thiệt ,phải không Mew ??? "

Mew giật mình ,Aex đang ngồi bên cạnh ,Mew ậm ừ che giấu sự không lắng nghe

" À ... Ừ !!"

1 thằng có khuôn mặt giống người trung quốc nói

" Đành chịu thôi ,ai biểu chúng ta nổi tiếng làm gì ??? "

Mew nhăn mặt

"Đừng có kiêu ngạo như vậy ! Chẳng phải các cậu cũng thích được biểu diễn sao ???"

"Cũng đúng !"

1 thằng mập có đôi mắt hí và cao đến nói

"Qua bên kia tập trung kìa !"

"Đi thôi "

Mew đứng dậy ,nhìn về phía biển 1 cái rồi đi theo mấy đứa bạn ,Aex nói

"Chúng ta sẽ cắm trại với cái lũ trường Ariel ,chẳng biết có chuyện xảy ra hông nữa ,tụi nó là 1 lũ láo xược !"

Thằng người trung quốc nói

"Thì đừng gây sự với chúng nó là được rồi !"

Mew đi ngang qua bãi đỗ xe ,có những chiếc xe khác đang đậu và xa hơn bên kia là những học sinh của trường đó

Phải mà là trường của Tong thì hay rồi
Mew thầm nghĩ ,cậu mỉm cười với chính mình rồi bước về nơi tập trung .

*******


Được sửa bởi Admin ngày Mon Apr 27, 2009 3:20 pm; sửa lần 1.
Admin
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 1268
Điểm : 1517
Chất lượng : 4
Join date : 09/12/2008
Age : 40
http://lgbt.rachkien.info

Hậu: The love of SIAM Empty Re: Hậu: The love of SIAM

Mon Apr 27, 2009 3:05 pm
"Thông báo thông báo !!!! Các em hãy lắng nghe ,trường chúng ta đã hội ý với trường Nicholas ,lần cắm trại này sẽ là cơ hội cho các em gặp gỡ ,giao lưu ,mở rộng các mối quan hệ hơn nữa .Do đó các em sẽ bốc thăm chọn phòng ngủ ...."

Mắt hếch thì thầm vào tai thằng trán dồ

"Lần này trúng mánh rồi ,hi vọng là đừng có đụng mấy đứa xấu hehe ! "

Trán dồ cũng cười nham hiểm

"Uah hi vọng !"

"... 2 trường sẽ ở lẫn với nhau ,sẽ có nhiều hoạt động lửa trại cho các em ,Nào ! bây giờ các em hãy lên đây bốc thăm chọn phòng ,mỗi phòng sẽ có 6 em !"

Các học sinh lần lượt lên bốc thăm,Tong không vội vã ,cậu đang lởn vởn với cái ý nghĩ được ở chung phòng với Mew ,nhưng như vậy ,cậu nghĩ tiếp ,sẽ càng khó xử ,mình sẽ chẳng biết phải làm gì ,nhưng thật sự trong lòng cậu muốn ở bên cạnh Mew .

Tong đưa tay vào thùng thăm mà trong lòng thì cầu trời (Tong: mình đang làm gì vậy trời ??? Rõ ràng là đã từ chối cậu ấy ,vậy mà mình lại đang đi ngược lại với điều đó ! Mình điên rồi !)

Tong mở lá thăm ra ,1 con số 7 màu xanh lá hiện ra ,Mắt hếch sấn tới hỏi

"Số mấy mậy ???"
"Số 7 còn mày ???"
"Số 10 thằng trán dồ đâu rồi ,số mấy ?"
"Số 2 ba ơi !"

Mắt hếch cười láu cá

"Thế là mỗi thằng 1 hướng ,ráng làm ăn cho tốt nha mấy em !"

"Bây giờ các em hãy trở về phòng của mình ,sau đó các em có thể đi bơi ,11h45' tập hợp ở khán đài để nhận cơm trưa ,nghe rõ chứ !"
Tong ném ba lô qua vai ,chia tay 2 thằng bạn và bước về căn phòng của mình .

*******

Lúc này trường Nicholas cũng đang làm điều tương tự ,Aex than

"Tại sao chúng ta lại không được ở riêng ?"

"Chán thật ,mấy các nhạc cụ này phải có chổ cất giữ chứ ! lỡ nó bị hư rồi làm sao ???"

1 thầy giám thị đứng tuổi mặt nghiêm đứng gần đó tiến tới

"Đồ đạc của ban nhạc sẽ để ở phòng ta va do ta cất giữ ,các em không cần phải lo lắng ,bây giờ các em hãy đi bốc thăm đi !"

Trung quốc nói

"Vậy đỡ lo hơn ,cũng thoải mái vui chơi hơn là đeo cái cục nợ này theo Very Happy ! Mà tại sao lại phải bố thăm nhỉ ??"

"Ai biết đâu ? Chắc tại mấy ông thầy ở không quá nên kiếm chuyện làm Very Happy"

Mew tiến tới và bốc 1 lá thăm ,1 con số 7 màu xanh biển hiện ra ,Aex hỏi

"Mew phòng mấy ?"
"Phòng 7 !"
"Tui phòng 5 lận ,còn Trung quốc ?"
"Phòng 9 !"

Aex reo

"Haha 3 đứa 3 phòng lẻ ,hay thật ! để đi coi mấy đứa khác coi sao !"

Sau khi đã nghe dặn dò xong ,Mew cùng nhám AuGust đi theo ông thầy giám thị về nơi cất nhạc cụ .

*******

Đó là 1 căn phòng bằng gỗ ấm cúng ,có 2 cửa sổ hướng ra biển và 2 hướng vào rừng .Sát ở 2 bên tường là 6 chiếc giường cũng bằng gỗ trải những miếng drap xanh .Giữa phòng là 1 chùm đèn nhỏ xinh màu vàng trắng đung đưa .

Tong bước vào phòng ,cậu là người thứ 2 bước vào .Trước đó là 1 cô bé có tướng mạo nhỏ xinh ,mái tóc nâu trầm ,có gương mặt tròn trĩnh .Cô chào Tong ,cậu chào lại và tiến tới chiếc giường cuối cùng bên trái kế cận cái cửa sổ hướng vào rừng .

Cậu ngồi xuống ,thẩn thờ nhìn vào cánh rừng đang bị che phủ bởi 1 màu xanh tối cuốn hút .Bất giác cậu rùng mình ,lòng chợt cảm thấy sợ hãi ....
Sợ hãi rằng cậu sẽ phá vỡ bức tường đó ,sợ hãi sẽ lại vượt qua những quy luật ,vì trong lòng cậu ,tình yêu với Mew chưa bao giờ phai mờ ,thậm chí nó còn mãnh liệt hơn theo từng ngày xa cách .

Ở thành phố ,tuy là bạn thân ,và 2 đứa đều biết nhà của nhau nhưng giờ đây rất hiếm khi tìm đến ,vì trừ khi có những bài hát mới hoặc có gì đó liên quan đến AuGust thì họ mới gặp nhau ,nhưng cũng chẳng kéo dài lâu .Vì suy cho cùng cũng chẳng có gì để mà nói ,gặp nhau chỉ tổ làm nhớ nhau thêm chứ được gì .Nhày qua ngày Tong vẫn thiết tha được ôm Mew trong vòng tay ,nhưng cậu đã phải gắng gượng lại vì con đường đã chọn với Sunee .

Thế mà giờ đây lại gặp nhau ở đây ,chẳng biết phải ứng xử như thế nào nữa ????

Miên man suy nghĩ ,Tong có biết được cánh cửa sắp được mở ra .

*******

Sau khi đã kí gữi nhạc cụ ,nhóm AuGust rảo bước về lại khu nhà nghỉ ,Aex bảo

"Vậy là đêm mai mình mới biểu diễn phải không Mew ???"

"Uh đêm mai lận !"

Trung quốc thắc mắc

"Biểu diễn bao nhiêu đó bài mà hông tập dượt lại sợ rằng không ổn !"

Thằng mắt hí cao cao nói

"Đâu phải biểu diễn lần đầu đâu mà lo ,cũng hông phải biểu diễn bán vé nên cũng đâu có sợ bị trả vé lại hehe !"

Mew nhắc nhở

"Dù sao cũng phải làm tới mức tốt nhất có thể chứ đâu thể nói vậy được !"

"Uh cũng đúng !"

"Tới rồi ,lát mọi người tập trung ở đây nha ,để tắm biển ,OK ?"

"Oh !"

Rồi họ tản ra ,Mew thì đi tìm căn phòng mang số 7 .Tất cả đều có đánh số thứ tự nên cũng không khó tìm ,là 1 căn nhà gỗ nhỏ nằm cao hơn mặt đất có 2 cửa sổ 2 bên .Mew bước lên những bậc thềm ,và mở cửa .

Trong phòng đã đầy đủ người rồi ,duy chỉ còn lại 1 chiếc giường ngay giữa bên trái tường ,Mew chắp tay chào

"Xin chào !'

Mọi người đều chào lại ,chí có 1 người trong 5 năm người đó là vẫn ngồi yên ,đầu quay sang bên kia ,ngồi yên không nhúc nhích ,trông có vẻ đang suy nghĩ điều gì đó rất sâu xa ,và Mew để ý là người này có cái đầu tóc giống như Tong .

Chỉ là người giống người ,Mew nghĩ và cậu tiến tới cái giường cuối cùng trong phòng ,tìm chỗ để cất balo ,có 1 ngăn tủ rộng trong chiếc giường .Cậu đang loay hoay tìm chiếc quần bơi ,những người khác thì đã rời khỏi phòng ,chỉ còn lại người đang ngồi kế Mew ,Mew nghe tiếng anh ta thở dài .Bỗng tiếng thằng Aex vang lên

"Mew ơi ,xong chưa ???"

"Đợi chút !"

Mew trả lời ,cuối cùng cũng tìm thấy chiếc quần bơi ,Mew vội vàng thay ra ,bất giác cậu cảm thấy có người đang nhìn mình ,Mew quay sang trái và cậu không tin vào mắt mình .

Là Tong ,Tong đang ngồi đó và nhìn chằm chằm vào Mew với ánh mắt ngạc nhiên vô cùng ,Mew bối rối

"Ơ ... Là cậu à Tong ?"

Bỗng nhớ ra cái mà mình đang làm ,cậu đỏ cả mặt vội vàng kéo quần lên ,mặt Mew lúc này như 1 quả cà chua chín ,cả Tong cũng vậy .

*******

Đang suy nghĩ miên man về những cách ứng xử sẽ thế nào nếu gặp Mew ngoài đó ,có lẽ không thuận tiện lắm nếu như có đám bạn của cậu đi theo ,rồi cậu nghe tiếng mở cửa ,Tong quay lại ,đó là 1 thằng trường Nicholas ,ốm đen và cao ,mang theo 2 cái đít chai dày cộm ,nó chào Tong và cô bé kia ,Tong chào lại và tiếp tục chìm trong suy nghĩ

(Rất là muốn gặp ! đó là điều mà luôn mong nó sẽ đến từ hơn 1 tháng nay ,nhưng mình sẽ làm gì khi gặp cậu ấy ????Bây giờ mình đã đi trên con đường không có Mew )Trong thâm tâm cậu biết rằng cậu sẽ không có được hạnh phúc khi đi trên con đường đó ,tình yêu của cậu vẫn sẽ mãi hướng về Mew ,nhưng còn Sunee .....

Sunee rồi sẽ hiểu ,mẹ nào mà không muốn con mình hạnh phúc

"Chỉ cần sống trong hạnh phúc thì con người ta còn mong muốn điều gì nữa ??"

(Mình muốn quay lại với Mew nhưng liệu ...cậu ta có chấp nhận không ??)

Đột nhiên 1 cái tên quen thuộc ,1 cái tên ngày ngày đều phải có trong đầu Tong vang lên

"Mew ơi ,xong chưa ???"

Tong nhắm mắt lại thầm ước rằng ,mình không bị lãng tai ,và chậm rãi cậu quay lại

Mew đang đứng đấy ,loay hoay với cái quần của mình ,và theo quán tính con người thì mắt ta sẽ nhấn ngay vào điểm giữa trên con người ,1 ý nghĩ lướt qua nhanh như gió trong đầu Tong

"...màu trắng ....."

Rồi bỗng Mew quay qua nhìn ,tim cậu đập thình thịch ,không thể nói lên lời ,mặt cậu cứng đơ ,đầu óc trống rỗng ,không biết mình phải làm gì .
Tong nghe loáng thoáng Mew nói gì đó ,cậu vẫn ngồi đó ,cặp mắt chớp chớp và vẫn đang theo cái quán tính bình thường đó ,và (dường như nhận ra sự mất lịch sự của mình ,cậu vội kéo quần lên ,mặt đỏ như gấc ) và cậu cũng đó lun cả mặt .

Căn phòng bỗng chốc chìm trong sự bối rối ,1 tiếng gọi nữa lại vang lên

"Mew ơi chưa xong à ??"

Mew đáp lại

"Đợi chút nữa !"

Rồi cậu quay sang Tong

"Cậu có thể quay mặt đi chút xíu hông Tong ?"

Tong như tỉnh ra ,vội quay mặt đi

( Mew ...Ở chung phòng ... Sát bên giường ... Cuộc đời màu hồng sao ??? ...Chẳng phải tạo hóa luôn cho những con tàu đi trật đường ray 1 bi kết cục sao ??)

Rồi Tong nghe Mew vội vã

"Tớ đi trước nhé Tong !"
....
Im lặng ,chỉ có tiếng ồn bên ngoài là vẫn còn tiếp diễn ,mọi thứ bên trong căn phòng dường như đã đứng lại ,Tong vẫn ngồi đó mà hoàn hồn ,rồi thầm trách cho cái sự ứng xử ngu xuẩn của mình

Haizzzz.........

Tong thở dài

"Mình thật thất bại !"

Cửa phòng lại ở toang ,Tong ngước nhìn lên ngay ,thầm mong sẽ là Mew để cậu có thể giải thích cho sự ứng xử kì quặc lúc nãy ,nhưng không đó là thằng mắt hếch .

"Mày làm gì mà lâu dạ ? đi tắm biển đi ,nhanh lên ,coi chừng có mấy em xing đẹp mà mình lại không ở đó thì uổng lắm !"

Tong ậm ừ rồi lục kiếm đồ bơi .

*******
Admin
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 1268
Điểm : 1517
Chất lượng : 4
Join date : 09/12/2008
Age : 40
http://lgbt.rachkien.info

Hậu: The love of SIAM Empty Re: Hậu: The love of SIAM

Mon Apr 27, 2009 3:15 pm
Phần 2 : Vượt qua
1 lát sau ,Tong và đám bạn ra biển
Nắng vàng chiếu rọi khắp mọi nơi sóng biển đánh tung lên từng giọt lấp lánh ,tất cả học sinh dường như kéo ra cả đây .Tong nhìn quanh ,cậu vẫn đang cố gắng tìm kiếm bóng Mew ,bỗng 1 tiếng gọi to vang lên

"TONG !!!!"

Là Ying ,hàng xóm của Mew .cô đang chạy đến cùng 2 cô gái khác ,Ying hào hứng

"Đi tắm biển nào !!!!"

1 trong 2 cô gái nói ,dáng điệu mệt mỏi

"Từ từ coi ,mệt muốn chết ,chạy như điên nãy gờ rồi !!!"

Ying quay qua giễu

"Ai biểu hông chịu giảm béo làm chi ! hehe ráng chịu đi ,đi thôi !!!!!!!!!"

Rồi Ying nắm tay Tong cùng đám bạn chạy thẳng xuống biển ,tạm thời quên đi tình yêu đau khổ của mình ,Tong vui vẻ nô đùa với bạn trong sóng nước buổi sáng .
Được chừng 1 lúc thì Tong lại bị kéo về cái cảm giác vừa mới tạm thời quên đi về Mew ,vì Ying kéo áo Tong và chỉ

"Kia có phải là Mew không ??"

Tong nhìn theo hướng Ying chỉ ,1 bóng người đang ngồi trên cát với 2 tay ôm quanh chân ,đang nhìn về 1 điểm rất xa nơi đường chân trời ,nắng vàng rọi vào khuôn mặt của Mew như khắc sâu rõ nỗi buồn đó ,như làm cho Tong quặn cả ruột ,cậu vội vàng bước lên bờ .

Nhưng ngay lúc đó Mew đứng dậy và bước đi theo nhóm AuGust ,Tong khựng lại và nhìn theo bóng Mew xa khuất dần .

Trong lòng cảm thấy rất buồn ,có vẻ như chuyến đi này không vui vẻ như mong đợi ,chẳng thiết làm gì ,cậu tìm 1 bóng râm ,ngồi xuống với tấm lòng nặng trĩu .Ying từ lúc nãy đã theo dõi cậu ,lúc này đã ngồi bên cạnh Tong ,cất giọng hỏi

"Có chuyện gì thế Tong ,kể mình nghe với !!"

Tong nhìn Ying với con mắt buồn ,cậu nói

"Thì Mew đó !"

"Có chuyện gì à ? Giận nhau hã ?"

Tong buồn bã nhìn xuống đất nơi 1 con cua nhỏ xíu đang cố ngoi lên khỏi đám cát ,cậu nói giọng trầm buồn

"Giận nhau thì còn đỡ ,đằng này ..."

Tong buông lửng câu nói ,cậu rời mắt khỏi con cua lúc này đã trốn sang 1 cái hố cát nhỏ khác ,mắt cậu hướng về phía mà Mew đã đi ,Ying nói giọng chắc nịch

"Chắc chắn cậu có thể chia sẻ với tớ !!!"

Tong quay lại nhìn Ying ,mắt lúc này đã hơi đỏ ,Tong kể

"Tớ và cậu ấy thì cậu đã biết chuyện đó rồi phải không ?"

"Ừ !"

"Đêm giáng sinh hôm đó ,khi mà cậu đã rút lui để nhường tình yêu đó cho tớ ,tớ đã không chọn con đường đó ,tớ đã chọn con đường là sẽ không ở bên cậu ấy ,như mẹ mong muốn .Nhưng thật sự đi trên con đường đó ,trong lòng tớ luôn cảm thấy bức rứt ,vì thật sự tớ yêu Mew rất nhiều ...

...Nhưng vì đã quay lưng với cậu ấy nên tớ nghĩ cậu ấy không muốn tớ đến gần ,tớ hối hận vì đã chọn con đường đó ,tớ thật sự rất muốn ở bên cạnh Mew ,che chở cho cậu ấy ,ôm cậu ấy trong vòng tay ,nhưng sợ rằng ...."

"Sợ rằng ...cậu ấy sẽ không chấp nhận chứ gì ?"

Ying nói như đã hiểu rõ sự tình ,Tong hỏi giọng cay đắng

"Tớ phải làm sao đây ???"

Tới đây ,Ying cười 1 nụ cười thông cảm ,1 nụ cười an ủi pha lẫn trách móc

"Cậu ngốc quá ! cậu phải biết rằng Mew cũng yêu cậu nhiều như cậu yêu cậu ấy ,nếu không thì đâu có bài hát "Gan Lae Gan "đâu "

Tong ngước lên rồi lại ngước xuống

"Nhưng tớ vẫn sợ rằng ...."

"Ngốc quá ,còn yêu là còn hi vọng ,cậu phải biết chứ !"

Lặng trong suy ngẫm chốc lát ,mặt Tong đã tươi tỉnh hơn 1 chút ,cậu mỉm cười với Ying

"Thật cám ơn cậu Ying ! nếu không có Mew thì tớ đã yêu cậu rồi !"

"Đừng có nói vậy ,nếu không có Mew thì tớ và cậu đâu có thân nhau như vậy Very Happy"

Rồi Tong đứng dậy

"Bây giờ tớ đi tắm và sau đó là tìm Mew ,cậu xuống dưới nói với tụi nó dùm tớ được không ?"

Ying cười vui vẻ

"Ok thôi ,chúc may mắn !"

*******
Admin
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 1268
Điểm : 1517
Chất lượng : 4
Join date : 09/12/2008
Age : 40
http://lgbt.rachkien.info

Hậu: The love of SIAM Empty Re: Hậu: The love of SIAM

Mon Apr 27, 2009 3:15 pm
Ngượng ngùng đỏ cả mặt ,Mew chẳng biết phải làm gì ,vì Tong cứ nhìn chằm chằm mãi ,tiếng thằng Trung quốc từ bên ngoài vọng vào

"Mew ơi chưa xong à ???"

Mew đáp lại ,(làm sao đây ? nhìn mình như thế thì làm sao mà mình thay quần đây ???)

"cậu có thể quay mặt đi 1 chút không Tong ?"

Tong vội vã quay đi với gương mặt đỏ bừng ,Mew nhanh chóng sọt cái quần bơi vào ,dẹp đống đồ vào ngăn tủ rồi vội vã chào Tong 1 tiếng để chạy khỏi cái không khí ngượng ngùng đó

Ra ngoài ,Mew thở lấy lại hơi ,cậu cùng nhóm AuGust bước ra biển nhưng cậu không bơi ,cậu muốn ngồi ,ngồi trên cát để suy ngẫm 1 tí

(Làm sao mà mình lại không nhận ra cậu ấy nhỉ ?? cái đầu đó ,cái dáng quen thuộc đó vậy mà mình vẫn chẳng nhận ra ,thật là ngốc ! Bây giờ cậu ta lại nằm kế bên giường mình nữa chứ ,chẳng phải cái tình yêu tội lỗi đó đã kết thúc rồi sao ?Tại sao cuộc đời lại trớ trêu như vậy ?Đùa giỡn với tình yêu của con người thế mãi được sao ? Cứ như vậy thì làm sao mà mình trở về cuộc sống trước kia được ???)

Suy nghĩ miên man ,Mew chẳng nhận thấy được Tong đang hướng về phía mình ,bỗng Aex lôi Mew ra khỏi dòng suy nghĩ

"Đi qua bên kia không Mew ,bên kia có cảnh đẹp đẹp đó Very Happy"
"Ừ !"
Mew uể oải bước theo nhóm AuGust ,bỏ lại Tong ở phía sau đang chưng hửng .Cả đám đi về phía vách biển ,11 khung trời lồng lộng được mở ra ,mây từng đám thả trôi lững lờ ,bên dưới sóng biển cứ ì ạch vỗ vào chân vách núi

Đứng trước khung cảnh mênh mông như vậy ,tâm hồn con người sẽ bình yên hơn ,sẽ ổn định hơn .

Cả đám bắt đầu chụp hình ,Mew cũng bắt đầu vui vẻ lên ,cùng nhóm AuGust lia liên tiếp mấy pô .Sau đó họ dạo chơi xung quanh những khu vườn gần đó ,đến trưa nới quay về nhà nghỉ .

Mew bước vào phòng mà lòng cảm thấy hồi hộp ,không có Tong trong phòng ,cậu thở phào rồi nhanh chóng đi tắm ,lúc bước vào phòng sau khi tắm xong ,thì Tong đang ở trong phòng ,cậu phải cố giữ bình tĩnh để không quá bối rối .thấy Mew ,Tong ngồi thẳng lên ,cậu nói chậm rãi

"Mew này ,sau khi ăn xong cơm trưa ,đi dạo với tớ 1 lát ,được không ?"

Mew suy nghĩ ,vậy sẽ chẳng phải càng khó xử hơn sao ? nhưng mình thì muốn đi với cậu ấy ....

"Ừ cũng được !"

Sau khi dẹp đồ đạc xong ,cậu đứng dậy ,hỏi Tong

"Vậy giờ tớ đi ăn ,cậu có đi không ?"

Tong mỉm cười

"Tớ ăn rồi ,cậu đi ăn đi ,lát gặp !"

Rồi Mew bước ra khỏi phòng ,đi đến khu phát cơm ,lòng chớm lên 1 chút vui mừng chẳng hiểu từ đâu ra ?

*******

Tắm rửa xong ,Tong bắt đầu đi tìm Mew ,cậu đi theo hướng mà Mew đã đi ,nhưng tìm mãi cũng chẳng thấy Mew đâu ,cả nhóm AuGust cũng vậy,cậu nhức cả mắt vì số người trong khu trại ,nhiều không kể nổi ,đôi lúc cậu lẫn lộn Mew với 1 người không quen biết .Nhưng Tong vẫn bước đi với lòng quyết tâm rằng sẽ nối lại cái duyên đó vơi Mew ,nhưng tìm mãi cũng chẳng thấy Mew đâu .

Đã gần 11h45' ,Tong quay về ,nhận bữa trưa và giải quyết nó ,trong đầu Tong chợt nảy ra 1 sáng kiến (hơi trễ )
(Chắc chắn Mew sẽ phải trở về phòng để thay đồ ,vì cậu mặc đồ bơi ,sao mình lại không nghĩ ra điều này sớm hơn nhỉ ???)

Thế rồi Tong quay về căn phòng số 7 ,vẫn chưa có ai trong phòng ,Tong lên giường chờ đợi ,lòng cảm thấy 1 chút hồi hộp ,cả 1 chút ngu ngốc nữa

"Cố gắng vì tình yêu của mình sao lại phải hồi hộp nhỉ ???"

Nghĩ gì thì nghĩ chứ cái lòng sợ hãi đó cũng còn bự bự ,nó vẫn chưa teo bớt đi chút nào ,nhưng cứ nghe theo lời Ying thì hay hơn.
Tiếng cửa mở ra ,Mew đã về ,cậu ta vừa tắm xong ,(thì ra cậu ta đã về ,sao mình lại không thấy nhỉ ???nhưng kệ ,đây chính là cơ hội của mình !)
Tong cố lấy bình tĩnh ,vì trong lòng cậu đang run dữ dội

"Mew này ,sau khi ăn xong cơm trưa ,đi dạo với tớ 1 lát ,được không ?"

Nhấn thêm vần "Được không ?" để khi bị từ chối thì sẽ đỡ quê hơn Very Happy

Mew thì vẫn đang loay hoay dẹp quần áo khiến cho Tong chờ đợi trong hồi hộp ,cuối cùng rồi thì Mew cũng trả lời

"Ừ cũng được !"

Tong thở phào ,"1 chút " gánh nặng như được trút bớt ,Mew đứng dậy và bảo muốn đi ăn ,Tong mỉm cười để lấy tinh thần .Rồi Mew ra khỏi phòng ,Tong vẫn ngồi trên giường như lần trước khi 2 người gặp nhau ở đây ,nhưng lần này thì trong lòng Tong có cái gì đó đang chạy còn nhanh hơn cả những tiếng ồn bên ngoài Smile) ,sự vui mừng như chực chờ được trào ra

*******
Mew vừa ăn vừa suy nghĩ ,tại sao mình lại phải bối rối như vậy nhỉ ?Quan hệ bạn bè bình thường ,mình làm vậy khác nào 1 thằng ngốc ,đi dạo ,gặp lại cậu ấy cứ cảm thấy sao sao ấy ,mối quan hệ tình bạn này cứ như mình không muốn có nó ,mình không muốn có mối quan hệ này hay mình muốn có 1 mối quan hệ hơn mức tình bạn .Nhưng những việc này cũng đâu thể nói trước được
dù cho mình có muốn cái nào đi chăng nữa ,thật nhức đầu ,mọi chuyện tới đâu thì tới !

"Mew này ,lát ra vườn trái cây chơi đi ,thầy nói có thể hái nhưng phải trả tiền ,tình theo từng kilogram "

Aex hỏi Mew ,thằng mắt hí hưởng ứng liền

"Đi hái lê đi ,lúc nãy đi ngang thấy nó ngon ngon !"

Trung quốc cũng nói

"Cả vườn dâu nữa Very Happy"

Mew nói ,hòng chận lại cái sự háo hức này trước khi nó đi quá xa

"Khoan ,lát tớ phải đi chỗ kia 1 chút nên tớ sẽ tới trễ !"

Aex hỏi

"Đi đâu ??"

Mew nói

"Đi gặp bạn chút !"

Trung quốc hỏi

"Bạn nào ,thằng Tong hã ??"

Mew ngạc nhiên

"Sao biết ????"

"Thì trường này là trường của nó mà ,không gặp nó thì gặp ai ,còn quen ai khác nữa hã ???"

"Uh vậy hã !"

Aex nói

"Vậy lát tụi này đi trước ,cậu cứ hàn huyên tâm sự cho đã rồi tới cũng được Very Happy"
"Uh vậy đi !"

Sau khi ăn xong ,Mew trở về phòng ,Tong đang ngồi đợi trên bậc thềm ,Mew nhìn Tong mỉm cười ,cậu nói

"Đi thôi !"

*******
Bầu trời trưa nắng ,không 1 gợn mây nhưng ở phía xa xa thì lại có những đám mây đen ,như báo hiệu là sắp có 1 trận mưa tới ,nhưng hiện tại thì trời vẫn cứ nắng chang chang ,bóng râm duy nhất là từ những ngọn cây trải xuống ,bước lệt bệt qua những bãi cỏ đang bị cái nóng hầm hập làm cho khô héo ,Tong vừa đi 2 tay vừa đút túi vừa nói

"Cũng lâu rồi không gặp cậu ,dạo này khỏe không ?"

"có nửa tháng chứ mấy ,vẫn khõe ,bác gái sao rồi ??"

"Vẫn thế thôi ,nhặng xị cả lên khi biết rằng tớ sẽ đi cắm trại !"

"Vậy cậu nên cẩm thận 1 chút !"

Cảm thấy cuộc nói chuyện cũng có chút không khí nặng nề ,Tong nói ,tay chỉ về 1 băng ghế gỗ

"Mew qua bên kia ngồi đi !'

Về phía mà Tong chỉ có 1 cây rất to ,lợp bóng cả 1 khoảng đất rộng ,bên dưới có 2 băng ghế gỗ ,đối diện là 1 khoảng trời rộng mênh mông đầy những mây nơi xa xa đường chân trời ,nó mờ mờ ảo ảo như làm cho trời và nước hòa lẫn vào nhau ,như không có ranh giới .Ngồi xuống băng ghế ,cả 2 tận hưởng 1 chút gió hiếm hoi trong buổi trưa nóng bức

Tong hồi hộp ,tim cậu đập thình thịch rất mạnh ,đang tính nói về chuyện quay lại thì lưỡi cậu bỗng nhiên cứng đơ ,không thể nào mở miệng nổi ,1 bức tường mỏng như đang ngăn cách cậu lại ,không mở miệng được cậu đành kéo sang chuyện khác

"Gần đây có viết thêm bài hát nào mới không Mew ?"

"Cũng không có ,gần đây công việc với bài vở nhiều lắm ,vả lại cũng chẳng có tâm trạng ! còn cậu cuộc sống có gì mới không ?"

"Cũng không có ,từ lúc chia tay Donut đến giờ vẫn vậy !"

Tong giật mình (Sao mình lai nhắc chuyện của Donut vậy nhỉ ? )Tong quay qua xem mặt Mew có biểu hiện gì không .1 nét gì đó thoáng buồn chợt qua ,rồi Mew cười ,1 nụ cười không đúng nghĩa .Tong thấy mình thậy ngốc ,va cậu nói mà không suy nghĩ

"Mew này ?"

"Hã ???"

"Tớ có thể ôm cậu không ?"

Mew suy nghĩ ngập ngừng ,cho Tong chạm vào thì cảm giác của mình sẽ lại như trước đây .và sẽ ra sao nếu cậu ấy lại ra đi 1 lần nữa
Tong lại hỏi tiếp

"Được không Mew ??"

Nhìn vào mắt Tong ,Mew không sao cưỡng lại nổi việc sẽ nói được ,theo như Mew đã nói trước "Tới đâu thì tới !"

"Ừ !"

Tong vòng tay qua vai Mew và kéo cậu vào lòng .Đầu Mew đặt lên vai Tong ,còn Tong dựa khẽ vào đầu Mew ,1 mùi hương nhè nhẹ quen thuộc lan tỏa .2 người cứ ngồi như thế trong 1 lúc .Tong dường như đã có thêm sức mạnh ,niềm tin đã được củng cố ,cậu mạnh dạn

"Mew này ,sau đêm giáng sinh hôm đó ,khi trở về nhà ,cậu có biết rằng tớ đã cảm thấy như thế nào không ? khi mà chính tớ đã nói ra cái điều đó ...."

Mew vẫn ngồi yên ,vẫn dựa sát vào Tong và không nói gì ,Tong tiếp tục

"...Tớ cảm thấy trống rỗng vô cùng.Thiếu vắng cậu ,cuộc sống tớ như lặng đi ,như không còn sức sống ,mỗi ngày càng xa cậu ,tớ lại càng nhớ cậu ,nhiều đêm tớ đã không thể ngủ được ...."

Mew vẫn im lặng

"...Và sau những đêm trằn trọc đó tớ đã suy nghĩ và quyết định ,tớ muốn quay lại với cậu ,muốn yêu cậu và muốn làm bạn trai của cậu ,Mew à !"

Tay Tong vẫn đang nắm chặt vai mew ,cậu cảm thấy có những rung động nhẹ ngắt quãng ,không thể thấy được mặt Mew ,cậu sợ rằng ...

"Mew cậu khóc à ???"

Thật vậy như đêm giáng sinh hôm đó ,2 hàng nước mắt lại lăn dài trên má Mew ,Tong bối rối

"Tớ xin lỗi ,nếu tớ có nói gì quá đáng thì cho tớ xin lỗi !!!"

1 tiếng sấm vang lên ngay giữa trời trưa nắng ,mây đen chẳng hiểu đã kéo tới từ lúc nào ? mới nãy còn nắng chang chang ,những giọt mưa nhỏ lớt phớt đã xuất hiện ,và tiếp theo sau đó mưa ngày càng nặng hạt hơn và trong tiếng mưa ồn ào đó ,Tong nghe loáng thoáng

"....T...cũng ......v....y....."

Tong hỏi lại ,1 người vẫn cứ ngồi ở đó trong cơn mưa tầm tã trái mùa

"Cậu nói cái gì ???"

Mew ngước lên nhìn Tong ,nước mưa đã hòa lẫn với nước mắt dù rằng mắt Mew vẫn còn hơi đỏ

"Tớ không biết rằng rồi chuyện này sẽ đi tới đâu nhưng ...... Tớ cũng vậy !"

Và Mew trước khi Tong kịp nói gì hay có biểu hiện gì ,đã đặt môi mình lên môi Tong ,và họ trao cho nhau 1 nụ hôn nồng ấm trong hoàn cảnh ướt át
Dứt môi hôn ,Mew cúi mặt lí nhí

"Tong, ,tớ nhớ cậu !"

Và Tong ,với niềm hạnh phúc vô bờ ,hạnh phúc thật sự ,đã ôm chầm lấy Mew trong ngày mưa tầm tã đó .
Hạnh phúc của họ sẽ kéo dài hơn trong cảnh mưa hôm đó ,vì với mưa thời gian như được kéo dài thêm ,hạnh phúc sẽ nối tiếp hạnh phúc ...

*******
Admin
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 1268
Điểm : 1517
Chất lượng : 4
Join date : 09/12/2008
Age : 40
http://lgbt.rachkien.info

Hậu: The love of SIAM Empty Re: Hậu: The love of SIAM

Mon Apr 27, 2009 3:17 pm
Chuyện này đối với người thứ 3 mà nói thì nó vô cùng dễ dàng ,vì đơn giản họ chỉ luôn có 1 câu :"Cứ công khai cho người ta biết ,cứ nói cho người ta nghe thì mọi việc sẽ ổn !",đấy nhưng đâu thể chỉ đơn giản như vậy ,cuộc đời khắc nghiệt lắm ,đâu phải xã hội nào cũng chấp nhận chuyện này .

Nhưng cứ chăm bẵm vào những điều không vui phía trước ,niềm vui cuộc sống liệu còn tồn tại ,
cái mà mỗi người nên lắng nghe ,nên ghi nhớ là
"Ta nên tận hưởng niềm vui trước mặt ,vì đâu ai biết rằng ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì ..."

Đêm hôm đó ,cả 2 có lẽ đã trải qua 1 đêm dễ chịu nhưng cũng có thể là 1 đêm khó chịu .Vì họ nằm kế bên nhau nhưng không thể đến gần nhau được ,họ bị chia cách bởi 1 sàn gỗ và những tiếng thở đều trong phòng .
Đêm đó mọi người đều có 1 giấc ngủ ngon ,thời tiết thì dễ chịu ,và họ còn có 1 đêm lửa trại tưng bừng trò vui đến mệt lả người .Mệt như vậy vẫn có người còn thức .
Mew nằm đó nhưng không thể ngủ được ,cậu liếc sang phía Tong ,cậu ấy cũng vẫn chua ngủ ,2 tay đặt sau đầu ,Tong đang nhìn lên trần nhà ,và thỉnh thoảng lại mỉm cười 1 mỉnh .Đột nhiên Tong cũng quay sang phía Mew ,cậu tự nhiên thấy bối rối ,quay mặt sang chỗ khác .Tong hỏi giọng thì thầm

"Khó ngù à ?"

Mew lại quay sang ,cười nhẹ

"Ừ cậu cũng vậy sao ?"

"Ừ vì tớ cảm thấy phấn khích và vui mừng !"

Mew cười

"Ứ vậy thì tốt quá !"

Tong đột nhiên ngồi dậy ,nói

"Hay mình ra ngắm biển đêm đi !"

*******
Bầu trời đêm rất trong ,không 1 gợn mây ,soi rõ những ngôi sao chiếu sáng lấp lánh 1 chân trời .Biển đêm lạnh căm và tối như mực ,chốc chốc lại có những cơn gió lạnh ùa qua ,mang theo hơi sương đến từng ngõ ngách trong tâm hồn con người .

Tong và Mew ngồi trên cát ,dưới 1 tán dừa ,nhìn về biển đêm xa xôi .Trong lòng Mew lúc này đang cảm thấy bình yên ,rất bình yên .
Tong đôi mắt vẫn đang hướng về nơi xa xăm ,cậu nói

"Mew này trong đêm giáng sinh hôm đó ,cậu dẵ cảm thấy như thế nào ???"

Mew đột nhiên thấy lạnh căm ,nhưng cũng trả lời

"Đêm hôm đó à ?"

"Tớ có rất nhiều càm xúc trong đêm hôm đó ,tớ đã thậ sự hạnh phúc khi mà nghe cậu nói cậu yêu tớ ,nhưng dường như niềm hạnh phúc đó không đủ lớn để lấp đầy khoảng trống mà cậu đã để lại trong tớ ... Nếu như không có việc học hành và ca hát thì có lẽ con người tớ đã mục rữa ra rồi ....Lúc đó tớ cảm thấy cuộc sống như đang trôi lềnh bềnh vậy ,chẳng biết rồi nó sẽ trôi về đâu ???"

Tong cảm thấy vô cùng có lỗi ,cậu nhẹ nhàng ôm Mew vào lòng ,khe khẽ nói

"Tớ xin lỗi ,tớ đã để cậu phải sống trong đau khổ ,tớ thật sự xin lỗi !"

Mew cười

"Không sao ,nhờ vậy mà con người ta mới trưởng thành hơn chứ ! Lẽ ra tớ phải cảm ơn cậu mới đúng !"

Tong chỉ mỉm cười ,cậu đặt lên má Mew 1 nụ hôn nhẹ ,Mew đỏ mặt ,trông thật dễ thương (Lấy nguyên bản trong "Kissing ,behind the scene ")

"Vậy ngày mai cậu tính sẽ hát bài gì ?"

Mặt Mew từ từ hết đỏ ,cậu nói

"Thì vẫn mấy bài cũ ,Pieng ter ,Ticket ,rồi Gan Lae gan !"

Tong phản đối

"Không được !"

Mew ngạc nhiên

"Ơ tại sao ???"

Tong giải thích

"Bài Gan Lae Gan không phải cậu viết cho tớ sao ,giờ lại đi hát cho mọi người nghe !"

Mew ngơ ngác trông thật tội

"Vậy phải làm sao ???"

"Cậu không được hát bài đó ,bài đó cậu chỉ hát cho mình tớ nghe thôi ,bây giờ cậu hát liền đi !"

"Bây giờ à ?"

Mew cảm thấy thật kì quặc

"Hát sống sao ?"

Tong thích thú "Ừ!"

Mew lí nhí "Ừ cũng được !"

Rồi Mew cất giọng hát ,giai điệu bài hát nhẹ nhàng ,như hòa lẫn vào sự ngọt ngào đang diễn ra ở màn đêm lạnh căm của biển đêm ,những ngôi sao như càng lấp lánh hơn .
Đó sẽ là 1 đêm khó quên trong đời họ .


*******
Sáng hôm sau cả Tong và Mew đều dậy muộn ,cả 2 đều bị sự ham chơi của những thằng bạn lôi kéo khỏi giấc ngủ .Hôm đó họ đã có 1 buổi tằm biển vui vẻ không vướng phiền muộn như hôm qua nữa .

"Thật là tuyệt vời !!"

Tong thầm nghĩ khi nhìn cảnh Mew đang đùa giỡn cùng nhóm AuGust trong sóng nước .Sau buổi sáng vui vẻ đó ,Mew phải cùng nhóm AuGust chuẩn bị cho đêm biểu diễn .Nên Tong phải đi cùng với mấy thằng bạn của mình ,giữa trưa thì bị Ying kéo sang 1 bên .Cô bé tươi rói hỏi Tong

"Mọi chuyện suôn sẻ phải không ? Sáng nay nhìn mặt Mew rất vui vẻ Very Happy"

Tong cười hạnh phúc

"Ừ mọi chuyện rất thuận lợi ,thì ra mọi thứ mà tớ lo sợ đều không đúng !"

Ying cười đắc thắng

"Thấy chưa ,tớ đã nói rồi ,miễn bạn còn yêu ,bạn vẫn còn hi vọng !"

"Ừ cám ơn cậu !"

....

Đêm hôm đó là 1 đêm sôi động ,âm nhạc như làm chủ tất cả .như 1 buổi tiệc đình đám của 1 nghệ sĩ nổi tiếng ,mọi người nhảy múa trong tiếng hát ngọt nào của Mew .Sau đêm đó thì cũng có nhiều người thắc mắc rằng tại sao lại không có bài hit "Gan Lae Gan ",trong số đó có cả nhóm AuGust ,Mew đã phải viện nhiều lí do để che giấu việc này .
Và đến giữa đêm hôm đó ,khi mà tiệc đã tàn ,mọi người đã lui vào trong giấc ngủ không mộng mị ,cả 2 lại ngồi dưới bầu trời đêm nhiều sao 1 lần nữa .
Niềm hạnh phúc như đang dâng trào trong con người họ ,cả 2 ngồi im lặng tận hưởng sự ngọt ngào trong cái mát rượi của biển đêm .Sau 1 lúc thì Tong hỏi

"Mew này ,sau khi về nhà thì tớ sẽ nói chuyện lại với mẹ ,cậu có đồng ý không ???"

Mew vẫn ngồi im ,nhìn trầm ngâm xuống đất ,trong lòng cậu bắt đầu rối ,1 mặt cậu sợ sẽ phải đồi diện với việc này ,mặt khác lại không muốn bị tổn thương lần nữa ,muốn được ở bên Tong mãi

"Tớ cũng chẳng biết nữa ,sợ rằng bác gái sẽ không chịu ,tớ không muốn làm cho bác ấy đau lòng ,vả lại bác ấy đã nói rõ với tớ rồi ,tớ nghĩ rằng ...

Tong phản bác lại ngay hòng chặn lại cái mà Mew muốn nói

"Đó là trước khi mẹ hỏi ý kiến tớ !"

"Mẹ nói rằng con cứ chọn con đường nào mà con muốn đi ,con đường nào mà con cảm thấy hạnh phúc ,không cần nghĩ đến mẹ ,tớ biết rõ rằng tớ rất rất ...rất hối hận khi đi trên con đường không có cậu ,và cậu cũng nên biết chắc 1 điều rằng khi nào tớ còn thở thì tớ sẽ ở bên cạnh cậu !"

Mew cười ,1 nụ cười hạnh phúc ,mà chỉ khi ở bên Tong câu mới có được nụ cười đó .Trong lòng cảm thấy an tâm và ấm áp .
Mew ôm chầm lấy Tong ,vì bất chợt cậu muốn làm thế ,như chỉ để biết rằng Tong có hiện hữu .

Tong cũng cảm thấy thật nhẹ nhõm khi nói ra hết những điều này ,cậu nghĩ đây chắc chắn là việc làm mà mình sẽ không hối hận dù cho ai có nói gì đi nữa .
Cậu nhẹ nhàng xoa đầu Mew ,cảm thấy thật may mắn khi có con người này ở bên .

Sau chuyện này thì họ rút ra được 1 điều

"Nếu có tình yêu thì cuộc sống sẽ trở nên vô cùng đáng sống !"
Admin
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 1268
Điểm : 1517
Chất lượng : 4
Join date : 09/12/2008
Age : 40
http://lgbt.rachkien.info

Hậu: The love of SIAM Empty Re: Hậu: The love of SIAM

Mon Apr 27, 2009 3:18 pm
*******
Trên chặng đường về nhà ,cả 2 đều không thể dứt ra khỏi ý nghĩ về nhau ,phần Mew thì có thẹm 1 chút lo sợ ,lo sợ về Sunee ,lo sợ về 1 viễn cảnh không tươi sáng ,nhưng với những gì mà Tong đã nói ,cậu lại cảm thấy yên tâm hơn được 1 xíu .
...
"Mẹ con đường mà con đã chọn ,con nghĩ là sẽ có Mew đi cùng ,cho nên con sẽ trở lại với Mew ,con xin mẹ chấp thuận !"

Chỉ đơn giản như vậy ,nhưng để nói ra được thì Tong đã phải rất can đảm và giữ bình tĩnh rất nhiều .Mew ngồi bên cạnh dường như cũng đang làm điều tương tự .
Sunee không nói gì ,bà im lặng 1 chốc ,bà nhìn Tong rất lâu rồi bà nhìn sang Mew ,vẫn không nói gì ,bà làm ra dấu thở dài ,nhìn xuống đất được 1 lúc rồi bà ngước lên hỏi Tong

"Con có cảm thấy thật sự hạnh phúc không ???"

Tong dồn mọi sự chắc chắn lên đôi mắt mình và nhìn thẳng vào mắt bà ,nói

"Dạ có ạ !"

Sunee chớp mắt ,rồi bà quay sang Mew

"Còn con ?"

Mew cũng phải ráng gằn giọng để sự bối rối không quá nhiều trong câu trả lời hòng làm lạc đi câu trả lời

"Dạ có ạ !'

Và Sunee lại nhìn xuống ,như biểu hiện tất cả đã được quyết định ,bà chậm rãu nói

"Nếu như 2 con đã muốn như vậy thì cũng chẳng sao ,chỉ mong các con có được hạnh phúc của mình ,và không hối hận với những gì mà các con đã chọn ,là được rồi !"

Tong nở nụ cười ,lòng cảm thấy nhẹ nhõm hơn ,Sunee nói tiếp

"2 đứa phải sống sao cho tốt là được ,Tong cũng có thể sang nhà Mew ngủ cũng được ,dù sao thì con cũng đã lớn ,mẹ không muốn gò bp1 con nữa ,chỉ cần con tự biết chăm sóc và bảo vệ bản thân mình là được ,biết không ?"

Tong vui mừng nói ngay

"Vâng con biết rồi à !"

Mọi việc con vượt xa hơn mong đợi ...Tong vừa thầm nghĩ vừa mừng

*******
Hạnh phúc đôi lúc ta không bao giờ tìm thấy ,đôi lúc lại đến rất bất ngờ .Đối với những người có được những bất ngờ đó thì họ quả là những con người may mắn .

Đêm đó ,Tong thực thi ngay lời của Sunee ,cậu ngủ ở nhà Mew .10h tối ,Tong đang ngồi trên giường ,cậu hỏi Mew

"Mew cho tớ mượn điện thoại của cậu !"

Mew lúc này đang làm tí việc trên máy tính ,cậu ngừng lại để lấy điện thoại đưa cho Tong

"Đây nè !"

Mew tiếp tục làm việc ,cậu hỏi Tong

"Mượn làm gì đó ??"

Tong đưa máy lên trước mặt nói

"Cậu đã viết tặng tớ 1 bài hát thì tớ cũng phải có thứ gì đó tặng lại chứ !!"

Mew cười

"Ôi dào ,có gì đâu !"

Rồi Tong đưa trả lại máy cho Mew ,cậu nhận lại thấy trên màn hình là 1 tấm hình mới chụp ,là hình cảu Tong ,đang cười rất tươi ,cậu ngơ ngác hỏi

"Cái gì vậy ???"

"Là hình của tớ ,cậu tặng tình cảm của cậu cho tớ ,tớ thì chẳng có gì để tặng lại ,chỉ có tấm thân này ,tặng lun cho cậu ,tấm hình đó như 1 bằng chứng Very Happy"
Mew cười ,1 nụ cười cho sự ngốc nghếch mà dễ thương của Tong

"Cám ơn cậu !"

"Vậy là huề nha !"

"Ừ !"

*******
Đã là 1 kết thúc co hậu cho họ ,mọi việc diễn ra suôn sẻ ,những luyến tiếc về họ sẽ không còn ,từ giờ trở đi sẽ chỉ còn tình yêu và hạnh phúc là tồn tại
Mong sẽ đến sau này
Admin
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 1268
Điểm : 1517
Chất lượng : 4
Join date : 09/12/2008
Age : 40
http://lgbt.rachkien.info

Hậu: The love of SIAM Empty Re: Hậu: The love of SIAM

Sun Jul 19, 2009 6:12 pm
Còn đây là một bản khác bằng tiếng Anh được mình dịch lại:

4 năm sau đó (lâu dữ àh nhà, bít ai còn nhớ tới ai???) trong khi Tong đã hoàn tất chương trình cao đẳng dược tá và chuẩn bị học liên thông lên một trường khác ở Băng Cốc thì Tháng Tám của Mew lại trở thành ban nhạc quán quân đình đám số 1 Thái Lan mà gần như hẻm có đối thủ dù chỉ nằm ở nữa đoạn đường so sánh.

Màn 1 cảnh 1 bắt đầu... ác sân...

Tong đang loạn xoạn hành lý chuẩn bị cho ngày đầu tiên đi học ở một ngôi trường mới trong một bầu không khí cũng hổng có cũ(giống như Thanh Tịnh ấy). Mẹ Sunee kêu Tong chuẩn bị nhanh chóng dùng điểm tâm rồi tới trường cho kịp ngày khai giảng. Tong không mấy vội vã cậu vừa nhâm nhi ly cà phê Trung Nguyên sữa đặc nóng ngoại nhập (Người Thái Lan dùng hàng Việt Nam CL cao) vừa liếc mắt vào Tivi xem có gì mới hem. Có lẽ mẹ Sunee pha sữa hơi đặc nên bố Korn sặc sụa, lụ khụ ho và ôm lấy lồng ngực, mẹ nhanh chóng chạy tới xem tình hình, bố phẩy tay bảo.. chuyện nhỏ như con thỏ ấy mà!
Bổng nhiên lúc đó bản tin về tình hình chiến sự bất ổn giữa các băng đảng và phe phái của Thái Lan bị cắt đứt bởi một đoạn quảng cáo mà làm cả gia đình nhỏ bé của Tong giật mình và chú ý vì nhạc nền quá lớn và... hép dẫn:
- Bạn đã có trong tay mình 1 chiếc vé để tham dự chương trình ca nhạc sống được mong đợi nhất trong năm của ban nhạc Tháng Tám được yêu thích nhất mọi thời đại tại quảng trường Xiêm chưa? Nhanh chóng soạn tin nhắn TYTV TLOS gửi tới số 1900 911 để tham dự rút thăm và dành cho mình 1 chiếc vé may mắn nhứt...!
Tong mặc dù không có bệnh nhưng cũng cảm thấy... tim mình nhoi nhói. Cậu nhanh chóng lấy remote tắt cái TiVi thở dài một hơi rất nhẹ.Tất nhiên làm sao mà qua được 2 đôi mắt đang nhìn về phía cậu cho hành động hơi thiếu bình thường một tí đó. Korn đứng dậy đi về phía Tong mỉm cười và vỗ lên vai đứa con trai iu vấu của mình. Chỉ một hành động đó thôi nhưng đã nói lên thật nhiều điều... (điều gì em biết hay em nghĩ ra em... chết liền) Tong chợt như tỉnh giấc và thưa ba mẹ... con đi học.

Tong đón xe buýt đến trường. Dọc hai bên đường phố băng rôn - áp phích về chuyến công diễn sắp tới của Mew cứ đập vào mắt cậu một cảm giác hết sức khó tả, thậm chí tới những cây cột điện, trạm xe buýt, tấm tole che chắn các đoạn đường đang thi công cũng đầy rẫy những rồ-sua của ban nhạc ấy dán đè lên mấy hàng chữ khoan cắt bê tông, trị yếu sinh lý, hoặc giải phẩu cấp tốc hết sức nham nhở....
Tong cứ ngồi thừ ra đó tới nỗi xe buýt chạy qua khỏi trạm trường học cậu mới bừng tỉnh và xuống xe ở trạm tới. Cũng vì lý do đó mà cậu phải ba chân bốn cẳng chạy về lớp mình cho kịp giờ học. Nhắm mắt nhắm mũi thế nào mà chạy vô lớp anh chàng vấp phải bậc thềm và ngã chổng càng đè lên một cô bạn cùng lớp cũng mới vừa vội vôi vàng vàng vào lớp và đang đứng ngay cửa ra vào chào giáo viên rồi tìm chỗ ngồi bên dưới giảng đường. Và ngạc nhiên hơn nữa: cô gái bất ngờ bị cậu đè lên trong lúc xớn xơ xớn xác lại chính là Ying. Một người quen không thể nào quên! Đang định dùng 12 thứ tiếng để chửi thề vô cái bản mặt tên con trai ẩu tả đó thì Ying bặt thì cũng phát hiện ra đối phương là ai. Lũ bạn mất nết trong lớp bắt đầu cười rần rần lên một cách nham nhở, có đứa còn huýt sáo đầy hứng thú... vật. Giáo viên của họ sau vài giây không nén được cái nhếch môi cũng gõ thước lên bàn ra hiệu cả lớp trật tự cũng để cho 2 con tôm luộc kia đi về chỗ ngồi ổn định lại.

Trưa đó sau giờ học, Tong chờ Ying nơi cửa lớp và rũ cô nàng vào quán kem chiên ở quảng trường Xiêm nơi cậu và Donut từng hẹn hò trước đây. Họ mừng tủi kể cho nhau về những gì đã xãy ra trong 3 năm của 2 con người. Khi Ying vừa mở miệng hỏi Tong xem mỗi khi nhớ Mew Tong làm gì... cu cậu chưa kịp trả lời thì điện thoại của Tong reo lên... là mẹ Sunee gọi với giọng hốt hoảng báo là bố Korn vừa mới nhập viện... Cả Tong và Ying nhanh chóng chạy nhanh vào bệnh viện, khi cậu đến nơi thì... bố cậu đã vừa qua đời.

Ying đang ở trong phòng của mình, trong lúc soạn tập vở cô ấy bổng nhiên nhìn thấy quyển sổ tay của Tong và có ghi cả địa chỉ của cậu ở trên đó... Sau đó Ying lấy di động và gọi cho một người, giọng có vẻ nghiêm trọng:
- Anh hả? Anh có thể đến với em liền ngay bây giờ không? Em có chuyện muốn nói...
Một chút sau thì có người gõ cửa phòng... Ying mở cử phòng mỉm cười và ôm lấy chàng trai đó. Đó là ai? Vâng! Nhân vật chính của chúng ta đã bắt đầu xuất hiện.... tất cả hãy dành cho Mew 1 tràng pháo chân đi nè.... thì ra Mew và Ying đang cặp với nhau. (Hu hu hẻm chịu đâu! Dù em cũng iu Ying lắm lắm!) Ying trao cuốn sổ tay đó cho Mew...
- Cái gì vậy em?
Mew ngạc nhiên hỏi... sau đó cậu chợt thấy cái mà... cậu cần phải thấy. Một thoáng xút động lướt qua cực nhanh (tốn vài nanô giây)! Mew khẽ nhăn mặt và không vui:
- Ying? Tại sao em làm vậy? Em kêu anh tới đây chỉ để đưa cho anh cái này thôi sao? Chẳng phải chúng ta đã thoả thuận với nhau là sẽ...
Ying nhanh chóng cướp lời:
- Em hiểu! Tong đang cần anh! Tía của anh ấy vừa qua đời...



Được sửa bởi Admin ngày Sat May 01, 2010 10:46 pm; sửa lần 1.
Admin
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 1268
Điểm : 1517
Chất lượng : 4
Join date : 09/12/2008
Age : 40
http://lgbt.rachkien.info

Hậu: The love of SIAM Empty Re: Hậu: The love of SIAM

Sun Jul 19, 2009 7:34 pm

Mew và Ying đến tham dự đám tang của bố Korn. Tại đây Mew và Tong lại được gặp nhau, gương mặt buồn bã như đưa đám của Tong (ý mà đưa đám thiệt! Khúc này phải nghiêm trang lại hic hic, xin lỗi em vô duyên quá!) để nói lại ý lộn dịch lại... gương mặt buồn bã của Tong không hiểu vì lý do gì bổng đổi bằng một nụ cười. Cậu hỏi Mew:
- Làm sao cậu biết chuyện vậy Mew?
Mew mỉm cười:
- Ừ thì.. Ying vừa cho mình biết.
Mẹ Sunee đến bên ba đứa:
- Cám ơn 2 cháu đã đến chia buồn cùng gia đình bác.
Mew nhìn thấy nét buồn trên mắt bà cậu nói:
- Dạ, tụi con rất bất ngờ khi nghe được tin này ạh... thành thật chia buồn cùng cô...
Sau đó Sunee đi gặp vài người bà con khác... Tong và Mew bắt đầu nói chuyện với nhau và họ dường như đang quên mất Ying đang có ở đó... cô nàng cũng lặng lẽ quay đi (hic hic tội quá àh!)

Có tiếng mở cửa và một người đi vào cùng với 1 đứa bé gái khoảng 5 tuổi. Người lạ mặt đó là ai? Cô ta vừa khóc vừa tiến về phía mọi người. Oh... đó là June???, tuy nhiên trên mặt June có một vết thẹo. Mọi ánh mắt đều hướng về June...
- Thưa mẹ con đã về ạh!
Sunee chạy nhanh tới cô gái đó ôm chầm và siết thật chặt. Trong khi đó Tong thảng thốt đến mức không nói nên lời. Đó là Tang chứ không phải June.

Tang kể lại câu chuyện của mình trong nước mắt:
- Đã 9 năm trôi qua rồi phải không mẹ? kể từ ngày chúng ta lạc mất nhau, con đã phải mất đến 7 năm để nhớ lại mình là ai? Cái đêm mà con bị lạc đó: nhóm của con bị một con heo rừng lớn đuổi bắt và con bị lạc khỏi nhóm sau một hồi chạy thục mạng... khi tỉnh dậy thì con không còn nhớ và nhìn thấy gì nữa, thêm vào đó là con có một vết thẹo trên mặt. Một gia đình người dân tộc tốt bụng đã cưu mang con cho tới khi con bình phục hẳn. Con sống với họ một năm và quyết định chuyển tới thành phố, nơi mà con đã gặp Ben. Anh ấy rất tốt bụng, lo lắng và chăm sóc mọi thứ cho con, và chúng con đã có với nhau thiên thần nhỏ bé này nè... Con đã đấu tranh nội tâm rất nhiều để rồi cuối cùng quyết định chấm dứt quá trình tìm hiểu bản thân con là ai? Nhưng cho tới khoảng 1 năm cách đây, trong khi mua rau ngoài chợ Chen Mai con đã gặp cô gái tên June người mà chồng con nói rằng giống hệt con và kể cho con nghe tất cả những gì con đang cần phải biết. Cô ấy cho con địa chỉ của gia đình... nhưng khi tụi con đến thì mọi người đã dọn đi rồi. Tưởng chừng như chúng con đã tuyệt vọng trong việc tìm kiếm mọi người vì cuộc sống chúng con cũng còn nhiều khó khăn. Nhưng rồi cách đây 5 tháng chồng con cũng đường đột qua đời trong một tai nạn giao thông. Từ đó hai mẹ con của con lại trởi nên cô đơn hơn bao giờ hết. Con bắt đầu không ngừng nghĩ tìm mẹ và em... cuối cùng chúa đã không phụ lòng con, con lại được gặp mẹ... mẹ tha lỗi cho con nha!
Sunee nức nở:
- Đó không phải là lỗi của con con gái ạh....
Rồi cả 3 người họ ôm chầm lấy nhau khóc nức nở.... (Hic hic em cũng cảm động quá... dịch hẻm nên lời, sao mà thảm cho Tang quá dzầy nè... thằng cha nào sáng tác thảm ghê...!) Cuối cùng Tang vẫn còn sống nhưng thay vào đó đôi mắt của cô ấy đã bị mù....
Admin
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 1268
Điểm : 1517
Chất lượng : 4
Join date : 09/12/2008
Age : 40
http://lgbt.rachkien.info

Hậu: The love of SIAM Empty Re: Hậu: The love of SIAM

Sun Jul 19, 2009 9:55 pm
Mew đang ngồi trên xe hơi riêng của mình và cố gắng gọi cho Ying, nhưng cô nàng vẫn không bắt máy. Ying đang đi thẩn thờ tại quảng trường Xiêm và cố gắng lắm để cho nước mắt mình không rơi. Cùng lúc ấy cô thấy Donut đang cãi nhau với bạn trai của của mình. Khi Ying thấy tên đốn mạt đó tát vào mặt Donut và bỏ mặc cô ấy thì nhảy xổ tới đá vô... "bộ máy sản xuất" của hắn hét lớn:
- Mày có phải là đàn ông không hả thằng... ché đỏ kia?
Tên đó sau một hồi méo mặt bắt đầu gượng dậy, lúc này Donut vừa trấn tỉnh và nhanh chóng tham gia vào trận chiến hỗ trợ cho Ying. Tên trâu bò kia vừa vung tay đánh trả lại hai cô gái... nhưng nhanh chóng bị một bàn tay chụp lại:
- Tao lấy làm xấu hổ cho giới đàn ông với hành động vừa rồi của mày... thằng biến thái kia!
Giọng điệu đó không phải ai xa lạ mà chính là Aex. Cậu nhanh chóng tặng khuyến mãi cho tên đó 1 cú như trời giáng vào mặt tới xịt máu mũi trước khi hắn kịp chạy như một con chó cụt đuôi.
- Ying có sao không vậy?
Sau đó cậu giúp cho Donut đứng vững lên. Mew chạy đến ôm lấy Ying. Đám đông lúc này nhanh chóng nhận ra Mew và Aex là thành viên của nhóm tháng Tám. Họ bắt đầu hò reo và bu lại như kiến cỏ. Chụp hình, xin chữ kí. Nếu không có sự giúp đỡ của vệ sĩ thì có lẽ còn lâu họ mới thoát được. Cuối cùng cả bốn người cũng thở phào nhẹ nhõm, yên vị tại một nhà hàng cực kỳ sang trọng. Aex đang cố gắng an ủi cho cô nàng Donut hết thút thít khóc. Còn Mew thì nhìn Ying chăm chăm:
- Sao em không bắt máy của anh? Em có biết là anh đã lo như thế nào không hả?
Ying mỉm cười thật đẹp. Và cô nàng nhanh chóng nhận được một đoá hoa hồng rực rỡ bổng nhiên xuất hiện từ phía sau lưng Mew.

Đám Tròn Tuần của bố Korn cả Mew và Ying đều đến tham dự...
Tại trường cao đẳng y tế cộng đồng Bang Cốc, Ying và Tong lại gặp nhau, họ lại tiếp tục sánh đôi trò chuyện:
- Cám ơn Ying nhiều nhé!
- Ơ! Vì chuyện gì?
- Vì cậu đã cho Mew biết bố tớ mất!
- Có gì đâu Tong, khách sáo với tớ àh?
2 người đó đã trở nên thân mật và thoải hơn rất nhiều khi trò chuyện cùng nhau. Đang lúc đó thì Ying nhận được điện thoại của Mew:
- Ying hả? Anh có thể đón em lúc ra về không? Anh có một bất ngờ dành cho em nè!
- Dạ được ạh!
...
Tan giờ học, Ying gặp Mew ngay tại cổng trường, ngay khi cô nàng vừa định bước chân lên xe thì... Tong cũng vừa ra khỏi cổng... không hẹn mà gặp học lại tình cờ nhìn thấy nhau. Sau một thoáng bối rối và yên ắng. Tong nhanh chóng phá tan không khí đó:
- Êh! Mew, khoẻ hem?
-Khoẻ re như bò kéo xe Tong àh!
Mew cười thật tươi trả lời, Ying thấy được nụ cười đó và cũng mỉm cười...Tong bổng hỏi:
- Ủa Hai người đi đâu vậy?
- À tớ định đưa Ying đi tới chỗ này... cậu có muốn đi theo cho dzui hem?
Ying hơi sốc với đề nghị đó của Mew. Nụ cười của cô hơi héo một chút...
- Có phiền gì không đó... hả Ying?
Bổng nhiên Tong quay sang hỏi Ying làm cô nàng hết hồn:
- Ừh... tất nhiên là được!
Cô trả lời mà trong lòng bắt đầu muốn khóc. 2 thằng cốt đột đó bắt đầu rù rì rủ rĩ trên suốt đường đi và hình như là quên mất tiêu là Ying đang ngồi trên xe. "Hic hic mịa poà nó... vậy mà dám nói là hôm nay là ngày muốn dành bất ngờ cho riêng pà! À mà đúng là bất ngờ thiệt." Tôi nghĩ thầm dùm Ying (hí hí hí)
Cuối cùng thì xe cũng tới nơi. Thì ra có một buổi tiệc nhỏ của nhóm Tháng Tám. Tại đó họ thấy Aex đang dẫn Donut đi dạo. Khi xe dừng lại cả Donut và Tong đều ngỡ ngàng khi nhìn thấy nhau! Buổi tiệc cũng bắt đầu.. Ban nhạc cũng đã sẳn sàng mọi chuẩn bị. Aex trịnh trọng xin lỗi Donut và Mew sau đó đặt Ying lên bàn. Donut đến gần sát Tong:
- Có phải là cậu không Tong?
Tong nhìn Donut không chớp mắt! Lúc ấy thì Mew bắt đầu cầm Micro và phát biểu:
- Cám ơn pà kon cô bác đã có mặt trong ngày đặc biệt hôm nay! Hôm nay ban nhạc chúng tôi sẽ trình làng một ca khúc mới dành riêng cho một người hết sức đặc biệt. Người đã giúp tôi rất nhiều trong việc tìm ra những ý nghĩa mới của cuộc sống và tạo cảm xúc để tôi có thể hoàn thành ca khúc này một cách tốt nhất... Cám ơn em đã luôn ở bên cạnh anh. Bài hát này anh dành để tặng riêng cho em...

(Trong khi Tong mỉm cười thì Ying dù rất cố gắng nhưng cũng cảm thấy cay cay nơi sống mũi.)Nhạc bắt đầu dạo lên... Mew cất cao giọng... (Tong vẫn còn đang te tét.) Hic hic! Tới đây em căng thẳng quá bà kon cô pác ơi! Hic hic... ai cái nùi giẻ hem, ý lộn cái khăn nùi xoa không, em lau mồ hôi cái....
Đến gần đến đoạn điệp khúc Miu ngừng lại nói:
- Bài hát này anh viết riêng để tặng riêng em đó Ying. Anh yêu em. Chúc mừng tình yêu của anh tròn 3 năm...
Sau đó Mew hoàn thành hết điệp khúc của mình. Ying cảm thấy rất bất ngờ và vỡ oà trong hạnh phúc. Mặc Tong nhanh chóng sa sầm lại, cậu cảm thấy hơi khó thở một chút... có một cái gì đó cứ nghẹn nơi cổ họng... tai cậu ù ù và mắt cậu hoa lên.... cậu không còn cảm giác là mình có thể nghe được gì nữa... mọi thứ xung quanh cậu bắt đầu quay cuồng.. cậu vô hồn bước đi mà không cũng không biết là mình đi đâu nữa... Tất cả tất nhiên điều không lọt qua khỏi ánh mắt của Mew. Nhưng cậu cứ hát... cứ làm như vô tình. Donut thì không hiểu chuyện gì đã xãy ra với Tong nữa...
Admin
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 1268
Điểm : 1517
Chất lượng : 4
Join date : 09/12/2008
Age : 40
http://lgbt.rachkien.info

Hậu: The love of SIAM Empty Re: Hậu: The love of SIAM

Sun Jul 19, 2009 11:29 pm
Tong đang nằm ì trên giường trong phòng riêng của mình. Từng kí ức về những kỉ niệm đẹp của cậu và Mew cứ hiện về trong đau đớn... Tong nhớ lại giây phút cậu từ chối tình yêu của Mew... câu nói:" - Tớ không thể là bạn trai của cậu, nhưng không có nghĩa là tớ không yêu cậu..." cứ văng vẳng bên tai. Cậu đấm thật mạnh xuống "Mew ơi, có hiểu cho tớ không hả Mew? Tong ơi! Mày làm sao vậy hả Tong?" người cậu run lên bần bật, nước mắt cứ thế dù không muốn cứ chực trào ra... Tang cảm nhận được tất cả. Cô biết em mình đang khóc... Tong ôm chầm lấy Tang và bắt đầu khóc thành tiếng hơn... Sunee đứng từ xa trông thấy, bà cũng cảm thấy đau nhói và lặng lẽ đi về phòng mình ôm lấy di ảnh của Korn và bậc lên từng tiếng nấc nghẹn ngào:
- Korn ơi! Hãy cho em biết... em phải làm sao đây!

Mew đưa Ying về nhà và trò chuyện hết sức vui vẻ với cô nàng... Cuối cùng cậu cũng về tới được phòng riêng của mình. Bắt đầu đối diện với nỗi cô đơn đến đáng sợ??? Cậu mở tủ lấy cái áo ngủ ra và tình cờ gặp lại chú hề gỗ hình nhân... Mew cầm nó lên và thổn thức:
- Tại sao? Ta đã cố quên nó rồi mà... làm ơn đi... chúa ơi làm ơn đừng làm cho mọi thứ trở nên phức tạp nữa...
Ngồi Mew ngồi phệch xuống giường và nhìn như thôi miên chú hề gỗ đó. Trong vô thức Mew nằm xuống và ôm thật chặt nó vào lòng...

Đêm cứ như thế mà nặng nề trôi qua... Ying vui mừng báo tin cho gia đình biết niềm hạnh phúc bất ngờ mà Mew vừa mới cho cô. Sunee khóc bên di ảnh của Korn. Hai chị em Tong và Tang ôm nhau khóc nức nở. Mew vẫn ôm chặt chú hề gỗ và ngủ.

Từ đó trong lớp học Tong luôn cố tìm cách tránh mặt Ying. Nhiều lúc cô nàng gọi theo í ới mà anh chàng cứ vờ như có chuyện gì đó đột xuất rồi... trốn chạy. Và bây giờ cậu đang thơ thẩn nơi quản trường Xiêm... tâm trạng nặng nề như vác đá trên vai. Cậu không có cam đảm để nhìn và đối diện với Ying nữa... Và rồi tạo hoá trớ trêu cho cậu vô tình đụng phải Mew trong khi anh chàng đang bối rối cải trang thành để tránh đám đông dòm ngó. Họ đã lướt qua nhau và làm như xa lạ... nhưng cuối cùng một sức mạnh nào đó đã khiến cả hai dừng lại cùng nhìn về nhau. Cảm thấy có lẽ... không thể trốn tránh mãi... có lẽ phải có một cuộc nói chuyện với nhau... có thể là lần cuối.
- Ba năm qua cậu sống thế nào hở Mew?
- Hì hì câu này quen quá! uhm... vẫn tốt Tong àh... cậu thì sao? Có bạn gái chưa?
Tong như không nghe câu hỏi của Mew mà cậu hỏi tới... dù cậu cảm thấy hơi khó khăn một chút khi bắt đầu đề cập tới Ying:
- Cuối cùng... chuyện của cậu và Ying là như thế nào? Nói cho tớ biết với Mew...
Mew buồn bã:
- Cậu biết không, Ying đã luôn ở bên cạnh tớ trong những lúc mà tớ cảm thấy như mình không thể gượng dậy nỗi... mà thôi chuyện đã qua rồi mà Tong, xin cậu đừng nhắc lại nữa.
- Ừh...
Mew chợt mỉm cười:
- Này cậu đi theo tớ nhé! Chúng ta sẽ vào trung tâm trò chơi, chơi thiệt đã bữa nay nha! Lâu lắm rồi tớ mới cảm thấy mình tự do như thế này đó. Tối ngày cứ hát hát với học học.... Nào theo tớ. Bữa nay mình quậy tới bến luôn nha!
- Okie mama! Lai-i-ép-tơ-nun cậu luôn (like is afternoon áh)
Và 2 thằng con trai đó đã có những giây phút bên nhau thật vui, thật thoải mái cho đến tận 6 giờ chiều mà vẫn không hay.

Ying cố gắng gọi điện kêu Mew đón cô về nhưng vẫn chưa liên lạc được vì Mew điện thoại Mew đã bị rớt trong lúc cậu tung tăng với Tong trong mấy trò chơi nhúng nhảy tại trung tâm giải trí. Một chú nhóc trường Saint Nicholas vô tình nhìn thấy chiếc điện đang rung dưới dường bèn nhặt lên rồi tắt máy đi. Ying điên tiết gọi cho Aex:
- Aex hả Mew có đang ở cạnh cậu không? Sao tớ đang gọi thì cậu ấy tắt máy vậy? Làm tớ lo chết đi được!
- Ying hả? Bọn tớ cũng đang phát khùng lên vì kiếm thằng lõi đó nè... hoá ra nó cũng không đang đi với cậu àh? Nó đi đâu với ai được chứ? Hic hic... đã vậy còn tắt máy. Thiệt tình... thế mà tớ lại đang định gọi cho cậu đó.
Ying chờ đến 7h tối vẫn chưa thấy tin tức gì của Mew cô nàng hậm hực đón xe buýt về.. Mãi tới lúc chuông đồng hồ lớn điểm 7 tiếng thì Mew mới giật mình biết là mình đã trễ hẹn với Ying và cả buổi tập dợt với ban nhạc nữa:
- Chết rồi... mãi chơi với cậu mà tớ quên giờ giấc luôn rồi đó... thôi tạm biệt nhé!
- Ừ! Chào cậu Mew. Chúc may mắn.
Mew lật đật chạy đến trường của Ying nhưng cô ấy đã về nhà tự bao giờ rồi... Mew ghé nhà Ying hỏi thăm:
- Anh hai! Ying về nhà chưa anh?
- Àh... Mew đó hả? Đi đâu về trễ thế em... em hỏi Ying đó hả? ừh thì....nó vừa mới đi đâu đó... chắc chút nữa nó về hà... em vô nhà chơi chờ nó không?
- Dạ thôi ạh... em cám ơn anh. Em về....
Thật ra Ying đang ngồi trên phòng và nghe tất cả cuộc nói chuyện của hai anh em họ....
Admin
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 1268
Điểm : 1517
Chất lượng : 4
Join date : 09/12/2008
Age : 40
http://lgbt.rachkien.info

Hậu: The love of SIAM Empty Re: Hậu: The love of SIAM

Mon Jul 20, 2009 1:05 am
Mew đang ở trong phòng của mình, cậu vẫn đang nhìn ngắm chú hề bằng gỗ, bây giờ thì cậu lại tiếp tục đem nó để trên bàn học. Nhẹ nhàng, trân trọng cầm con hình nhân gỗ cậu mỉm cười một mình... Điện thoại bàn réo lên ầm ĩ... đó là Aex:
- Thằng quỷ sống. Dịch vật mày đi! Mày biến đi đầu từ trưa tới giờ hả? Thiệt nhiều lúc muốn khùng với mày luôn đó!
- Uhm... không sao đâu mà... Aex
- Không sao cái con khỉ nè! thằng bầu Aod nó đang làm khó làm dễ và nổi cáu lên kìa!
- Chuyện gì chứ?
- Hắn đang hạch sách coi chúng ta đã có bao nhiêu ca khúc cho bữa lai-sô sắp tới kìa... mày đã rặn ra được bài nào chưa hay chỉ mới có một bài đó hà hả? Sao tao thấy mình bình tỉnh quá vậy?
- Mày làm gì căng thẳng thế! Ok OK... tao sẽ sáng tác! Tiếp... thật ra cũng đã có một bài mới nữa rồi... đừng lo. Thôi đi ngủ và đi lo em Donut của mày đi. Nóng quá... mụn nó bộc phát áh cái thằng răng sắt kia....
- Mày nói ai răng sắt hả thằng kia....
- Thôi tao cúp máy đây. gút nai hon ni..
Cụp....

Mew tiến đến cây dương cầm. Cậu mỉm cười đặt chú hề gỗ lên đó và bắt đầu đắm chìm trong cảm xúc... cậu thấy xa xa từ đâu đó Tong mở cửa phòng, tiến đến thật gần cậu... mỉm cười thật nồng nhiệt với cậu... Mew cũng mỉm cười thật hạnh phúc để đáp trả.... và một bản tình ca nữa từ đó ra lại được đời. Bản tình ca dành cho Tong.

Một tin tức hết sức tốt lành và tràn trề hy vọng đến với gia đình Tong rằng Tang hoàn toàn có thể nhìn thấy ánh sáng trở lại nếu như có một ai đó tình nguyện hiến mắt. Mew đang trong phòng thu cùng mọi người tập dợt lại ca khúc mới ra lò... tất cả đón nhận nó một cách hết sức ấn tượng và đầy ngỡ ngàng... ca từ ngọt ngào, lãng mạn tới mức làm mê đắm và tan chảy nhanh chóng những con tim dù là chai sạn và băng giá nhất.

Tại trường cao đẳng y tế cộng đồng Băng Cốc, trong lớp học của 2 người bạn chúng ta. Tong vẫn đang cố tránh mặt Ying một cách hèn nhát, sắp tới cả lớp có một chuyến thực tập ở một tỉnh lẽ và bắt buộc tất cả phải tham gia. Trưa đó sau giờ tan lớp Ying thay vì gọi điện kêu Mew rước về thì cô nàng lại thẩn thờ đi đến trạm xe buýt...
- Ying! Em làm gì vậy? Giận anh hả? Leo lên xe đi...
- Mệt! Em không rãnh...
- Lên xe đi mà! Anh xin lỗi... em lên xe đi rồi nghe anh giải thích... Ying... cho anh cơ hội đi mà.
Mew cho xe chặn trước trạm xe buýt... Tụi học sinh tại trạm dừng đó bắt đầu nhí nhố lên... Ying biết là mình không thể chần chừ được nữa nếu không muốn rắc rối xảy đến... cô chỉ còn biết cách bước lên xe... bỏ lại sau lưng hàng chục cặp mắt đang ngắm nhìn một cách thèm thuồng, tiếc rẽ.... Mew vẫn cho xe chạy thật chậm để có thể vừa chạy vừa nhìn Ying.
- Đâu! Chuyện gì anh nói đi!
- Em nóng quá hà! Sao không chịu nghe anh giải thích hả? Tại bữa đó làm mất điện thoại thật mà...
- Còn gì nữa không? Mất điện thoại mà cả buổi trời.... em gọi lại còn tắt máy nữa...
- Em nghĩ coi vì lý do gì em gọi anh tắt máy chứ? Anh bị mất thiệt mà...
- Ai biết được anh chứ! Mất gì mà mất tới 7h tối.... đã thế quên luôn chuyện đón người ta nữa? Anh biết em chờ anh tới mấy giờ không hả? 7h tối đó... thiệt là quá đáng mà...
Ying có vẻ đã nguôi ngoai và sắp xiu lòng rồi. Giọng cô nàng đã xìu đi đôi chút...
- Thôi, anh biết lỗi rồi mà... cho anh xin lỗi đi. Bữa đó anh bận tới phòng thu hoà âm đột xuất với ban nhạc nữa mà... công việc của anh em phải biết mà thông cảm chứ....
Mew vừa nói xong câu đó. Ying cảm giác như ai đó vừa cho cô một thau nước lạnh không độ C rồi nhanh chóng khuyến mãi thêm 1 xô nước sôi nữa vậy! Mew đã nói dối cô. Hôm đó chính Aex đã gọi tìm Mew nữa mà.... vậy mà.... Ying chuyển ngay giọng điệu:
- Ừh.
Rồi tiếng của cô nàng rơi vào im lặng. Mew thở phào nhẹ nhỏm... xa xa cậu thấy Tong đang đi từ từ... cậu dừng xe lại:
- Tong hả? Đi đâu đó? Tớ cho quá giang nè...
Tong mỉm cười mừng rỡ và rồi nụ cười kia tắt ngay lập tức khi thoáng thấy Ying đang ở bên trong... cậu mím môi thật chặt cố gắng bật lên vài tiếng:
- à,,, ừ Mew hả?... Các cậu về trước đi.... tớ đang chờ mẹ rước....
- Vậy hả? Thôi tụi này đi trước à!
Mew tăng tốc... bỏ lại sau lưng ánh mắt nhìn theo buồn bã của Tong...
Admin
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 1268
Điểm : 1517
Chất lượng : 4
Join date : 09/12/2008
Age : 40
http://lgbt.rachkien.info

Hậu: The love of SIAM Empty Re: Hậu: The love of SIAM

Mon Jul 20, 2009 1:23 am
Chiều thứ bảy, đã từ nhiều năm nay Tong ghét chiều thứ bảy lắm! Nhìn thiên hạ hạnh phúc đi bên nhau vào cái ngày máu chảy về tim mà cậu bất giác cảm thấy cô đơn và nhớ Mew da diết. Không biết cải cảm giác cô đơn đến đáng sợ kia của Mew đã từng nói cho cậu nghe trong đêm đó nó như thế nào chứ nỗi cô đơn của Tong giờ đây thật là... khủng khiếp. Dù đã nhiều năm trôi qua, nhiều chiều cuối tuần lãng mạn đến, nỗi nhớ về Mew chẳng những vẫn không vơi mà còn trở nên đong đầy hơn bao giờ hết. Cậu tự hỏi phải chăng nỗi niềm cô đơn kia có phải đã chuyển từ Mew sang cậu hay không? Phải chi trước đi, khi cô đơn Tong vẫn nghĩ là Mew cũng như mình. Cái cảm giác 2 người đồng cảnh ngộ nó không khó chịu như lúc này đây! Dù biết là mình xấu xa, ích kỷ nhưng Tong không thể nào cảm thấy thoải mái thì bắt đầu từ những ngày cuối tuần sắp tới... Mew sẽ không còn cô đơn vì bên Mew đã có ai đó... nỗi cô đơn giờ đây chỉ còn có mình cậu mà thôi! Tong cảm thấy xót xa đến phát khóc...

Cậu đến nhà sáchNguyễn Văn Cừ cho khuây khoả (í lộn nhà sách Băng Cốc chứ!) . Cố đọc bất cứ cái gì đó để nhét vào đầu để cho nó không còn lý do khác mà hoạt động. Tại đây cậu gặp lại 2 quý vị người quen đang sánh vai bên nhau: Aex và Donut.
- Hey! Anh Tong... thật bất ngờ khi gặp anh ở đây! Sao đi có một mình vậy?
Tong gượng cười:
- À... ừ.. chào Donut... mình... định đi mua vài quyển sách đó mà...
- Aex đây là anh Tong bạn trai cũ của em đó! Tong! Đây là Aex bạn... trai mới của Donut đó...
Aex hơi bất ngờ, nhưng cũng nhanh chóng phì cười:
- hì hì.... tụi anh biết nhau lâu rồi.... trước khi anh quen em nữa kìa nhóc ạh...
Tong im lặng, mỉm cười đáp trả. Aex và Donut chào tạm biệt Tong rồi bước ra khỏi nhà sách.. cùng lúc đó Aex thấy Mew đang cãi trang một mình đi ngang qua:
- Êh! Mew... đi đâu mà có một mình vậy? Thứ bảy mà kỳ dzậy mậy? Ying đâu thằn quỷ?
- Ừh thì đi một mình cho khuây khoả...
- Tao mới thấy thằng Tong bạn cũ của mày trong nhà sách đó...
Mew mỉm cười một cách hết sức bình thường:
- Ừh... vậy hả? Thôi tạm biệt hai người nha! Chiều cuối tuần vui vẻ! Tớ chợt nhớ là có vài quyển sách tớ cảm phải mua...
Aex hỏi với theo:
- Có cần tụi tao chờ rồi chút đi chơi chung không?
Mew cười, đổi ngay cách xưng hô:
- Tao đâu có khùng dữ vậy mậy! Khi không làm kỳ đà cản mũi... thôi 2 đứa bây biến đi bầu trời quanh tao được trong sáng...
- Thằng quỷ... tao đi trước àh...
Donut cúi đầu, mỉm cười lạy chào Mew 1 cái...
Mew tiến vào trong nhà sách và bắt đầu tìm Tong. Cậu đi hết dãy sách này tới dãy sách nọ nhưng vẫn không thấy Tong đâu cả... Cảm giác tìm một ai đó trong vô vọng thật khó chịu. Chúa ơi! Người đang trêu đùa con hay sao thế này... Mew thất vọng quay ra sau một hồi tìm kiếm trong vô vọng...
- Cậu tìm cái gì thế Mew?
Giọng của Tong vang lên làm tim Mew bừng sáng...
- À một quyển sách....
- Sách hả? Sách gì thế? Tớ tìm phụ cho...
- Hì hì, thôi khỏi tớ nghĩ là tớ đã tìm được rồi!
Mew cười ranh mãnh làm Tong đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác:
- Đâu?
-Nè...
Mew giựt quyển sách trên tay Tong... và mỉm cười. Tay cậu quàng láy tay Tong. Tong thắc mắc:
- Nhưng mà đây là sách y học mà... cậu cần nó làm gì chứ...
- Để chữa bệnh... ngốc ạh!
- Bệnh gì...
- Cậu học y sĩ được mấy năm rồi?
- Sao cậu hỏi vậy?
- Thế có nghe bệnh ...sé-ven-lóp chưa?
- Chưa...
- Tội thế cơ àh.... để hôm nay tớ thay mặt cô cậu.... dạy cho cậu một khoá nè...
- Là sao Mew? Tớ vẫn chưa hiểu?
- Đi theo tui nè ông nội!
Mew kéo tay Tong đi...
- Cậu kéo tớ đi đâu vậy?
- Dạy...
- Dạy gì? Ở đâu?
- Cách trị bệnh đó đó.... tại phòng thu âm...
- Sao kỳ vậy?
- Im đi hỏi nhiều quá! Đi theo tớ nè, bực rồi đó! Người gì đâu mà tham lam quá!
- Cậu càng nói tớ càng không hiểu nổi! Tham lam gì?
- Bao nhiêu cái ngu của thiên hạ cậu giành hết....
Nói đoạn Mew cười nắc nẻ... bỏ lại Tong với đôi mắt thơ ngây trong trắng như thiên thần.... Có lẽ một phần trong tình yêu dành cho Tong là ở trong đôi mắt và tâm hồn đó. Họ đến phòng thu và tại đây Mew lần đầu tiên hát cho Tong nghe bài tình ca thứ 2 sau Gun Lae mà cậu viết riêng cho Tong... Mew đã hát với tất cả tình yêu, cảm xúc và niềm đam mê của mình khi có Tong ở cạnh bên. Tong ngồi đó lặng người đi mà lắng nghe... cả hai nhìn nhau thật lâu... và chuyện gì tới cũng... phải tới! (Vui lòng đừng nghĩ bậy chỗ này nha! Mất đi cái "dá chị tiệt dời" của tác phẩm hết àh mấy cái đầu óc sâu bọ kia ơi! Theo tớ thích hợp nhất lúc này là.... họ ăn cháo lưỡi thôi hen! Hí hí hí)
Admin
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 1268
Điểm : 1517
Chất lượng : 4
Join date : 09/12/2008
Age : 40
http://lgbt.rachkien.info

Hậu: The love of SIAM Empty Re: Hậu: The love of SIAM

Mon Jul 20, 2009 2:09 am
Ying thấy bồn chồn trong bụng... giác quan thứ sáu của người con gái cho cô biết có cái gì đó vô hình bất ổn bắt đầu xuất hiện trong Mew, kể từ ngày cô ngu dại cho Mew biết tin của Tong. Không biết cô có nên tự trách móc và sĩ vả mình hay không nữa.. Hôm nay cuối tuần lẽ ra Mew phải đến dẫn mình đi đâu đó chứ? Tại sao thế nhỉ? Hay là mình quá lo xa? Có thể cậu ấy đang ở phòng thu thì sao? Nghĩ xong Ying đoán xe buýt đến phòng thu tìm Mew... cô định tạo cho Mew một bất ngờ... Cầm trên tay mấy xâu cá viên chiên thập cẩm chấm tương ớt Ying không ngờ rằng... cô mới chính là người nhận được bất ngờ từ Mew.
Sắp tới phòng thu Ying đang hát nho nhỏ bài Beautiful Life của Ace of Base... và rồi đập vào mắt cô là cảnh Mew đang hát còn Tong thì ngồi đó. Trong phòng thu chỉ có 2 người. Ying đứng lặng yên như trời trồng... cô không hiểu sao mình không đủ can đảm để bước vào. Cô chợt nhận ra bấy lâu nay với tất cả mọi cố gắng của mình cô vẫn không thoát khỏi vai trò là một cái bóng của Tong không hơn không kém. Ca từ của bài hát mới mà Mew đang hát cho Tong nghe nó khác hẳn với bài tình ca mà Mew tặng cho cô.... Với Mew cô chỉ là một người bạn, một ân nhân, một nơi trú ngụ tạm thời mà thôi... và cô khẽ hát nhớ lại bài hát mà Mew đã hát dành tặng cô trong đêm hôm đó:
-"...Cảm ơn bạn thật nhiều thiên thần nhỏ của tôi ơi! Bạn cho tôi thấy những chân trời mới trong tình yêu mà tôi chưa từng thấy. Cám ơn bạn thật nhiều, người bạn xinh đẹp ơi! Trong bóng đêm vô cùng của tuyệt vọng, bạn đã nắm lấy tay tôi và giúp tôi vượt qua những ngày tháng tưởng chừng như không thể... Trên bước đường từ hôm nay của tôi dù trong ngày tươi sáng hay đêm đen u tối vẫn có ánh sao sáng soi đó chính là bạn... "
Ying nhận ra... trong bài hát đó không một chút tình yêu nào Mew dành cho cô cả... có chăng chỉ là lòng biết ơn mà thôi... Và rồi ca khúc mới của Mew dành cho Tong cũng lọt vào tai Ying thật nhức nhối tâm cang....

- " Nếu yêu bạn là điều sai trái, thì tôi nguyện xin không bao giờ làm người đúng đắn. Người yêu ơi bạn giờ đang ở đâu! Nỗi nhớ về bạn là từng ngày từng ngày đau đớn. Nỗi cô đơn đến đáng sợ kia vẫn không hề đổi thay. Giấc mộng ta yêu nhau biết đến khi nào thành hiện thực. Người yêu ơi bạn giờ đang nơi đâu! Sao để tôi nhận lấy kết cục này! Người tôi yêu nhất chính là bạn và chỉ có bạn mà thôi. Sao bạn bỏ tôi ra đi trong lúc tôi đang cần bạn nhất. Trái tim bạn không biết đang nghĩ điều gì? Đến khi nào sẽ có giấc mộng ta cùng nhau....."

Và điều Ying ít mong đợi nhất cũng đã tàn nhẫn đến. Mew ngừng hát và họ đã đến bên nhau, quấn lấy nhau, trao cho nhau một nụ hôn đã dồn nén hằng sau bao nhiêu năm cất giữ trong lòng... Ying ngã gục xuống, cô thấy mình không còn muốn sống, cô muốn tan biến đi... Mew ơi sao thắp lên cho cô hy vọng làm chi rồi lại... chính Mew là người tạo nên trận cuồng phong thổi tắt... Ying ơi! Mày đã tỉnh ngộ ra hay chưa hay vẫn còn mãi mơ mộng. Mày chỉ là một cái bóng mà thôi... Hai người họ hôn nhau rất lâu..... lâu bao nhiêu là tim Ying như bị con dao đâm vào đó bấy lâu.... lúc họ hạnh phúc cho nhau số điện thoại di động và lúc Ying bỏ chạy đi còn biết gì nữa ở trước mắt mình....

** Lời hai bài hát là của tớ chế đó nha. Thằng tác gia làm gì có khả năng.... câu cuối cùng của bài 1 lấy trong ca khúc sha la la của Dream House. Còn lại tớ tự xử. Bài hát thứ 2 là lời dịch của ca khúc Lam Vũ làm chủ đạo đó! Công khai minh bạch hen! Tớ chả có tài cán gì đâu! Chỉ toàn là đạo văn mà thôi! Cấm chê àh nha!
Admin
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 1268
Điểm : 1517
Chất lượng : 4
Join date : 09/12/2008
Age : 40
http://lgbt.rachkien.info

Hậu: The love of SIAM Empty Re: Hậu: The love of SIAM

Mon Jul 20, 2009 10:42 am
Trong bữa ăn vui vẻ tại nhà Tong. Cu cậu tự nhiên lúc này yêu đời trở lại thật khiến cả nhà vô cùng khó hiểu:
- Mẹ ơi! Đầu tuần tới lớp tụi con đi tỉnh thực tập đó!
Sunee lo lắng:
- Đi bao lâu? Đi nguyên lớp hay là chỉ một số bạn thôi?
- Dạ đi nguyên lớp bắt buộc hết đó! Nếu không là bị mất một cột điểm thực hành hệ số ba lận đó mẹ...
Sunee có vẻ hơi lo sợ một chút... Tang an ủi:
- Không sao đâu mà mẹ! Tong đã lớn rồi, với lại nó là con trai nữa...
Tong khoát tay:
- Con thiệt sẽ không sao mà! Thôi nói chuyện khác đi...
Sunee chợt nhớ chuyện gì đó rồi nói:
- À Tong này! Mẹ báo cho con biết một tin mừng nè. Bác sĩ nói chị Tang của con hoàn toàn có thể nhìn thấy ánh sáng trở lại đó. Chỉ cần một ai đó tặng đôi mắt. Mẹ nghĩ đây cũng là một tin tốt lành rất đáng hy vọng phải không?
- Wao thật hả mẹ? Em chúc mừng chị hai nha!
Tong ôm chầm lấy Tang trong khi hai
hàng mi của cô nàng ướt đẫm vì những giọt nước mắt của hạnh phúc.

Mew đang nằm trong phòng... cậu lấy cái Iphone 3G thứ 3 trong chưa đầy 2 tháng (2 cái trước đều bị mất, 1 cái trong lúc đi chơi với Tong đó.) Cậu nhận được một tin nhắn của Ying vì...kẹt mạng cuối tuần mà (nhắn trước lúc cô nàng phát hiện 2 người đang tù ti tú tí): "Mew! Anh đang ở đâu vậy? Chúc anh một chiều cuối tuần lãng mạn." Mew bất chợt thoáng buồn khi nhớ về Ying. Thì lúc đó có thêm một tin nhắn nữa của Tong: "Mew! Khoẻ hem? Đang làm gì đoá?" Mew cảm thấy tự nhiên ấm lòng và quên ngay mọi thứ trên đời với tin nhắn đó. Sau khi mỉm cười thay vì nhắn tin trả lời lại Mew lại cảm thấy nhớ Tong da diết... nhớ đến giọng nói của Tong đến mức Mew không thể cưỡng lại và gọi cho Tong... cả 2 bắt đầu say sưa nói chuyện:
- Tong hả? Đang làm gì đó! Tớ đang nằm buồn một mình ở nhà nè...
-Tớ mới ăn kum xong! Mew nè tớ cho cậu biết một tin vui nhé! Bác sĩ bảo chị Tang có thể nhìn thấy lại được anh sáng đó..
- Wao, thật àh, mừng cho chị ấy!
Rồi cả hai bị cuống vào những cậu chuyện không tên bất tận đến quên hết cả ngày tháng.... bên này phòng của Ying, cô nàng đang ngồi khóc tấm tức trong phòng thì điện thoại cô kêu lên Bíp... bíp... Ying mở điện thoại lên thì thấy báo cáo tin nhắn cô gửi hồi chiều cho Mew đã thành công. Tự nhiên Ying cảm thấy hồi hợp một cách khác lạ... cô tự hỏi giờ này Mew đang làm gì? Khi nhận được tin nhắn này Mew sẽ như thế nào? Ying mệt mỏi và nằm nhìn chiếc điện thoại như người vô hồn... cho đến khi ngủ thiếp đi lúc nào không hay biết! Bổng một tin nhắn mới đến của MEW bất chợt làm Ying tỉnh giấc: "Ngủ ngon nhé! Cám ơn cậu đã cho tớ niềm vui vì cuộc gọi vừa rồi, đừng quá lo lắng, tớ hứa sẽ giúp cậu tìm người hiến mắt cho chị Tang mà... mơ đẹp nhé bạn của tôi!" Chàng Mew mắt nhắm mắt mở nhắn tin... lộn chuồng.

Màn 2 cảnh 1... ác sân.... mở màn cho 1 ác si đần....

Ying hôm nay quyết định phải đối diện với Mew phải làm cho ra nhẽ mọi thứ chứ. Và rồi Ying tự an ủi mình có thể đó chỉ là một phút nông nổi nhứt thời của Mew mà thôi... Bổng có điện thoại của Donut:
- Ying hả? Tối này bạn rãnh không? Tới phòng thu của Mew chơi! Mew nhờ tớ rũ cậu tới nhưng mà mắc cở nè... hắn đang đứng ở đây với tớ và Aex nè...
- À... Ừh... tớ đem chút thức ăn cho mọi người rồi tới liền...
- Hì hì... cậu chu đáo quá nha, tớ đang đói đó. Đem cho mọi người hay cho Mew vậy kà...
- Cậu này ghẹo tớ hoài!
Ying cảm thấy tinh thần phấn chấn lên một chút. Ít nhất Mew đã vẫn còn nhớ cô. Kệ! Như vậy cũng là đủ rồi! Nhưng thật ra Ying đâu ngờ là Donut chỉ nói sai một chi tiết chút xíu thôi... Mew không hề nhờ cô rũ Ying đến mà... mà... người cậu rũ tới là Tong...

Buổi tập nhạc đã kết thúc, Mew không hề biết là Ying sẽ tới, mọi thành viên khác đã ra về hết, chỉ còn lại Mew và Tong trong phòng thu nói chuyện với nhau, Donut và Aex thì ra ngoài băng đá hơi... tối tối, kín đáo một chút đủ để nhìn ra ngoài ai họ cũng thấy nhưng ngược lại ai nhìn vô cũng hẻm thấy họ làm gì, hai người này đang chờ Ying tới mà... Trong khi đi cô nàng Ying lại lục đục chuẩn bị thức ăn rồi đón xe buýt đem tới cho mọi người.... cô không nghĩ rằng... mà thôi... tới đâu dịch tới đó đi! Em nhiều chuyện quá! hì hì hì

- Hù! Bắt quả tang 2 người nha! Ngồi trong bụi làm gì đó!
- Oh! Ying hả làm bọn này hết hốt! Chờ cậu nãy giờ, đói muốn chết! Mọi người về hết rồi đó! Chỉ còn Mew đang ngồi trong đó đợi cậu áh... Đâu phần của bọn tớ đâu! Đưa nhanh lên đầy!
- Trời quen em bấy lâu tới nay anh mới biết khi đói bụng em xấu tính như thế nào đó nha Donut!
- Cái anh này! Kệ người ta chứ!
Ying bỏ lại khoảng trời riêng cho hai người đó và cô đi vào phòng thu định bụng sẽ kêu Mew ngày mai chở dùm cô về tỉnh thực tập với lớp. Và... để cho Tong thấy họ phải là của nhau chứ!

Trong phòng thu... 2 đứa con trai đang dựa đầu vào nhau tỉ tê tem sự:
- Tong này! Bài hát này tớ viết để tặng cậu một lần nữa đó! Nếu không có cậu làm cảm xúc thì bài hát sẽ không trở nên đặc biệt như thế này đâu! Nghe xong, cậu cảm thấy như thế nào?
Hai hàng nước mắt chảy dài trên mi Tong...
- Mew... tớ xin lỗi, tớ thật sự xin lỗi, cậu hãy tha thứ tất cả cho tớ nhé...
Tong bắt đầu nấc lên thành tiếng:
- Cho dù chúng ta có làm bất cứ điều gì đi nữa... thì cũng sẽ không có kết quả đâu Mew ơi... sẽ có rất nhiều người đau khổ nếu chúng ta để tình cảm này tiếp tục... mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn nếu chúng ta giữ cho nhau ở một tình bạn không hơn không kém, Mew àh... chúng ta không thể... chúng ta sẽ không thể nào để chuyện này đi xa hơn nữa... sẽ không có kết quả gì đâu! Chỉ cần Mew biết rằng... luôn luôn và mãi mãi... Tong chỉ yêu một mình Mew mà thôi!

Mew bắt đầu khóc... vùi đầu vào lòng Tong... Tong thì thầm:
- Mew! con tim Tong chưa bao ngừng yêu Mew cả... mãi mãi...
Nói đoạn Tong lấy 2 tay nắm chặt vai Mew kéo ra... để cho lưng Mew dựa lên tường... Tong nhẹ nhàng hôn lên 2 hàng nước mắt của Mew từ cằm đến khoé mắt... sau đó hai bờ môi lại tìm gặp nhau... tất cả vỡ oà... Ying bước tới... "Xoãng.."
Tiếng gà-mên rớt xuống nền gạch... 6 con mắt lại nhìn nhau trân trối không nói nên lời... nước mắt Ying ướt đẫm trên gương mặt, hốc hác, tiều tuỵ một cách vô thức tự bao giờ... nàng đã cố gắng làm thật tốt mọi thứ... nhưng cuối cùng một lần nữa... Ying lại thất bại. Ying ôm mặt và chạy đi... Mew bừng tĩnh đuổi theo... Ying chạy ra thì gặp Aex nghe tiếng khóc cậu chụp Ying lại và... Mew vừa chạy ra kịp cậu chụp vai Ying:
- Ying... làm ơn nghe tớ giải thích nè...
- Giải thích? Còn gì để giải thích sao Mew? Đủ rồi Mew àh...với tớ đã làm quá đủ... tớ đã hiểu ra và thấy tất cả rồi... tớ tự hỏi tại sao yêu cậu luôn mang đến cho tớ nhiều đau đớn... Mew... làm ơn buông tha tớ ra... hãy để tớ đi...

Mew bối rối tay ra... Ying lại vụt chạy... Donut đuổi theo. Mew thất thần quay lại phòng thu... Tong đã biến mất tự khi nào. Cậu lặng lẽ thang lang đi vòng ra ngõ sau... Donut đã đuổi theo kịp Ying. Ying đang đứng khóc tức tưởi..
- Ying! Có chuyện gì àh... kể tới nghe đi! Cậu mà bạn của tớ mà!
- Donut ơi! Sao mà tớ khổ thế này!
Ying ôm chầm lấy Donut, Donut vỗ vai bạn...
- Nói tớ nghe đi chuyện gì đã xãy ra... trước đây cậu đã giúp tớ, bây giờ hãy để tới giúp lại cậu... cậu không xem tớ là bạn sao?
Admin
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 1268
Điểm : 1517
Chất lượng : 4
Join date : 09/12/2008
Age : 40
http://lgbt.rachkien.info

Hậu: The love of SIAM Empty Re: Hậu: The love of SIAM

Mon Jul 20, 2009 1:30 pm
Sáng hôm đó, mặc cho Mew tìm mọi cách liên lạc nhưng có lẽ Ying đã đổi số, cả Tong cũng vậy khi Mew gọi thì chàng tắt máy. Mew chạy đến trường thấy Ying đang đứng đợi xe...
- Ying! Lên xe anh chở em đi, làm ơn đi mà...
Ying ngó lơ làm như không hề có sự hiện diện của Mew, nàng kêu hãnh quay mặt đi nơi khác. Tong ôm đống hành lý đứng gần đó thấy tất cả, cậu cũng ngó lơ sang nơi khác. Xe của trường trờ bánh tới, lũ sinh viên lao nhao, lúc nhúc như ông vỡ tổ tranh giành chỗ ngồi. Tong im lặng chờ cho tất cả lên xe rồi mới chậm rãi bước vào. Trên xe toàn bộ băng ghế đã kín chỗ, hình như chỉ còn duy nhất 1 băng kế cuối còn trống. Tong bước xuống, kế bên là Ying đang ngồi. Không lựa chọn nào khác, Tong đành phải ngồi kế Ying. Sau khi đám sinh viên ổn định chổ ngồi và xe bắt đầu lại lăn bánh về tỉnh. Giáo viên hướng dẫn bắt đầu dùng loa phóng thanh nói:
- Các em trật tự. Chúng ta sẽ chia nhóm thực tập với nhau. 4 băng ghế kế nhau sẽ chung 1 nhóm.
Oan gia ngõ hẹp. Vậy là Ying và Tong sẽ còn phải nằm chung nhóm với nhau. Họ vẫn không nói với nhau lời nào cả. Nhưng quả thật họ không còn có chọn lựa nào khác là phải cùng nhau. Rồi những ngày thực tập cũng nặng nề, lặng lẽ trôi qua. Những tưởng mọi chuyện sẽ kết thúc những có ai ngờ đâu: bão tố và kịch kịch bắt đầu nổi dậy từ đây!

Lớp y tá của họ sau 1 tuần thực tập, trước khi chuẩn bị trở về thành phố, họ tổ chức một buổi tiệc nhỏ ăn mừng chia tay nhau. Đêm đó mọi người cắm trại tại bãi biển. Tong sau khi điện báo cho mẹ và chị sẽ về tới nhà lúc trưa mai bèn vội vã nhập tiệc cùng mọi người. Ying suốt cả tuần cứ lầm lũi thực tập, vừa thấy mấy chai Spy đỏ nàng lao vào uống như điên, như không còn biết trời, biết đất. Tong cũng vậy! Một tuần làm việc chung với Ying, Tong cảm thấy cậu nhớ Mew đến phát điên lên được. Tại sao nỗi đau đó không chịu lành đi mà phải chịu xát muối mỗi ngày thế này. Và rồi cậu cũng uống như chưa từng được uống....

Đã khuya lắm, mấy đứa bợm kì cựu nhất lớp cũng đã quảnh càng chung vào lều ngủ mất tiêu tự bao giờ. Trên tấm trãi ngoài bãi biển, Ying gục lên gục xuống tiếp tục khui chay SPY không biết là thứ bao nhiêu. Đối diện đó, Tong cũng tỏ ra không kém phần, cậu uống ừng ực như nước lã. Trong cơn say Tong trước mặt Ying bổng nhiên hoá Mew, vừa thấy gương mặt Mew nàng chồm tới:
- Mew! Là anh phải không? Anh nói đi, anh khốn nạn quá! Sao anh nỡ đối xử như thế với em hả? Ông trời ông thật là bất công!
Ying đánh túi bụi vào người Tong mà nàng cứ ngỡ đó mà Mew. Nàng gào lên trong tuyệt vọng:
- Em đã yêu anh... thật nhiều... em đã chấp nhận yêu anh bất chấp em biết rằng trái tim anh thuộc về ai, bất chấp anh là người như thế nào... em vẫn yêu anh, yêu anh thật nhiều.... yêu hơn cả bản thân em... vậy mà sao? Vậy mà sao em chỉ toàn gặp phải khổ đau thế này...
Rồi nàng như bừng tỉnh:
- Mew! Anh nói đi, anh thật sự nó yêu em không? Em có một vị trí nào trong tim anh không?
Nàng lay bờ vai của Tong một cách điên dại...
- Em đã luôn mơ ước và hy vọng chúng ta sẽ mãi mãi là của nhau, vậy mà... Mew... nói cho em biết tại sao đi! Tại sao anh lại trêu đùa trái tim em hả? Mew... anh nói đi... Anh có đã từng yêu em không?
Tong vẫn im lặng, cậu cũng đang đau khổ và tuyệt vọng không kém, cậu không quan tâm nãy giờ Ying đã nói gì nữa. cho đến khi Ying ôm chầm lấy cậu và hôn điên dại lên môi cậu, cậu xô Ying ra rồi té ngữa ra phía sau. Ying lại ngồi dậy tiếp tục nhào đến bên Tong, người mà nàng tưởng đó là Mew. Ying nằm trên người Tong, Tong không còn sức phản kháng và rồi... và rồi Tong nhớ tới Mew, nhớ điên khùng, Tong thấy Mew đang ôm hôn mình, rồi những gì xãy ra tiếp theo sau nữa cả Tong lẫn Ying đều không còn hay biết..


[To be continue...]

Admin
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 1268
Điểm : 1517
Chất lượng : 4
Join date : 09/12/2008
Age : 40
http://lgbt.rachkien.info

Hậu: The love of SIAM Empty Re: Hậu: The love of SIAM

Mon Jul 20, 2009 11:50 pm
Tờ mờ sáng, Tong thấy đầu mình nhức như búa bổ và gió lạnh khủng khiếp, cậu thấy mình đang nằm trên một cái gì đó mềm mềm, hình như cậu đang đè lên ai đó. Tong lồm cồm lăn qua rồi bắt đầu nhớ lại, đồng thời nhìn quang cảnh xung quanh, tất cả rời rạc hiện về. Đập vào mắt Tong là Ying đang nằm đó và.. Tong hốt hoảng và tỉnh hẳn người. Cậu lấy chiếc áo khoát của mình lên đặt người Ying đang co ro trước những cơn gió biển lạnh run người. Tong gục đầu xuống, cậu nhìn lại cơ thể mình, một cảm giác ghê sợ bắt đầu xuất hiện. Cậu muốn khóc nhưng sao hốc mắt khô khan và cạn kiệt. Tong thấy một cái ghế dựa bằng mây kế bên thế là cậu đứng dậy rồi ngồi gục đầu trên ghế đó chờ Ying thức dậy!

Cũng không quá lâu khi mà gió biển mặn bắt đầu rít lên mạnh mẽ, một chiếc áo khoát sẽ không thể ấm hơn 1 cơ thể. Ying cũng bắt đầu thức giấc, không tốn quá nhiều thời gian để cô biết chuyện gì đã xãy đến cho mình. Ngó thấy Tong đang ngồi bất động Ying chỉ còn biết khóc...

Và cuộc sống vẫn cứ tiếp diễn như nó chưa từng kết thúc, 2 người họ vẫn phải đến trường và người kia ngoài việc hát xướng cũng cố hoàn tất việc học, nhưng tâm hồn cậu thì chơi vơi ở một nơi bất định nào đó. Ying đến trường học và đi về lặng lẽ như một cái bóng, khi về nhà, cô chỉ biết ngồi khóc, khóc suốt đêm. Còn Tong, anh thường cố ý đến trường sau Ying và cũng về muộn hơn tất cả. Anh cố vùi mình vào đống sách vở nhưng vô vọng, trong đầu anh là những hình ảnh lẫn lộn: là Mew yêu quý của anh, nhớ da diết; là Ying hình ảnh người con gái đó làm anh nhói đau và tội lỗi. Có lúc Tong trở nên cục cằn vì những hình ảnh đó trong đầu, anh xô hết đống sách vở xuống sàn rồi lại tự mình nhặt lên. Ngoài đường, mặc nhiên họ coi với nhau như những người ít quen biết lẫn nhau nhứt. Vô tình gặp nhau thì cứ coi như là chưa biết nhau và đi vụt qua nhau, thế thôi, vài lần như thế rồi trở nên là một thói quen không thay đổi được.

Ying cảm thấy cơ thể mình bắt đầu có những thay đổi. Linh tính và những bài học về giới tính đã cho cô biết việc gì đang đến với mình. Cả nhà đang ăn cơm thì Ying ôm miệng chạy vào nhà vệ sinh nôn mữa. Mẹ Ying ngạc nhiên:
- Hồi đó a Ying nó thích ăn món cá thu sốt cà lắm mà ta! Hôm nay sao thế? Bộ bà má phi tỏi ít nên bị tanh àh?
Anh hai của Ying vô tư:
- Đâu có đâu chứ, con thấy vẫn số dzách như bình thường mà. Bà má nấu ăn là số một đó nha!
Bố của Ying thì lo lắng:
- Con gái của bố không khoẻ àh? Bố thấy lúc này mặt con xanh xao lắm đó nha!
Ying trong toa lét trả lời vọng ra:
- Con không sao đâu! Cả nhà ăn cơm đi, con no rồi! Chắc tại lúc này học nhiều quá đó mà!
Bố Ying lo lắng nói với mẹ:
- Má nó kiếm món nào khác nấu cho gái ăn đi nha! Tui thấy nó có kịp ăn gì đâu chứ hả! Hay là nấu cháo thịt bầm với củ cải đỏ đi nha...

Cốc... cốc...
- Ying mở cửa cho bà má vô đi con! Nè má mới nấu cho con món cháo thịt bầm với củ cải đỏ nè, bổ lắm, ráng ăn cho hết để lấy lại sức nha...
Bà má thấy thái độ Ying hơi lấm la lấm lét, khi bà vào a Ying vội nhét cái gì đó vô túi rồi bối rối:
- Má hả? Để đó đi, chút con ăn...
- Đâu có được ăn liền đi cho nóng chứ!
- Để đó đi mà... con rữa mặt cái rồi lên ăn liền.
Mẹ Ying ngồi chờ đó canh chờ Ying ăn hết mới chịu xuống. Khoảng hơn 10 phút sau nàng thẩn thờ như người mất hồn mở cửa phòng bước vào:
- A Ying, A Ying... con không sao chứ? Sao rữa mặt lâu vậy?
Nàng vẫn im lặng như cái xác không hồn mãi khi bà má lay đôi vai nàng:
- A Ying... con không khoẻ hả? Ăn cháo này, nguội hết rồi đó!
Bà cầm tô cháu múc sẳn một muỗng chìa về phía nàng... vừa đến gần Ying đã nhăn mặt:
- Á.. bà má... sao thịt tanh quá vậy nè..
Rồi nàng lại tiếp tục bụm miệng chạy vào nhà vệ sinh.
- Đã nói ăn liền đi cho nóng hông chịu nghe. Giờ nó nguội nên tanh là phải rồi... con có sao không a Ying?
Bà đi thẳng vào trong toa lét Ying đang cố nôn vào bồn cầu... mẹ Ying lấy khăn giấy lau lên tráng, rồi chùi miệng cho con gái sau đó bà đạp thùng rác cho nó mở nắp và bỏ giấy vào... lẫn trong đám giấy trắng có một thanh gì lạ màu vàng... bà cầm lên và xanh mặt... QuickTick
- A Ying.... cái này là cái gì hả? Que thử thai... trời ơi! A Ying...
Mỗi tiếng A Ying là một cái tát vào mặt của nàng... bà tức vì con bà như thế, bà xót con bà xinh xắn là thế, cuộc đời nó phía trước sáng sủa là thế, vậy mà... tất cả như đổ sập xuống trước mắt. Nghe tiếng động anh của A Ying bỏ luôn quán bên dưới đang đông khách mà chạy lên:
- Bà má àh có chuyện gì mà um sùm thế?
- Mày coi em gái mày kìa... sáng mặt dòng họ này chưa?
Bà vừa nói vừa vung tay định đánh Ying tiếp, anh trai của cô đến kịp và ngăn mẹ cô lại. Dù vậy, ánh mắt của anh nhìn Ying đầy vẻ trách móc khiến cô càng thêm đau đớn, ngôi nhà rơi vào sự yên ắng đến ngạt thở.

Tiếng gõ vào thành cầu thang nhanh chóng phá tan đi cái không khí đó. Mew xuất hiện cậu bước lên hành lang. Vừa thấy Mew, anh của Ying đã lao ngay vào và đánh cho cậu một cú như trời giáng:
- Tốt lắm, thằng khốn nạn mày xuất hiện rất đúng lúc...
Mew tối sầm mặt mũi, không biết trời đất là gì, cậu chỉ biết giơ tay lên ôm đầu và gục xuống mặc cho bị đánh. Ying vội vã chạy lại ngăn anh trai nàng khóc thét:
- Anh hai dừng tay lại... sao tự nhiên đánh người ta...
Anh Ying vẫn còn hăng máu:
- Tự nhiên hả? Thằng khốn mất dạy này, có coi nhà này ra cái đám ôn gì đâu!
Anh trai Ying không dừng cho đến khi cô hét lên:
- Ba của đứa trẻ không phải là Mew... anh hai dừng tay lại đi!
... lại một khoảnh khắc yên lặng đến lạnh người nữa tràn trong về căn nhà nhỏ...
Mew lúc này đã tỉnh táo cậu hết đi từ ngạc nhiên này đến bất ngờ khác:
- Ying vừa nói gì? Ba của đứa trẻ không phải là anh? Là sao? Có chuyện gì hả Ying?
Mẹ Ying đi vào trong phòng của bà và ngồi khóc trong đó. Anh của Ying mệt mỏi, thất thễu đi xuống cầu thang. Ying chậm rãi bước vào phòng mình, Mew lặng lẽ theo sau... Ying kể hết những chuyện đã xảy ra cho Mew biết và thú nhận ai là cha của giọt máu cô đang mang trong mình. Cô lặp lại trong nước mắt và những tiếng nấc nghẹn ngào, đau đớn:
- Tong.. là anh ấy.. xin lỗi anh, Mew..
Mew sững sờ khi nghe đến đó, cổ anh nghẹn lại, dường như không còn một chút không khí nào nữa, ngột ngạt quá! Trời đất cũng trở nên tối sầm, nghe như đâu đó đang nổi lên một cơn bão với những lốc tố(???) và mây đen như một trận Đại Hồng Thuỷ trong lòng anh. Phải mất một hồi lâu Mew mới trấn tĩnh, cậu đứng dậy và bước ra khỏi nhà Ying. Cậu lao xe đi không còn biết gì nữa và rồi dừng lại, khóc oà lên như đứa trẻ. Nước mắt anh chan hòa, anh không còn thấy gì nữa. Mọi thứ trở nên mông lung bất định như chính anh lúc này đây. Anh không còn biết mình ở điểm nào, không còn biết mình thuộc về ai, không còn biết mình sống để làm gì, phải rồi, cuộc sống còn có ý nghĩa gì khi tình yêu đã mất, mục đích sống đã mất. Anh đưa tay ôm mặt dường như để cố níu kéo một cái gì đó còn sót lại, nước mắt anh vẫn lăn lã chã trên má và qua kẻ tay nhẹ nhàng rơi xuống, từng giọt, từng giọt.....
Admin
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 1268
Điểm : 1517
Chất lượng : 4
Join date : 09/12/2008
Age : 40
http://lgbt.rachkien.info

Hậu: The love of SIAM Empty Re: Hậu: The love of SIAM

Tue Jul 21, 2009 3:12 pm
Giờ đây không khí trong ban nhạc Tháng Tám bổng trở nên im lìm không lý giải nổi, thỉnh thoảng chỉ có tiếng đùa giỡn của cặp đôi Aex và Donut làm loãng đi đôi chút sự căng thẳng tột độ kia. Lý do để đưa ra giải thích duy nhất là: linh hồn của ban nhạc; Mew giờ như kẻ mất hồn, trong khi đó đêm live show lớn nhất trong năm của nhóm đã được quảng bá rầm rộ trên tất cả các phương tiện thông tin đại chúng từ nhiều tháng trước đang mỗi lúc một đến gần hơn.
Về phần Tong cậu đã thú nhận mọi chuyện với mẹ và chị. Em bé trong bụng Ying ngày một lớn, nàng biết rằng không thể giấu mãi danh tính người cha của thai nhi nên cuối cùng... hai bên gia đình đã gặp nhau để tìm một tiếng nói chung.
Trong một lần tình cờ Tong đang chờ xe bus để đưa Ying đi khám thai định kỳ, họ đã gặp lại Mew, Cảm thấy không thể im lặng mãi thế này được Mew dừng xe lại trước trạm:
- Hai cậu lên xe đi! Tớ sẽ cho quá giang!
Nhìn thấy gương mặt và ánh mắt của Mew, họ cảm thấy khó mà từ chối vì đó hầu như giống một lời ra lệnh hơn và đề nghị. Mew nghĩ cậu nên có một động thái nào đó để thay đổi cục diện:
- Ying cậu thấy trong người khoẻ chứ! Ráng giữ sức khỏe để mà lo cho em bé nha! Tớ có thể làm cha đở đầu đứa bé được không Tong?
- Ừh, tất nhiên rồi Mew àh! Cậu và ban nhạc vẫn khoẻ chứ?
- Ừh! Bọn tớ chơi nhạc thật là vui! Donut và Aex thật là một cặp xứng đôi. Họ luôn nhắc về 2 cậu đó! Ying sao không nói gì vậy?
Ying bối rối, cô không biết phải mở lời như thế nào nữa... cô nhìn 1 người đàn ông và 1 người con trai (giờ phân biệt rõ ràng òi hí hí hí) chung xe với mình cô hiểu những gì họ nói và những gì họ trao nhau qua ánh mắt cử chỉ rất nhỏ, Ying nhận ra họ vẫn còn yêu nhau rất nhiều, rằng cô mãi vẫn là người ngoài cuộc. Giờ đây cô không còn mặt mũi nào để trách móc hay hờn giận Mew, càng không thể yêu cầu gì ở Tong vì cô cũng không hề có cảm giác gì với Tong ngoài sự ghen tức khủng khiếp vô hình mà không bao giờ cô biểu hiện. Khi bước ra từ phòng khám, cô bắt gặp hai bàn tay vô hình kia nắm chặt nhau trong lúc ngồi chờ, cô chỉ mỉm cười buốt giá. Họ chào tạm biệt nhau...Và mỗi đêm Mew vẫn ôm chú hề gỗ ngủ. Đó là người bạn duy nhất Mew có thể nói hết nổi lòng của mình. Cậu cũng không hiểu tại sao mỗi lần gặp Tong cậu thấy lòng mình trở nên yếu đuối hơn bao giờ hết! Những dự định, những kế hoạch đã định sẳn từ lâu trong đầu giờ chỉ là số không. Cậu cứ để mặc cho con tim muốn làm gì thì làm... Và cậu tự hỏi phải chăng lý trí lúc đó cũng đã đồng tình luôn rồi thì phải.
9 tháng sau. Noel lại về... Khí trời Băng Cốc lạnh se sắt. Bang Cốc đã thay cho mình một chiếc áo mùa Đông lộng lẫy và kêu sa nhất trong năm. Nhất là khi đêm về, Bang Cốc điệu đà với đèn hoa và tuyết trắng. Người người đi bên nhau, ai ai cũng muốn trao cho nhau những nụ cười đẹp nhất hòng đẩy lùi đi cái buốt giá của những ngày cuối năm.

Lòng người cũng thế, những buồn đau, khổ hận cũng theo cái lạnh và teo nhỏ lại để cho niềm vui, sự hớn hở, cảm giác nôn nao và những bộn bề của cuộc sống nhanh chóng chiếm hết trong hồn. Họ rồi cũng nhận ra cuộc sống là thế, họ không thể thay đổi được đời mình, có chăng chính là phải biết thay đổi cách nhìn và thái độ của họ trước những biến cố khôn lường của cuộc sống. Sống là phải biết chấp nhận. Hãy cố gắng nhìn cuộc sống dưới nhưng lăng kính đẹp nhất, dịu dàng và dễ chịu nhất cho đời sống luôn thanh thản.

-Dạ xin lỗi trong nhà có ai là ngài Tong không ạh?
Tiếng bấm chuông của nhân viên chuyển phát nhanh làm bốn thành viên trong nhà Sunee đang ngồi trên bộ ghế Salon trong phòng khách xem TiVi cùng hướng về cửa ra vào. Ying nặng nề ưỡng cái bụng đứng dậy:
- Để con... đi đứng một chút cho nó khoẻ! Dạ.. có ạh!
Gói bưu phẩm đựng trong một lớp nylon hơi đục và trong suốt tuy nhiên cũng đủ để thấy tờ bướm quảng cáo cho sự kiện ca nhạc đình đám nhất trong năm. Lướt qua dòng chữ: "Tối nay! Sự kiện âm nhạc được mong đợi sẽ diễn ra..." 3 cặp mắt còn lại (thật ra chỉ có 2) hướng về Ying và đồng thanh:
- Đó là cái gì vậy?
Ying mỉm cười, cô chậm rãi đi đến đưa gói bưu kiện cho Tong, rồi nàng kín đáo nhìn xem biểu hiện của Tong. Tong thoán nhăn mặt một tí, chàng nhẹ nhàng đặt nó lên bàn và đi nhanh lên phòng riêng. Sunee liếc sơ cái thứ làm thay đổi thái độ con trai của mình và nhanh chóng hiểu ra vấn đề, bà bước theo sau cậu. Ying tiếp tục ngồi xuống salon và nói chuyện gì đã xãy ra cho Tang nghe.

Tong đang ngồi thừ ra đó, mẹ Sunee ngồi xuống cạnh con trai và ôm lấy nó một cái đầy cảm thông. Giọng bà bắt đầu bật lên từ tiếng:
- Mẹ xin lỗi con trai, thành thật xin lỗi đã để cuộc sống của con trở nên đau khổ như thế này, mẹ không bao giờ muốn nó lại trở nên thế này đâu! Tất cả là do lỗi của mẹ."
Sau đó bà ôm Tong khóc nức nở. Bao nhiêu kìm nén trong lòng tan chãy ra. Tong vỗ vai mẹ:
- Mẹ đừng nói thế mà, đâu phải tại mẹ đâu chứ! Con không sao đâu mà.

Mew đang chuẩn bị mọi thứ cho đêm diễn, tất cả gần như đã sẳn sàng. Theo thói quen trước khi ra khỏi phòng cậu bước đến chú hề gỗ chắp tay lạy chào nó. Bất chợt một ý nghĩa thoáng qua trong đầu, cậu chồm tới cầm lấy nó và nói:
- Mày là tất cả những gì tao có. Giờ đây chỉ còn mày và tao mà thôi.

Cậu mỉm cười đem nó theo và bước ra xe...
Admin
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 1268
Điểm : 1517
Chất lượng : 4
Join date : 09/12/2008
Age : 40
http://lgbt.rachkien.info

Hậu: The love of SIAM Empty Re: Hậu: The love of SIAM

Tue Jul 21, 2009 3:12 pm
Cái không khí chuẩn bị náo nhiệt đến đinh tai, nhức óc của đêm diễn đang được tường thuật trực tiếp tại TiVi nhà Tong, mọi người đều dõi theo và lắng nghe. Chỉ có Tong là đứng rít từng hơi thốc lá ngoài ban công. Bổng có một bàn tay đặt lên vai cậu:
- Anh làm sao thế? Sao không vào xem TV?
- À... ừh anh hút xong điếu thuốc sẽ vào...
- Có cái này cho anh nè... quà giáng sinh.
- Cái gì vậy?
Ying xé cái bao bưu phẩm khi nãy ra, và đưa cho Tong một chiếc vé VIP để xem chương trình ca nhạc đó. Tong nhìn Ying chăm chăm, Ying cười thật hiền:
- Mew hiện giờ đang cần anh hơn là em (cần anh).
- Nhưng mà... em...
- Đừng lo cho em, em sẽ không sao đâu mà. Đi đi anh. Nhanh lên, em luôn ủng hộ anh mà!
Tong ôm chầm lấy Ying trong giây lát rồi cậu cầm chiếc vé trên tay vụt chạy ra khỏi nhà... Sunee nhìn thấy tất cả. Thấy cả những giọt nước mắt hạnh phúc của Ying, bà ôm lấy cô và cũng tuôn ra những giọt nước mắt cùng cảm xúc như thế...
Donut đang ngắm nhìn và chải chuốt lại cho Aex sau cánh gà, Mew thì bồn chồn nhìn quanh cứ kiếm tìm một ai đó. Tong đang tự cười một mình trên xe bus..

Đêm diễn đã bắt đầu bằng bài diễn của các ca sĩ hát đệm với tư cách là ca sĩ khách mời vinh dự. Lúc này Tong đã khi vào trong sân khấu. Câu đang cố chen lên hàng ghế VIP đầu tiên. Và từ trong cánh gà Mew bước ra, đám đông lúc này gào thét hết công suất, tiếng mút gió đến chói tai, đám đông hết sức phấn khích và khi cậu cầm micro giới thiệu thì không khi bắt đầu lắng đọng xuống dường như để cho tất cả có thể nghe thật rõ giọng của thần tượng số một của mình:
- Đây là lần đầu tiên tôi hát bài này trước công chúng, một bản tình ca khác mà tôi mong sẽ nhận được đồng cảm cao nhất từ phía các bạn những người đã ủng hộ tôi trong nhiều năm qua. Tình khúc rất đặc biệt này tôi viết tặng cho một người bạn của mình, hy vọng người ấy đang có ở đây và thưởng thức nó thêm một lần hơn nữa...

Trước màn hình TiVi Ying mỉnh cười sau phát biểu của Mew (Cô rất hy vọng Mew sẽ hát ca khúc dành tặng cô lúc kỷ niệm 3 năm ngày yêu nhau của họ) và rồi Mew ngân vang lời hát:

- " Nếu yêu bạn là điều sai trái, thì tôi nguyện xin không bao giờ làm người đúng đắn. Người yêu ơi bạn giờ đang ở đâu! Nỗi nhớ về bạn là từng ngày từng ngày đau đớn. Nỗi cô đơn đến đáng sợ kia vẫn không hề đổi thay. Giấc mộng ta yêu nhau biết đến khi nào thành hiện thực. Người yêu ơi bạn giờ đang nơi đâu! Sao để tôi nhận lấy kết cục này! Người tôi yêu nhất chính là bạn và chỉ có bạn mà thôi. Sao bạn bỏ tôi ra đi trong lúc tôi đang cần bạn nhất. Trái tim bạn không biết đang nghĩ điều gì? Đến khi nào sẽ có giấc mộng ta cùng nhau....."

Khi điệp khúc bắt đầu là lúc Tong từ lối khi của khán giả tiến về phía trước, 4 mắt tìm thấy nhau, Mew như được tiếp nhận hàng nghìn luồng sức mạnh từ ánh mắt Tong cậu ca lên bằng tất cả tình yêu và nghị lực đôi mắt không hề rời khỏi hình dánh Tong. Bài hát chuẩn bị kết thúc. Tong đam thấy đê mê ngây ngất, cậu nhắm mắt lại, ngẫng đầu như muốn nuốt hết tình yêu từ bài hát mà Mew dành cho cậu. Tong khoan khoái mở mắt ra, trên trần nhà cái chụp đèn khổng lồ nghiêng nghiêng một cách bất thường ngay trên đầu Mew, bằng một phản xạ tự nhiên Tong nhảy chồm đến ôm lấy Mew trước khi nó rớt kịp đổ xuống. Đám đông la hét, hoảng loạn tháo chạy. Cả Tong đè lên Mew, cả hai chìm vào trong giấc ngủ màu trắng... Camera vẫn lia cảnh hổn loạn đó trực tiếp trên TiVi. Mọi người trong gia đình Sunee bắt đầu hoảng hốt và Ying quá kích động ôm lấy bụng rồi kêu lên đau đớn, Sunee chỉ còn biết nhanh chóng cùng Tang đưa nàng lên xe chạy thẳng đến bệnh viện trung tâm Bang Kok.

Tong, Mew, Ying cả 3 đều được nhanh chóng đưa vào bệnh viện, cả Mew và Tong đã qua hơn nguy kịch, họ đang trong phòng hồi sức cùng với ba mẹ và em gái của Mew. Tang và Sunee bồn chồn lo lắng khóc hết cả nước mắt tại cửa phòng câp cứu của Ying, Mẹ Ying bụm mặt khóc đến nỗi ngất lên ngất xuống phải nhờ con trai của mình đỡ mới gượng lên nỗi. Khi cánh cửa phòng cấp cứu mở ra, mọi người đổ dồn về bác sĩ:
- Bác sĩ ơi! Con tôi có làm sao không ạh?
Vị bác sĩ nghiêm mặt giọng trầm tĩnh, pha chút buồn bã:
- Rất tiếc phải báo với gia đình rằng chúng tôi chỉ có thể cứu được đứa bé mà thôi! Và theo nguyện vọng của cô Ying trước lúc ra đi, cô ấy muốn tặng đôi mắt cho chị Tang.... mời cô Tang theo chúng tôi làm một số kiểm tra để được hẹn ngày chuyển qua khoa mắt là phẩu thuật.

Tất cả im lặng, Sunee vốn là người đàn bà cứng cõi nhất cũng quỵ xuống. Anh hai của Ying đấm tay vào tường tức tưởi mặc cho mẹ Ying đã ngất lịm trên sàn ngay tức khắc. Tang gương mặt đã ướt đẫm đôi tay sờ soạng rồi ngã ngục xuống gào lên... thảm thiết. Tong và Mew vẫn chưa tỉnh và hay biết chuyện gì đã xãy ra...

Trong cơn mê sảng trước lúc lìa đời Ying thấy mình khoát trên người một chiếc áo trắng muốt, trên vai cô có 2 đôi cánh nhỏ thật xinh xắn! Mew và Tong cũng mặc áo trắng đứng bất động cuối đầu xuống nhưng họ không hề có cánh như cô. Ying thấy trên tay mình xuất hiện chú hề gỗ ánh hào quang. Ying nhẹ nhàng lướt tới, cô đến đâu ánh sàng chan hoà đến đó, Mew và Tong ngước mặt lên chậm rãi khi luồng sáng lan tới rồi cùng giơ tay đón nhận chú hề gỗ Ying trao. Ying mỉm cười:
- Miễn còn yêu bạn còn hy vọng...
Rồi nàng từ từ bay lên cao cho đến khi chỉ còn là một chấm nhỏ trên nền trời xanh vắt....

Trên bia đá của nghĩa trang dân nhân, một lẵng hoa trắng vừa được đặt xuống sau làn khói mỏng len lên là gương mặt thánh thiện với nụ cười thiên thần của một cô gái tên Ying vắn số. Hai chàng trai vừa đặt lẵng hoa xuống đó là Mew và Tong. Họ đang nhìn về di ảnh của cô trên mộ bia với ánh mắt biết ơn trìu mến. Chính giữa họ là một bé gái 3 tuổi giống Ying lúc nhỏ như đúc. Cô khẽ lay tay Mew:
- Daddy, tại sao năm nào chúng ta cũng phải ra đây vậy?
- Vì một người đã một đời hy sinh cho chúng ta ngày hôm nay con gái ạh!
Cô bé lại lay cánh tay khác của Tong:
- Papa là sao hả Papa?
Tong xoa đầu con gái rồi nhấc cô bé lên:
- Chúng ta về thôi con gái ạh. Nội Sunee và Cô Tang đang chờ chúng ta ngoài xe kìa....

Tong và Tingy (tên cô bé) bước vào xe nơi Sunee, Tang và cô con gái nhỏ của Tang đang chờ trước cổng. Mew bước lên xe riêng của mình. Bất chợt Mew nhìn Tang đang vẫy tay chào mình.... đôi mắt chị sao giống Ying đến lạ kỳ.

[THE END]

Một lần nữa xin chân thành:
Cám ơn thành viên Sha dowMoon trong diễn đàn đã giới thiệu phiên bản này.
Phiên bản này lấy từ bài đăng của bạn Inyi trên Facebook lúc 17h 22 phút ngày 30 tháng 4 năm 2009.

Sponsored content

Hậu: The love of SIAM Empty Re: Hậu: The love of SIAM

Về Đầu Trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết